Nhìn thấy Ý niệm thể của Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện, tiểu nha đầu chẳng những không ngừng khóc, trái lại càng khóc lóc thảm thiết hơn vài phần. Nhìn tiểu nha đầu ngồi bệt trên hư không, không ngừng khóc thảm, Ninh Tiểu Xuyên có chút đau lòng bước tới, thấp giọng an ủi:
- Tiểu Ma, đừng khóc nữa có được không? Đợi một lát ta giải quyết xong đám người bên ngoài, mới để cho ngươi ra ngoài vui chơi thống khoái a!
- Không được! Ta muốn ra ngoài ngay bây giờ!
Ninh Tiểu Ma vẫn không ngừng khóc thảm, lắc lắc đầu, cặp mắt to chứa đầy nước mắt mông lung nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, nói:
- Phụ thân, ta thật sự là con ruột của ngươi sao? Ngươi như thế nào một chút cũng không thương ta!
Câu nói này của Ninh Tiểu Ma nhất thời khiến cho trong lòng Ninh Tiểu Xuyên dâng lên một trận cảm giác áy náy. Hắn cười khổ lắc đầu, đang định tiếp tục khuyên bảo Ninh Tiểu Ma, nhưng lại đột nhiên nhìn thấy khóe miệng Ninh Tiểu Ma lộ ra một tia nụ cười giảo hoạt.
- Tiểu nha đầu này chính là đang làm nũng!
Ninh Tiểu Xuyên có chút dở khóc dở cười nhìn Ninh Tiểu Ma. Hiện tại hắn đúng là đã bị Ninh Tiểu Ma chơi đùa khiến cho có chút đau đầu. Khẽ cau mày trầm ngâm trong chốc lát, Ninh Tiểu Xuyên mới cắn răng nói:
- Được! Ta đáp ứng sẽ để cho ngươi rời khỏi. Bất quá trước khi rời đi, ngươi phải tiếp nhận một cái khảo nghiệm của ta. Chỉ khi nào thông qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-troi-sinh/3603914/chuong-1396.html