Sáng hôm sau, Minh Phong đình chỉ tu luyện. Khi mở mắt ra, trong mắt rõ ràng có thêm một tia vui mừng.
Hắn bây giờ đã là võ sĩ cấp 5 trung kỳ. So với mấy người Kình Vân cũng không sai biệt lắm.
Lúc này, ngoài phòng có tiếng đập cửa, cầm theo một giọng nói trong trẻo:
– Tam đệ, ngươi có ở trong đó không?
Minh Phong mỉm cười, hắn biết ai ở ngoài. Hắn vận bạch y, bước ra mở cửa.
Bên ngoài, một cô nương mặc hồng y, đôi mắt to tròn, ngực cũng không được to lắm nhưng rất vừa mắt, eo mảnh khảnh, mông vểnh, làn da trắng hồng. Đúng là một tuyệt sắc, đúng là Tiểu Linh.
Thấy hắn đi ra, nàng lo lắng hỏi:
– Minh Phong, ngươi không sao chứ?
Lúc này, Minh Phong vẫn đang ngắm nàng, thấy nàng hỏi mới bừng tỉnh, cười nói:
– Đa tạ nhị tỉ quan tâm, đệ không bị gì!
Vẻ mặt lo lắng trên mặt nàng mới biến mất, lại nói:
– Tỉ định đi tàng thư các chọn vài bộ công pháp, tiện ghé thăm đệ luôn. Hay đệ theo ta đi tàng thư các luôn không?
Hắn mừng thầm trong lòng, ai chả mong được đi cùng mỹ nữ chứ, vội nói:
– Vậy làm phiền nhị tỉ rồi!
Nói rồi hai người đi đến Tàng thư các. Dọc đường đi mọi người thấy hai người đi cùng nhau thì nhỏ giọng bàn tán:
– Sao tên phế vật đó lại đi cùng tiểu thư?
– Đúng vậy, tên phế vật đó sao lại được đi cùng tiểu thư?
– Các ngươi câm miệng, nếu tiểu thư nghe thấy liền rất phiền toái!
Tiểu Linh nghe mà đỏ mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than/98557/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.