Tại Đại Diêm.
Ninh Tiểu Xuyên và Nhạc Minh Tùng đứng trước Nhân Thần Chi Môn.
- Cái Nhân Thần Chi Môn này nối liền với lỗ đen rồi. Ninh Tiểu Xuyên, vận khí của ngươi đúng là tốt. Có thông đạo này, sau này sinh linh Đại Diêm muốn tiu luyện sẽ dơn giản hơn nhiều. Một nơi bảo địa như vậy tuyệt đối không được lãng phí. Cho dù chúng ta muốn luyện hóa Đại Diêm thì cũng không được hủy Nhân Thần Chi Môn. Ngươi lùi ra một chút, để ta gia cố Nhân Thần Chi Môn để tránh nó bị phá hủy mất.
Nhạc Minh Tùng chỉ Nhân Thần Chi Môn chép miệng tán thưởng mấy câu rồi lấy ra một cây gậy bằng xương cao gần bằng hắn có kim quang quấn quanh.
Cây gậy bằng xương này hiển nhiên không phải vật tầm thường, cũng không biết Nhạc Minh Tùng lấy từ đâu.
Cây gậy sau khi được ném vào Nhân Thần Chi Môn thì bắt đầu phân giải, biến thành vô số những hạt xương màu kim lấp lánh dung hợp vào Nhân Thần Chi Môn.
Một lát sau Ninh Tiểu Xuyên liền cảm giác được Nhân Thần Chi Môn đã mạnh hơn gấp mấy lần.
Cây gậy xương này thật lợi hại!
Ninh Tiểu Xuyên thầm cảm thán, không kìm được nói:
- Nhạc Minh Tùng, đây là xương đùi của thứ gì mà lợi hại vậy?
Nhạc Minh Tùng vẻ mặt đầy đau xót nói:
- Đây là xương của một loài cự thú trong tinh không, tinh thông pháp tắc không gian. Có thể nói là bảo vật vô giá. Lần này coi như ta lỗ to, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-troi-sinh/3603814/chuong-1296.html