Ninh Tiểu Xuyên vừa mới dứt lời, trên đỉnh đầu Bạch Lãnh Tuyết lại một lần nữa xuất hiện một cỗ không gian truyền tống ba động giống như sóng gợn.
Bạch Lãnh Tuyết có chút kinh ngạc nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên. Vừa rồi ngay cả nàng cũng không phát hiện ra đạo không gian ba động này, nhưng không ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại một hơi nói ra như vậy.
Bất quá, lần này xuất hiện cũng không phải là đám người Diệp Siêu Phàm, mà một gã nam tử trẻ tuổi thân mặc bạch y, bộ dáng có chút tuấn tú. Hắn vừa mới xuất hiện, ánh mắt đã đảo quét một vòng bốn phía, sau đó dừng lại trên người Bạch Lãnh Tuyết. Sắc mặt có chút lo lắng, nam tử áo trắng vội vàng nói:
- Lãnh Tuyết sư muội, không ngờ ngươi lại vì một bầy kiến hôi như thế mà đối đầu với Tiểu Vương tử! Ngươi có biết hậu quả của việc làm như vậy không?
- Đương nhiên biết rõ!
Bạch Lãnh Tuyết thản nhiên nói một câu, nhất thời khiến cho nam tử áo trắng kia triệt để không nói nên lời.
Đám người Ngự Thiến Thiến trên mặt đất thì đều nhíu mày nhìn lên gã nam tử áo trắng trên thiên không kia. Bọn họ có thể nhận ra, Bạch Lãnh Tuyết tới đây là vì muốn giúp đỡ bọn họ, mà nam tử áo trắng này đến đây lại là vì ngăn cản Bạch Lãnh Tuyết. Không nói cái gì khác, chỉ riêng việc nam tử áo trắng này mở miệng đã gọi một đám kiến hôi cũng đã khiến cho người ta không sinh nổi một chút hảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-troi-sinh/3603738/chuong-1220.html