Uỳnh!
Trong không gian thông đạo, Ninh Tiểu Xuyên đột nhien cảm giác mình bị một cơn bão cuốn đi.
Thân thể không kiểm soát được trôi đi trong cơn bão không gian, trước mắt Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên xuất hiện một thứ giống như điểm sang.
Điểm sáng này vô cùng nhỏ, nhỏ hơn bất cứ thứ gì, nhưng lại vô cùng chói mắt, hoa lệ hơn bất cứ thứ bảo vật nào mà Ninh Tiểu Xuyên từng thấy. Nó trấn áp được mọi thứ xung quanh, ngay Thời Không trường hà cũng không thể chạm tới điểm sáng kia. Ninh Tiểu Xuyên nhìn điểm sáng ấy đột nhiên thấy sợ hãi.
Cảm giác này khiến hắn cảm thấy bản thân như con kiến, và trước mặt chính là một con cự thú viễn cổ.
- Lẽ nào điểm sáng kia là bản thể của Chân Lý Thiên Quốc?
Nhìn điểm sáng đó, Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên sực tỉnh.
Chân Lý Thiên Quốc đã tiến hóa tới cực điểm từ lâu, thoát ra khỏi Thời Không trường hà, mà điểm sáng trước mắt dường như đều phú hợp với những đặc điểm đó.
- Tiểu tử, ngươi thấy sao? Ta nói không sai chứ, trò chơi của chúng ta có vui không?
Khi Ninh Tiểu Xuyên đang sững người nhìn điểm sáng kia thì bên tai đột nhiên vang lên một giọng nói.
- Mẹ kiếp!
Nghe thấy giọng nói ấy, Ninh Tiểu Xuyên gần như lập tức lên tiếng chửi.
Giọng nói đó chính là của hắc ảnh mà muốn nhận hắn làm đồ đệ.
Nghe thấy giọng của hắc ảnh, Ninh Tiểu Xuyên mới phát hiện xung quanh điểm sáng kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-troi-sinh/3603768/chuong-1250.html