Chương trước
Chương sau


¬

Bắn trúng chưa?

Tất cả mọi người, bao gồm cả Ninh Tiểu Xuyên đều ngẩng lên nhìn.

Oanh kích của Chân Lý chiến thuyền quét qua Nhiếp Thập Tam, bắn vỡ bức vách Đại Diêm rồi bắn tới một tiểu thế giới xui xẻo khác khiến nổ tung thành một chuỗi tựa pháo bông.

Nhưng lúc này chẳng ai để tâm được tới tiểu thế giới đó, mà tất cả đều nhìn lên đỉnh đầu chờ kết quả.

Xoẹt!

Thân ảnh Nhất Nguyên Tông đột nhiên xuất hiện, tiếp tục bỏ chạy theo hướng lên trên.

- Thất bại rồi.

Thấy vậy mấy người lão hầu gia đều trùng xuống.

Chân Lý chiến thuyền là thủ đoạn mạnh nhất của họ hiện nay, ngay Chân Lý chiến thuyền cũng không thể tiêu diệt được Nhiếp Thập Tam thì thật sự hết cách rồi.

Ninh Tiểu Xuyên tuy nhục thân cường hãn nhưng thủ đoạn công kích thì rất bình thường, nếu quyết chiến với Nhiếp Thập Tam thì chỉ có thể ở trạng thái bất phân thắng bại.

Trừ phi Ninh Tiểu Xuyên dùng huyết dịch của hắn giết chết Nhiếp Thập Tam. Với uy lực mà huyết dịch của hắn vừa thể hiện thì muốn giết Nhiếp Thập Tam không phải khó. Nhưng vấn đề là Nhiếp Thập Tam sẽ không ngu ngốc mà nuốt huyết dịch của Ninh Tiểu Xuyên.

- Gia gia, bắn tiếp đi!

Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên hét lớn.

Mấy người lão hầu gia trong Chân Lý chiến thuyền không chút do dự, lập tức làm theo lời Ninh Tiểu Xuyên, tập trung lại pháp tắc nhằm Nhiếp Thập Tam bắn tiếp.

Lần này họ có thể nhìn thấy rõ ràng, đối mặt với công kích của Chân Lý chiến thuyền, trên người Nhiếp Thập Tam loé kim quang, trên người phân ra một phần. Chân Lý chiến thuyền tự nhắm mục tiêu, Ninh Tiểu Xuyên phân ra một phần nhục thân, bản thể lập tức thoát khỏi sự truy đuổi của Chân Lý chiến thuyền nên mới tránh được.

Thì ra lần trước hắn đã thoát khỏi sự oanh kích của Chân Lý chiến thuyền bằng cách này.

Sắc mặt mấy người lão hầu gia tối lại, tưởng rằng lần này Nhiếp Thập Tam lại thoát được kiếp nạn.


Nhiếp Thập Tam đã chạy tới trước bức vách Đại Diêm, nếu lần này thất bại thì Nhiếp Thập Tam chắc chắn sẽ thoát được.

Đến khi Nhiếp Thập Tam tới lần nữa thì có lẽ vị Phi thiếu gia kia đã trực tiếp tới rồi.

Giờ Đại Diêm đối phó một Nhiếp Thập Tam đã khó khăn, nếu gặp vị Phi thiếu gia kia có lẽ không có khả năng chống đỡ.

Cứ nghĩ tới tình cảnh đó, mấy người lão hầu gia thậm chí bắt đầu thấy tuyệt vọng.

Nhưng đột nhiên đòn công kích của Chân Lý chiến thuyền đột nhiên đổi hướng, bao trùm lấy Nhiếp Thập Tam.

Thay đổi này khiến Nhiếp Thập Tam cũng vô cùng kinh ngạc. Hắn bị bao trùm trong đòn công kích của Chân Lý chiến thuyền, toàn thân bị nhấn chìm trong cột sáng pháp tắc, huyết nhục tan chảy, bị tiêu diệt hoàn toàn.

- Chết rồi!

Mấy người lão hầu gia sững sờ nhìn lên, không dám tin Nhiếp Thập Tam đã chết.

- Tiểu tử Ninh Tiểu Xuyên này lần nào cũng khiến chúng ta bất ngờ.

Diêm Tuyền Lão Tổ lắc đầu cười.

Mấy người lão hầu gia cười, họ đều nghĩ rằng Ninh Tiểu Xuyên vừa rồi đã thi triển thủ đoạn nào đó giết được Nhiếp Thập Tam.

Nhiếp Thập Tam chết đi, cuối cùng nguy cơ của Đại Diêm cũng qua. Trong Kiếm Các Vương Phủ trống rỗng không một bóng người, Tuế Hàn Vũ đứng trong hậu viện, ngẩng lên nhìn bầu trời, chầm chậm quay lại đình nghỉ mát ngồi xuống rồi cầm quyển sách trên bàn lên.

Nhiếp Thập Tam đã giết sạch người trong Kiếm Các Vương Phủ nhưng không phát hiện được tung tích của Tuế Hàn Vũ.

Phía trên Kiếm Các Vương Thành.

Sau khi bắn chết Nhiếp Thập Tam, mấy người lão hầu gia bay ra khỏi Chân Lý chiến thuyền đáp xuống mặt đất. Chỉ có Ninh Tiểu Xuyên ở lại, phân ra vài đạo phân thân tìm kiếm những mảnh ký ức còn lại của Nhiếp Thập Tam.

Về tới Kiếm Các Vương Phủ, hỷ sắc trên gương mặt của lão hầu gia lập tức biến mất. Trong cung điện lúc này vẫn tràn ngập thi thể, rất nhiều người họ đã sống ở đây rất nhiều năm, nhưng giờ đều đã chết.

Cũng may mấy người Ninh Hinh Nhi đã được Ninh Tiểu Xuyên đưa tới bên kia của Nhân Thần Chi Môn nếu không e là cũng khó thoát khỏi kiếp nạn.


Khi mấy người lão hầu gia nhìn những thi thể kia thở dài thì Ninh Tiểu Xuyên bước vào, trầm ngâm một lúc, hắn tiến tới nhấc một thi thể lên.

Đây là thi thể của một nữ võ tôn, nàng có dáng người nhỏ nhắn, cũng là một người xinh đẹp. Khi Ninh Tiểu Xuyên mới trở lại thậm chí nàng ta đã từng làm thị nữ hầu hạ hắn, nhưng giờ đã chết ở đây.

Ninh Tiểu Xuyên dìu nàng ta dậy, khẽ vuốt lên gương mặt nàng một lúc, rồi đột nhiên điểm ngón tay vào giữa trán nàng.

Nữ võ tôn đã biến thành thi thể này bỗng nhiên mở mắt, ánh mắt có phần mơ màng, nhìn Ninh Tiểu Xuyên hỏi:

- Công tử, sao ta lại ở đây?

Cải tử hoàn sinh!

Lão hầu gia thấy thế, vẻ mặt đầy kinh hỷ:

- Tiểu Xuyên, trình độ Dưỡng Tâm Sư của con đã tới cảnh giới Thần Nông rồi sao?

- Vẫn chưa.

Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, rất không hài lòng nói:

- Mất ký ức, thi khí nồng nặc, nhưng đã không phải người chết nữa, giờ nàng ta chỉ có thể coi là nửa thi nô, không thể coi là đã hồi sinh hoàn toàn.

Trạng thái của nữ thi nô này giống như Lan Phi công chúa được Sửu Bà Bà hồi sinh, chỉ có thể tính là nửa thi nô.

Nhưng tốt xấu gì nữ võ tôn này cũng đã sống lại, chỉ cần sau này trình độ Dưỡng Tâm Sư tiếp tục tiến bộ là có thể loại bỏ hoàn toàn thi khí để nàng có thể hồi sinh hoàn toàn.

Tu vi Dưỡng Tâm Sư của Ninh Tiểu Xuyên đã rất gần với Thần Nông.

Tiếp sau đó Ninh Tiểu Xuyên hồi sinh hết những người trong đại điện. Họ mứoi chết không lâu, hắn hồi sinh rất đơn giản. Nếu thời gian lâu rồi thì có lẽ sẽ không dễ dàng như vậy.

Liền một lúc hồi sinh nhiều người như vậy khiến Ninh Tiểu Xuyên cũng mệt nhoài.

- Được rồi, các ngươi lui ra đi. Sau này ta sẽ nghĩ cách loại bỏ thi khí cho các ngươi.


Các võ giả bán thi nô lui ra trong hồ nghi. Họ đã mất một phần ký ức, không nhớ được việc mình bị giết.

Sau khi tất cả đã đi, Diêm Tuyền Lão Tổ lắc đầu nói:

- Tiểu Xuyên, cho dù ngươi hồi sinh họ thì cũng chẳng ích gì. Nhiếp Thập Tam chỉ là một tên lâu la, nhân vật sau lưng hắn còn chưa xuất hiện. Nếu vị Phi thiếu gia kia tới thật thì rất khó chống đỡ.

- Đúng vậy.

Lão hầu gia gật đầu.

- Tên Nhiếp Thập Tam này quá lợi hại. Nếu Phi thiếu gia còn lợi hại hơn thì khó đối phó rồi.

- Gia gia, mọi người không cần phải lo về đám người Phi thiếu gia, ta sẽ đích thân đối phó hắn. Nhưng mọi việc ở Đại Diêm thì phải nhờ hết mọi người.

Ninh Tiểu Xuyên nói rồi quay người rời khỏi cung diện.

Nhìn bóng lưng của Ninh Tiểu Xuyên, thần sắc lão hầu gia dần dần giãn ra.

Tuy Phi thiếu gia tạo áp lực rất lớn nhưng lão hầu gia vẫn tin vào Ninh Tiểu Xuyên. Hắn biết Ninh Tiểu Xuyên nói vậy chắc chắn sẽ không khiến hắn thất vọng.

- Tiểu Xuyên, rốt cuộc ngươi định làm thế nào?

Giọng nói của Ngọc Ngưng Sênh vang lên phía sau Ninh Tiểu Xuyên, nàng vẫn lo lắng cho Ninh Tiểu Xuyên nên vẫn theo sau hắn.

Ninh Tiểu Xuyên dừng bước, đợi Ngọc Ngưng Sênh tới thì khẽ nắm tay nàng:

- Đừng hỏi gì vội, cùng ta đi gặp một người đã.

Ngọc Ngưng Sênh gật đầu lặng lẽ theo sau Ninh Tiểu Xuyên.

Xuyên qua hơn nửa Kiếm Các Vương Phủ, Ninh Tiểu Xuyên và Ngọc Ngưng Sênh xuất hiện trong tiểu viện của Tuế Hàn Vũ.

- Sư phụ!

Ninh Tiểu Xuyên đẩy cửa vào liền nhìn thấy Tuế Hàn Vũ đang ngồi trong tiểu viện.

Tuế Hàn Vũ thần sắc bình tĩnh, tay cầm một cuốn sách, dường như đang chìm đắm trong thế giới của sách.

Rời ánh mắt khỏi sách, Tuế Hàn Vũ nói:


- Ngồi đi.

Hai người Ninh Tiểu Xuyên cùng ngồi xuống trước mặt Tuế Hàn Vũ.

Ngọc Ngưng Sênh tò mò quan sát Tuế Hàn Vũ, tuy nàng đã biết Tuế Hàn Vũ là sư phụ của Ninh Tiểu Xuyên nhưng cũng biết công lực của Tuế Hàn Vũ đã cạn, giờ chỉ là một người bình thường.. Vì thế nàng không thể đoán được Ninh Tiểu Xuyên tới tìm Tuế Hàn Vũ làm gì.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn Tuế hàn Vũ, cười nói:

- Sư phụ hồi phục được mấy phần thực lực rồi?

Thực lực hồi phục?

Ngọc Ngưng Sênh chấn kinh nhìn Tuế Hàn vũ. Nàng cũng biết khi ở đỉnh cao, Tuế Hàn Vũ cũng là một vị tuyệt thế cường giả tung hoành thiên hạ.

Nếu Tuế Hàn Vũ hồi phục thì Phi thiếu gia chẳng là cái gì cả.

Nghĩ vậy, chút lo lắng còn lại của Ngọc Ngưng Sênh liền biến mất một nửa, ánh mắt nhìn Tuế Hàn Vũ cũng dịu dàng hơn trước.

Thật ra trước kia Ngọc Ngưng Sênh vẫn luôn có địch ý với Tuế Hàn Vũ. Nguyên nhân rất đơn giản, tuy Tuế Hàn Vũ là sư phụ của Ninh Tiểu Xuyên nhưng nhìn rất trẻ, lại còn rất đẹp. với một nữ nhân xinh đẹp như vậy, lại cón có quan hệ thân thiết với Ninh Tiểu Xuyên thì đương hiên Ngọc Ngưng Sênh không thể có cảm tình gì được.

Tuế Hàn Vũ đặt sách xuống, chầm chậm lắc đầu nói:

- Chẳng hồi phục chút nào cả. Điều này chắc ngươi đã nhận ra.

Ninh Tiểu Xuyên ngạc nhiên:

- Vậy lúc nãy sư phụ giết Nhiếp Thập Tam thế nào?

Lúc trước Nhiếp Thập Tam thi triển bí thuật có sai sót, cuối cùng chết thảm. Ai cũng nghĩ là do Ninh Tiểu Xuyên thầm giở trò. Nhưng chỉ Ninh Tiểu Xuyên mới biết không phải hắn ra tay mà là Tuế Hàn Vũ trốn trong Kiếm Các Vương Phủ.

Cũng chính vì thế Ninh Tiểu Xuyên mới hỏi Tuế Hàn Vũ hồi phục được mấy thành công lực rồi.

- Là Chân Lý chiến thuyền giết Nhiếp Thập Tam chứ không phải ta. Ta chỉ chặn lại bí thuật của hắn một chút. Làm vậy không nhất định phải hồi phục thực lực.

Tuế Hàn Viĩ lắc đầu cười khổ.

Nhìn gương mặt nhu mỹ của Tuế Hàn Vũ, Ninh Tiểu Xuyên cười khổ với chút thất vọng:

- Còn tưởng thực lực của sư phụ hồi phục rồi, định nhờ sư phụ đối phó với Phi thiếu gia. Nhưng giờ đành một mình ta đối phó với hắn vậy.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.