Nhìn Thạch Cơ Yêu Hậu trước mặt, thần sắc Ninh Tiểu Xuyên lúc này vô cùng cổ quái. 
Vì hắn cảm nhận được sát khí của Thạch Cơ Yêu Hậu nhanh chóng biến mất. 
Suy nghĩ một chút Ninh Tiểu Xuyên liền đoán được suy nghĩ của Thạch Cơ Yêu Hậu. Hắn lắc đầu thở dài: 
- Giết thì giết đi. Dù sao bao năm nay cũng là ta có lỗi với hai mẹ con. Chỉ đáng tiếc con chúng ta chưa ra đời đã không còn cha nữa. 
Câu nói của Ninh Tiểu Xuyên liền khiến sắc mặt Thạch Cơ Yêu Hậu tái nhợt, cơ thể không kìm được mà run lên. 
Đúng là vừa rồi vì nghĩ tới vấn đề này mà Thạch Cơ Yêu Hậu mới do dự. 
Thu tay về, Thạch Cơ Yêu Hậu sắc mặt lạnh băng, vung tay tát Ninh Tiểu Xuyên một cái: 
- Ninh Tiểu Xuyên, giữa chúng ta không còn bất cứ ân oán gì nữa. Ngươi đi đi. Sau này ta cũng sẽ không gặp lại ngươi. 
Diệt Thế Thần Bi phía trên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên dần biến mất. 
Ninh Tiểu Xuyên lấy ra một viên đan dược, bóp vụn rồi đắp vào ngực. Lỗ hổng bị Thạch Cơ Yêu Hậu móc liền hồi phục nguyên trạng. 
- Không được, cho dù phải đi ta cũng phải đem con chúng ta thep. Đây là trách nhiệm của ta. 
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu nói. 
Thạch Cơ Yêu Hậu hừ lạnh: 
- Ta không cần ngươi chịu trách nhiệm. Con là con của ta. Chỉ của riêng mình ta. 
Thạch Cơ Yêu Hậu quay người bỏ đi. 
Nhưng chỉ đi vài bước thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-troi-sinh/3603782/chuong-1264.html