Chương trước
Chương sau


Năm thân ảnh, trong đó bốn nữ một nam. Năm người từ xa chạy tới, sắc mặt đầy lo lắng, dường như đã đi rất lâu rồi.

Năm người này chính là bốn người Tử Hàn Yên và Phong Phi Dương từng gặp ba vị gia chủ.

Năm người được ba vị gia chủ phái ra ngoài tìm Ninh Tiểu Xuyên, giờ mới tới đây.

Long Hành Không và Phi thiếu gia trốn một bên âm thầm quan sát năm người.

- Mấy nữ nhân đẹp thật.

Long Hành Không lộ vẻ thèm thuồng.

Trước kia khi ở liên minh Vũ Trụ hắn là đệ nhất thiên tài, rất nhiều nữ tử bị hắn hấp dẫn, bình thường hắn không hề thiếu nữ nhân.

Nhưng thời gian gần đây hắn bị Ninh Tiểu Xuyên đánh cho thảm hại như chó. Đừng nói là nữ nhân, ngay cả chó cái cũng chẳng thấy một con. Lúc này thấy mấy người Tử Hàn Yên xinh đẹp như vậy, đương nhiên hoả khí nổi lên, không kìm được muốn bắt hết mấy người để hưởng thụ.

Phi thiếu gia thì thần sắc không chút thay đổi, dường như hắn đã tới cảnh giới coi hồng nhan cũng thành đầu lâu. Chỉ là khi nhìn mấy người Tử Hàn Yên ánh mắt Phi thiếu gia có chút dị thường.

- Mấy nữ nhân này lại có quan hệ với Ninh Tiểu Xuyên, trên người họ có khí tức rõ ràng của Ninh Tiểu Xuyên, có lẽ từng có quan hệ thân mật với hắn.

Đôi mắt của Phi thiếu gia lòng đen gần như biến mất một nửa, chỉ còn lại lòng trắng, nhìn chăm chăm mấy người Tử Hàn Yên, nói.

Long Hành Không lộ vẻ đố kỵ:

- Lẽ nào cả bốn nữ tử tuyệt sắc này đều đã ngủ với Ninh Tiểu Xuyên? Nữ nhân như vậy, chiếm được một người đã là may mắn, vậy mà tên Ninh Tiểu Xuyên này lại có được nhiều như vậy. Giờ bên cạnh hắn cũng có một mỹ nữ không hề thua kém mấy người này. Như vậy thì số mỹ nữ bị hắn vùi dập không phải quá nhiều sao? Tên khốn kiếp này đúng là kẻ thù chung của mọi nam nhân!

Đôi mắt Phi thiếu gia trở lại bình thường, nói:

- Đừng nói những lời thừa thãi nữa đi. Những nữ nhân này cho dù không phải nữ nhân của Ninh Tiểu Xuyên thì cũng có quan hệ mật thiết với hắn. Giờ chúng ta bắt chúng lại dùng để uy hiếp Ninh Tiểu Xuyên.


Lưỡng lự một chút, Phi thiếu gia nói tiếp:

- Ta vốn không định quyết chiến với Ninh Tiểu Xuyên sớm thế này, nhưng giờ có con tin thì có thể thử xem. Chưa biết chừng hôm nay có thể trấn áp được hắn.

Nghe thấy sắp đối phó với Ninh Tiểu Xuyên, thần sắc Long Hành Không có vài phần kích động:

- Được, mọi việc nghe ngươi. Ta đã muốn đấu lại với hắn lâu rồi. Huống hồ giờ có nhiều mỹ nữ thế này. Lát nữa bắt được chúng rồi trấn áp Ninh Tiểu Xuyên sau đó chơi đùa những nữ nhân này trước mặt hắn. Cảnh tượng đó chỉ nghĩ thôi đã thấy kích động.

Nói rồi Long Hành Không lập tức lướt ra chặn trước mặt năm người Tử Hàn Yên.

Mấy người Tử Hàn Yên đang vội vàng, thấy Long Hành Không, họ đều cảnh giác, ngừng lại, quan sát Long Hành Không một lượt:

- Các hạ là ai? Tại sao lại chặn đường bọn ta?

Long Hành Không cười nham hiểm:

- Đợi ta bắt được các ngươi rồi, tự nhiên sẽ biết ta muốn làm gì thôi.

Long Hành Không đưa một tay ra, cánh tay của hắn dường như co dãn được, vươn dài được tới mấy chục trượng, bàn tay sắp tóm tới trước mặt mấy người Tử Hàn Yên.

- Bốn vị sư muội, hắn ta rất lợi hại. Các muội hay rút lui, tốt nhất quay về ohc tìm cứu viện.

Thần sắc Phong Phi Dương ngưng trọng, nhảy ra phía trước, trên cánh tay xuất hiện các quầng sáng màu tím định chặn Long Hành Không lại.

Long Hành Không khinh bỉ nói:

- Nhãi nhép cũng muốn ngăn cản ta?

Rắc!


Năm ngón tay của Long Hành Không túm lấy cánh tay Phong Phi Dương bóp nát hết các vòng sáng tím trên tay hắn rồi ném hắn đi.

- Sức mạnh thật bá đạo!

Ánh mắt Phong Phi Dương đầy sự khó tin, trong số các tiên linh thế gia hắn cũng là thiếu niên anh tài, thực lực phi phàm, còn trẻ nhưng đã dung hợp được chín đạo tiên linh chi lực, thực lực đã là đỉnh cao nhất của tầng thứ nhất Tiên Kiều.

Nhưng giờ đối mặt với Long Hành Không hắn lại có nổi khả năng chống trả.

Long Hành Không tuỳ ý ném Phong Phi Dương đi, bàn tay đột nhiên biến to lên, giống như cái cối xay khổng lồ đập uỳnh một phát lên người Phong Phi Dương khiến hắn trợn mất ngất đi.

Nhìn Phong Phi Dương trong tay mình không chống trả nổi, bộ bạng thê thảm, Long Hành Không có chút chấn kinh xong đắc ý cười lớn.

- Quá mạnh! Không ngờ thực lực của ta giờ lại mạnh tới mưc snày. Nếu là trước kia ta chưa chắc đã là đối thủ của tiểu tử này.

Phi thiếu gia tiến lại:

- hắn là thiên tài của tiên linh thế gia, nếu là trước đây đúng là ngươi không phải đối thủ của hắn. Nhưng giờ ngươi đã dung hợp mười bảy đạo tiên linh chi hồn, tương đương với hấp thụ sức mạnh của mười bảy vị tiên linh để lại. Nếu như vậy mà ngươi không giết được hắn thì tiên linh chi hồn quá yếu rồi.

Long Hành Không quay lại nhìn Phi thiếu gia:

- Sức mạnh của tiên linh chi hồn cường đại như vậy. Phi thiếu gia, thật ra ta có chút tò mò. Chúng ta đã gặp được rất nhiều tiên linh chi hồn, tại sao ngươi không hấp thụ lấy một đạo mà để ta hấp thụ hết?

Trên đường tới đây chúng đã huỷ diệt mười bảy tiên linh thế gia, cướp đi mười bảy đạo tiên linh chi hồn. Nhưng tất cả đều được Long Hành Không hấp thụ còn Phi thiếu gia thì không.

Vì thế lúc này thực lực của Long Hành Không đã nhảy vọt, mạnh hơn trước không biết bao nhiêu lần, nhưng thực lực của Phi thiếu gia thì không tiến bộ bao nhiêu.


Tiếp xúc với Phi thiếu gia lâu như vậy rồi, Long Hành Không không nghĩ Phi thiếu gia là loại người hy sinh vì người khác.

Do vậy bây giờ hắn hỏi như thế.

Phi thiếu gia sắc mặt không hề thay đổi:

- Rất đơn giản, vì tâm cung và thể chất của ngươi quá đặc biệt, có thể chịu được số tiên linh chi hồn đó. Còn tâm cung của ta quá kém, đừng nói mười bảy, cho dù một đạo tiên linh chi hồn cũng đủ khiến ta mất mạng. Nếu không phải vậy ngươi nghĩ tại sao ta lại mạo hiểm mà cứu ngươi khỏi tay Ninh Tiểu Xuyên.

Long Hành Không nhìn Phi thiếu gia, sắc mặt băng lãnh, hai tay xiết chặt lại phát ra tiếng răng rắc, dường như muốn ra tay với Phi thiếu gia ngay lập tức.

Thực lực đã tiến bộ nhiều như vậy khiến dã tâm của Long Hành Không mạnh hơn bao giờ hết. Nhưng Phi thiếu gia luôn là cái gai trong mắt hắn, không diệt Phi thiếu gia hắn không thể yên tâm được.

Nhưng do dự một chút Long Hành Không lại từ bỏ ý định ra tay với Phi thiếu gia.

Thực lực hắn hiện giờ đúng là có thể chấn áp Phi thiếu gia nhnưg lúc này hai người hắn có kẻ thù chung là Ninh Tiểu Xuyên, trước khi tiêu diệt được Ninh Tiểu Xuyên Long Hành Không sẽ không động thủ với Phi thiếu gia.

- Cứ để hắn sống thêm một thời gian, khi diệt được Ninh Tiểu Xuyên là ta sẽ xẻ hắn thành tám mảnh, lấy hết mọi bí mật của hắn.

Long Hành Không thầm quyết định.

Phi thiếu gia dường như không nhận ra dã tâm của Long Hành Không, nhìn bốn người Tử Hàn Yên, thản nhiên nói:

- Nếu ngươi còn không ra tay thì bốn bọn chúng sẽ thoát mất đấy.

Bốn người Tử Hàn Yên lúc này thần sắc lạnh lùng nhìn hai người Long Hành Không.

Bốn người Tử Hàn Yên căn bản không hiểu gì về Long Hành Không và Phi thiếu gia đột nhiên xuất hiện này. Nhưng cảnh tượng Long Hành Không một chưởng đánh ngất Phong Phi Dương quá kinh người. Thực lực như vậy khiến Tử Hàn Yên bọn họ biết hôm nay khó thoát nạn. Nên chỉ có thể thận trọng nhìn chúng và suy tính cách thoát thân.

Thấy Long Hành Không và Phi thiếu gia nhìn mình, bốn người Tử Hàn Yên cùng có cảm giác bất an.

Họ biết, có lẽ đối phương sắp ra tay, nhưng họ lại chẳng có cách nào thoát thân.

Vì thế họ đành liều mình:


- Hai vị sư huynh, bọn ta là đệ tử của uhc.

Không thể không nói, Bảo Châu Địa Tạng người vừa lên tiếng có suy nghĩ rất nhạy bén. Vừa nói Bảo Châu Địa Tạng vừa quan sát sắc mặt hai người Long Hành Không. Khi thấy chúng không có chút gì bận tâm tới cái tên ohc thì nàng không nhắc tới nữa, đổi giọng:

- Không biết hai vị sư huynh có việc gì mà chặn bốn nữ lưu nhược tiểu bọn ta? Nếu có việc gì cứ nói với bọn ta một tiếng là được, hà tất phải mất công vậy.

Bảo Châu Địa Tạng luôn tươi cười, không hề thấy dấu vết gì là đang bị kẻ khác đàn áp.

Hơn nữa lời nói của nàng lập tức đưa mấy người họ xuống địa vị thấp hơn.

Nếu trước mặt họ là những nam nhân khác, thấy thần sắc của bốn người họ lúc này có lẽ sẽ mềm lòng.

Vào lúc này mà mềm lòng thì kết quả thế nào không cần nghĩ cũng biết.

Dù sao Bảo Châu Địa Tạng bọn họ cũng không phải thực sự là những nữ nhi yếu đuối.

Nhưng đáng tiếc họ lại gặp phải Phi thiếu gia, hắn nhìn Bảo Châu Địa Tạng nói:

- Một nữ nhân rất thông minh, nhưng ngươi giở chút thủ đoạn đó trước mặt ta thì mất công thôi. Thế gian này, nếu nói về đầu óc thì chẳng ai sánh được với ta.

Long Hành Không gật đầu tán thưởng:

- Ha ha, luận về đầu óc thì vị huynh đệ của ta đây đúng là thiên hạ đệ nhất. Các ngươi đừng mong giở chiêu trò gì nữa. Cho dù các ngươi có nghĩ nát óc thì cũng không che mắt được bằng hữu của ta đâu. Huống hồ giờ ta không còn nhẫn nại nữa rồi. Đợi ta bắt các ngươi rồi sẽ đối phó với Ninh Tiểu Xuyên.

Các ngươi muốn đối phó Ninh Tiểu Xuyên?

Bốn người Tử Hàn Yên cùng thầm kêu lên, nhìn nhau, lập tức hiểu ý đối phương.

Bốn người cũng tách ra chạy về bốn hướng khác nhau.

- Vô ích thôi, các ngươi không thoát được đâu.

Long Hành Không nhếch mép cười rồi bước ra.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.