Nhâm Phong lập tức sắp bắt được Bạch Lãnh Tuyết. Vừa nghĩ tới cảnh sau khi bắt được Bạch Lãnh Tuyết, chính mình sẽ có thể tùy ý hưởng dụng nàng nữ nhân này, trong lòng Nhâm Phong liền dâng lên một cỗ cảm giác hừng hực. Đương nhiên, hắn cũng biết rõ, một khi hắn đã làm chuyện như vậy, sợ rằng sau này nhất định phải gia nhập vào phe cánh của Tiểu Vương tử rồi. Bất quá hiện tại hắn đã bất chấp hết thảy những thứ này. Trong mắt của hắn chỉ còn lại có một mình Bạch Lãnh Tuyết.
Nhưng ngay tại thời điểm bàn tay hắn sắp sửa chụp tới trên người Bạch Lãnh Tuyết, thân ảnh Bạch Lãnh Tuyết lại đột ngột biến mất khỏi trước mặt hắn. Sau một khắc, Ninh Tiểu Xuyên, tay ôm lấy Bạch Lãnh Tuyết, đã xuất hiện ngay trước mặt Nhâm Phong, thần sắc lạnh như băng nhìn chằm chằm hắn. Một tay Ninh Tiểu Xuyên ôm lấy Bạch Lãnh Tuyết, tay còn lại ba một tiếng đánh thẳng lên trên mặt Nhâm Phong, ngay cả hàm răng trong miệng hắn cũng đánh văng xuống mấy cái.
- Một con kiến hôi như ngươi cũng dám đánh ta?
Thần sắc Nhâm Phong nhất thời điên cuồng, bàn tay nháy mắt đã hóa thành một ngọn núi lớn, ầm ầm đánh thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên. Nhưng công kích còn chưa đánh tới, Ninh Tiểu Xuyên đã ôm lấy Bạch Lãnh Tuyết, lui một bước trở về vị trí ban đầu của mình.
Cúi đầu thoáng kiểm tra một chút Bạch Lãnh Tuyết đang nằm trong tay chính mình, thần sắc lo lắng trên mặt Ninh Tiểu Xuyên mới giảm xuống một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-troi-sinh/3603740/chuong-1222.html