Lời Nhạc Minh Tùng nói khiến nam tử kia sắc mặt đại biến, lắp bắp:
- Ngươi...sao ngươi biết?
Nhạc Minh Tùng nhếch môi:
- Đoán thôi.
Tên Nhạc Minh Tùng này lại biết sự tồn tại của Tiên Kiều.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Nhạc Minh Tùng rồi quay sang nam tử bên cạnh:
- Không ngờ ngươi từ Tiên Kiều xuống, đúng là ngạc nhiên. Vừa hay ta còn có rất nhiều hồ nghi, sau này còn nhờ ngươi chỉ giáo nhiều.
Bị Nhạc Minh Tùng nói toạc lai lịch, giờ thấy Ninh Tiểu Xuyên cũng có biết, nam tử này uể oải:
- Cái này cũng dễ nói thôi. Chỉ là ta tò mò, theo tin đồn trên Tiên Kiều thì Tiên Kiều và Khổ Hải đã bị cắt đứt liên hệ rất lâu rồi. Giờ trong Khổ Hải đã không còn truyền thuyết về Tiên Kiều, sao các ngươi lại biết về nó?
Ninh Tiểu Xuyên đáp:
- Ta cũng chỉ mới nghe về sự tồn tại của Tiên Kiều.
Nhạc Minh Tùng vội nói:
- Ta cũng mới biết về Tiên Kiều nên mới tiện mồm nói, không ngờ huynh đệ ngươi lại từ đó tới thật.
Nam tử kia câm nín.
Ninh Tiểu Xuyên đương nhiên biết Nhạc Minh Tùng toàn là bịa, nhưng nam tử kia nói cũng có lý, Nhạc Minh Tùng tuy nhiều khi cảm giác rất ất ơ, nhưng vẫn là người đáng tin tưởng.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu:
- Các ngươi đợi chút, ta thả các ngươi ra đã.
Nam tử kia cúi nhìn sợi xích trên người:
- Vô ích thôi tiểu ca, sợi xích này vốn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-troi-sinh/3603808/chuong-1290.html