Dịch giả: duocsybinh
Biên: nila32
Sau thời gian chừng một bữa cơm tại nơi Liễu Minh vừa rời đi.
Khắp thông đạo, cuồng phong bất thần nổi lên, khắp nơi đều là cát bay đá chạy, bên trong đầy hắc khí, những bong đen to lớn như ẩn như hiện, tiếng gầm rú vang lên có phần mạnh mẽ hơn. Hai con Thiềm Thừ có bộ dạng ngu ngốc, bây giờ cũng thình lình dần biến mất, sau những âm thanh “Xỳ Lạp…” kỳ lạ...
Tại biển sâu mạch khoáng khoảng cách mấy ngàn trượng, một căn phòng vàng son lộng lẫy, nằm trên đỉnh của một tòa cung điện. Có một căn phòng ước chừng khoảng hơn mười trượng hơn, bên trong khá rộng rãi, mặt đất lát đầy lam ngọc màu sắc ấm dịu, trên tường thì dán đầy thủy lam Tinh Thạch. Những thứ Tinh Thạch này phát ra sóng sáng lưu chuyển, tia nước nhỏ bắt bay lên lóe ra ánh sáng nhàn nhạt màu lam, khiến cho cả tòa sương phòng lộ ra đẹp cực kỳ hoa lệ. Sương phòng được chỉnh đốn sạch sẽ, bạch ngọc điêu khắc thành, cái bàn cùng giường đều không nhiễm một hạt bụi, đem cảnh đẹp nơi biển sâu vừa thu lại trong khuôn cửa sổ, bên cạnh còn đặt mấy bồn hoa tươi không biết tên màu lam nhạt. Giờ phút trên một chiếc giường cạnh đó, một nữ tử áo xanh màu mây, khuôn mặt tuyệt mỹ, hai mắt nhắm nghiền khoanh chân ngồi yên, làn tóc đen óng, xõa qua vai càng làm nổi bật nước da trắng như bạch ngọc của nàng.
Chính là người mà Hải Yêu Hoàng đã đưa ra hôn ước mười năm sau, Diệp Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-thien-ky/2841099/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.