Dịch giả: Độc Cô Hàn
Biên: hungprods
Khuôn mặt của người nọ không ngờ lại giống hệt Liễu Minh.
Hắn dường như đang nhìn thấy một kẻ y hệt chính mình phản chiếu qua gương, điểm khác biệt duy nhất là hai mắt của đối phương nhắm nghiền, trên mặt không có chút biểu cảm nào cả.
Điều càng làm cho hắn hoảng hốt là, lời nói hắn vừa thốt ra lúc mới rồi, cơ bản hắn đã vô thức coi đối phương là một tồn tại hết sức quen thuộc.
Đúng lúc này, "Liễu Minh" trước mặt đột nhiên mở trừng hai mắt, lộ ra ánh sáng màu bạc chói lọi, rất chói mắt.
Liễu Minh cả kinh, không tự chủ được mà nhắm chặt hai mắt lại, cứ như vậy mà thoáng cái đã tỉnh lại từ trong giấc mơ.
Bốn phía đen kịt, trong mũi có mùi bùn đất ẩm thấp.
Đầu hắn nghĩ qua một lượt, hơi giật mình phát hiện mình đang ở trong lòng đất, hệt như bị chôn sống vậy.
Nếu không phải vì Minh Cốt Quyết mà hắn tu luyện đã thả ra một tầng khí đen bảo vệ thân mình, chỉ sợ trong lúc mất đi ý thức, hắn đã tắc thở mà toi mạng rồi.
"Ầm!" một tiếng.
Liễu Minh quát khẽ một tiếng, ngay trong tầng tầng lớp lớp bùn đất, loáng cái đã nhảy khỏi lòng đất sâu mấy trượng. Ánh sáng bên ngoài đột ngột ập tới, không biết đã qua bao lâu.
Hắn nhanh chóng đánh giá tình hình bốn phía chung quanh, đây đúng là bìa rừng rậm trước lúc hắn hôn mê, nhưng không biết vì sao mình lại lún sâu xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-thien-ky/2840579/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.