Chương trước
Chương sau


Sâu bên dưới cung điện Thiên Đình quy mô to lớn, vô số đường hàng lang hắc ám kéo dài giao thoa lẫn nhau. Thỉnh thoảng, một giọt nước lại từ trên đỉnh một hàng lang nào đó chợt tí tách nhỏ xuống. Toàn thể hệ thống hàng lang dưới lòng đất chỉ mang đến cho người khác một loại cảm giác vừa ẩm ướt vừa bị đè nén.

Nơi này chính là địa lao dưới lòng đất của Thiên Đình. Có tư cách bị Thiên Đình trấn áp vào tòa địa lao này, không kẻ nào không là siêu cấp ác nhân, làm nhiều việc ác nhưng thực lực vô cùng cao cường. Cho dù là đã giam giữ những siêu cấp ác nhân này vào đây, nhưng Thiên Đình cũng không để yên cho bọn chúng, mỗi ngày đều tiến hành hung hăng dằn vặt bọn chúng, khiến cho bọn chúng hưởng tận thống khổ, hối hận vì đã từng làm chuyện ác.

So sánh với Thiên Đình quang minh huy hoàng bên trên, nơi này chính là một tòa Địa Ngục chân chính! Thậm chí bởi vì nơi này từng chết qua quá nhiều ác nhân, cho nên hiện tại trong tòa địa lao dưới lòng đất này đã có không ít Oán linh tồn tại. Những Oán linh này chết đi một cách thống khổ, sau khi chết vẫn sẽ không sống yên ổn, mỗi thời mỗi khắc đều phát ra thanh âm gào thét thê lương.

Phốc!

Một đạo thân ảnh nhàn nhạt đột nhiên xuất hiện ở một đầu hành lang. Động tác của hắn phi thường nhẹ nhàng, gần như không tạo ra một chút thanh âm nào. Đi tới một địa phương có ánh sáng chiếu rọi, thông qua một chút quang mang ít ỏi kia mới mơ hồ nhìn thấy thân thể yểu điệu của đạo thân ảnh này cùng gương mặt trắng noãn như ngọc của nàng.

Tử Hàm Yên! Kẻ đột nhiên xuất hiện ở trong địa lao kia không ngờ lại là Tử Hàm Yên!

Sắc mặt Tử Hàm Yên băng lãnh, ngay cả khi những đạo Oán linh kia phóng vọt tới trước mặt nàng, nàng cũng không chút sợ hãi, thân ảnh nhẹ nhàng tiến bước trong những đạo hành lang hắc ám kia. Chậm rãi tiến về phía trước khoảng chừng một canh giờ, Tử Hàm Yên mới xuất hiện bên trong đại sảnh một gian ngục thất thật lớn.

Ánh mắt đảo quét quanh đại sảnh một vòng, thần sắc Tử Hàm Yên nhất thời càng băng lãnh hơn. Giờ phút này, trong gian đại sảnh vậy mà đang cố định rất nhiều đạo quang trụ lớn hơn thân người. Mà chính giữa mỗi một đạo quang trụ đều đang giam cầm một bóng người.

Đạo nhân ảnh bị phong tỏa trong đạo quang trụ cách Tử Hàm Yên gần nhất, không ngờ lại chính là gia gia của Ninh Tiểu Xuyên, Lão Hầu gia của Kiếm Các Hầu Phủ! Mà ngay bên cạnh đạo quang trụ này, Ninh Hinh Nhi cũng đang bị phong tỏa trong một đạo quang trụ. Ngoại trừ Lão Hầu gia cùng Ninh Hinh Nhi, bên trong các đạo quang trụ bốn phía xung quanh còn phong tỏa đám người Ninh Thiên Thành, Phong Nguyệt Hề, Đường Thư Dao… Gần như toàn bộ những người có quan hệ với Ninh Tiểu Xuyên đều bị phong tỏa trong đám quang trụ này.

Ánh mắt Tử Hàm Yên đảo qua một vòng những đạo quang trụ này, sắc mặt nhất thời càng thêm âm trầm. Toàn bộ đám người Lão Hầu gia đều là do cao thủ Nguyên Giới đích thân xuất thủ bắt lại, giam giữ ở trong này. Ninh Thiên Thành vốn cũng không ở tại Thiên Đình, mà là đang trốn ở những địa phương khác, dẫn theo thủ hạ quân đội tránh né trường hạo kiếp này, nhưng hiện tại hắn cũng đồng dạng bị bắt tới đây, phong ấn ở trong này.

Kỳ thật những người bởi vì Ninh Tiểu Xuyên mà bị liên lụy xa xa không chỉ có những người trước mắt này, chỉ cần là những người đã từng có chút quan hệ với Ninh Tiểu Xuyên, gần như toàn bộ đều bị cao thủ Nguyên Giới quản chế hết cả. Ngay cả Tử Hàm Yên, mấy ngày gần đây kỳ thật cũng bị đám người Nguyên Giới quản chế. Ngày hôm nay nàng có thể đi tới nơi này, bất quá chỉ là nhân cơ hội trốn thoát khỏi sự quản chế mà thôi.

- Ta sẽ lập tức cứu các ngươi ra!

Tử Hàm Yên quét mắt qua những đạo quang trụ này một cái, khẽ vươn tay ra, dự định cởi bỏ cấm chế trên những đạo quang trụ này.


- Đừng vọng động!

Nhưng ngay trong nháy mắt Tử Hàm Yên vừa động thủ, một đạo thanh âm chợt vang sau lưng nàng. Trong nháy mắt, thần sắc Tử Hàm Yên cảnh giác né nhanh qua một bên, sau đó nhìn về phía sau lưng chính mình.

Tại lối vào của gian đại sảnh dưới lòng đất này, thân ảnh Tuyết Linh Hư thoáng hiện lên. Bản thân nàng có được Hỗn Độn Tâm Cung, tựa hồ có thể trực tiếp phá vỡ không gian đi tới chỗ này.

Nhìn thấy kẻ vừa xuất hiện là Tuyết Linh Hư, thần sắc cảnh giác trên mặt Tử Hàm Yên nhất thời biến mất hơn phân nửa. Sau khi Tuyết Linh Hư xuất hiện, nàng khẽ đảo mắt một vòng đám người bên trong mấy đạo quang trụ kia, sau đó mới quay đầu lại, nói với Tử Hàm Yên:

- Đám cấm chế phong ấn này đều là do Thứ Thần của Nguyên Giới đích thân bố trí, chỉ cần ngươi thoáng động nó một cái, lập tức sẽ dẫn động đám Thứ Thần kia tới đây!

- Ngay cả ngươi cũng không cách nào phá vỡ đám cấm chế phong ấn này sao?

Tử Hàm Yên có chút kinh ngạc nhìn chằm chằm Tuyết Linh Hư. Lực lượng Thời Không của Tuyết Linh Hư cường hãn dị thường, nếu ngay cả nàng cũng không cách nào phá vỡ được cấm chế phong ấn của những đạo quang trụ này, bản thân Tử Hàm Yên lại càng không có hy vọng gì rồi.

Tuyết Linh Hư khẽ lắc đầu, nói:

- Ta không cách nào phá khai được! Có lẽ đợi sau khi tu vi của ta đạt tới cảnh giới Thứ Thần, ta mới có khả năng phá vỡ những cấm chế phong ấn này!

- Nói như vậy, chỉ có cường giả Thứ Thần mới có thể phá vỡ những cấm chế phong ấn này sao? Vậy ta chỉ có thể đi cầu Lão tổ tông rồi!

Tử Hàm Yên khẽ cau mày, một lần nữa nhìn về phía mấy đạo quang trụ trước mặt này. Sự cường hãn của Tử Kim Hoàng Chủ đã được chứng minh trong đại chiến mấy ngày qua, cho nên chỉ cần Tử Kim Hoàng Chủ đích thân xuất thủ, những cấm chế phong ấn này tuyệt đối sẽ có thể phá vỡ trong nháy mắt.

- Ta khuyên ngươi tốt nhất không nên làm như vậy! Phá vỡ những cấm chế phong ấn này, đối với những thân nhân này của Ninh Tiểu Xuyên cũng không có bất cứ chỗ tốt gì!


Lại thêm một đạo thanh âm nữa vang lên, bất quá lần này thần sắc của Tử Hàm Yên cùng Tuyết Linh Hư cũng không có bất cứ thay đổi gì.

- Ta sớm biết ngươi cũng có thể tới nơi này! Còn ai nữa không? Cũng đều xuất hiện cả đi!

Tử Hàm Yên quan sát Thất Công chúa từ bên ngoài đi tới, bĩu môi nói. Thần sắc Thất Công chúa bình tĩnh, đi tới bên cạnh Tử Hàm Yên mới lắc đầu nói:

- Sẽ không còn ai tới đây nữa đâu! Hai người chúng ta có thể đi tới nơi này, đó là bởi vì sau lưng chúng ta có chỗ dựa! Về phần vị này, là do năng lực đặc thù của chính mình mới có thể đi tới đây. Về phần những người khác, cho dù là muốn đến, nhưng dưới tình huống bị giám sát nghiêm ngặt, cũng không có khả năng đi tới nơi này!

Đưa tay chỉ chỉ Tuyết Linh Hư, ánh mắt Thất Công chúa mới nhìn về phía mấy đạo quang trụ trước mặt. Quan sát đám người có quan hệ mật thiết nhất với Ninh Tiểu Xuyên này, sắc mặt Thất Công chúa cũng nhất thời trở nên khó nhìn.

- Nếu Ninh Tiểu Xuyên trở về nhìn thấy một màn này, chắc chắn sẽ không bỏ qua cho đám cao thủ Nguyên Giới kia!

Sau một lát, một thanh âm thấp giọng thở dài chợt từ trong miệng Thất Công chúa truyền ra. Nghe được mấy chữ Ninh Tiểu Xuyên, trên mặt Tuyết Linh Hư cùng Tử Hàm Yên cũng nhất thời lộ ra thần sắc buồn bã. Trơ mắt nhìn thấy thân nhân của Ninh Tiểu Xuyên rơi vào kết cục như hiện tại, trong lòng các nàng cũng phi thường không dễ chịu.

- Cho dù hiện tại Ninh Tiểu Xuyên trở về cũng vô dụng! Với thực lực hiện tại của hắn, chống lại đám Thứ Thần này cũng chỉ là tự tìm đường chết mà thôi!

Tuyết Linh Hư khẽ lắc đầu, thân ảnh trực tiếp biến mất khỏi nơi này. Thất Công chúa khẽ tiến về phía trước một bước, cặp mày cũng nhíu chặt lại.

- Ta cũng hy vọng Ninh Tiểu Xuyên không nên trở về! Nếu không, hắn nhất định sẽ trở thành địch nhân của tất cả mọi người! Đến lúc đó, hắn cũng là chết một cách vô nghĩa mà thôi. Về phần những thân nhân này của hắn, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, cùng lắm thì chúng ta liều mạng bảo vệ bọn họ là được!

- Ừm!

Tử Hàm Yên cũng gật đầu một cái.


- Khụ khụ…

Ngay tại thời điểm Thất Công chúa cùng Tử Hàm Yên đang buồn bã ảm đạm, thì bên tai các nàng đột nhiên chợt truyền đến một trận thanh âm ho khan. Đi kèm với trận ho khan này là một đạo thanh âm ngáp dài chán chường vang lên:

- Tên tiểu tử Ninh Tiểu Xuyên này không biết đã chết ở nơi nào rồi, vẫn còn có nhiều mỹ nữ quan tâm tới hắn như vậy! Lão thiên gia thật sự quá không công bằng rồi a! Ta lớn lên cũng đẹp trai như vậy mà…

Không đợi đạo thanh âm này nói xong, Thất Công chúa cùng Tử Hàm Yên đã cùng nhau quay đầu lại, quát lạnh một tiếng:

- Nhạc Minh Tùng, ngươi xuống đây làm gì?

Tại lối vào của đại sảnh, thần sắc Nhạc Minh Tùng mang theo vẻ thiên đạo bất công, bộ dáng ngáp dài lười biếng lững thững đi vào. Sau khi quét mắt trên người Tử Hàm Yên cùng Thất Công chúa một lần, hắn mới ưỡn thẳng lồng ngực, giống như trong nháy mắt đã biến thành một gã chính nhân quân tử vậy, khẽ cao giọng nói:

- Các ngươi nói lời này là có ý gì? Tên tiểu tử Ninh Tiểu Xuyên này tốt xấu gì cũng là huynh đệ của ta, ta đến quan tâm một chút thân nhân cùng bằng hữu của huynh đệ chẳng lẽ cũng không được hay sao?

Mặc dù thần sắc giả vờ chính khí lẫm nhiên, nhưng phối hợp với gương mặt đó của Nhạc Minh Tùng, lại khiến cho mọi người cực kỳ muốn chạy tới hung hăng đánh hắn một trận. Nhìn chằm chằm Nhạc Minh Tùng một lúc, Tử Hàm Yên mới hừ lạnh một tiếng, nói:

- Không phải vừa rồi ngươi nói muốn đi thăm Đát Hi sao?

- Đó đương nhiên chỉ là mượn cớ mà thôi! Đát Hi bị quản chế nghiêm ngặt như vậy, nếu ta tới chỗ của nàng, còn có thể tới được nơi này sao? Bất quá ta ngược lại biết rõ, Đát Hi cũng phi thường quan tâm đối với những thân nhân này của Ninh Tiểu Xuyên, nhiều lần đều nghĩ cách muốn tới đây cứu người, nhưng đều bị đám khốn kiếp kia bắt trở lại!

Nhạc Minh Tùng cười hắc hắc nói. Kỳ thật, nếu nói một cách chính xác, thì kể cả mấy người Nhạc Minh Tùng hiện tại đang đứng ở nơi này cũng đều là bằng hữu của Ninh Tiểu Xuyên, cho nên đám cao thủ Nguyên Giới đồng dạng cũng tiến hành giám thị bọn họ.

Chỉ bất quá loại giám thị này có mạnh có yếu, đám người Nhạc Minh Tùng cùng Tử Hàm Yên rõ ràng là thuộc về cường độ quản chế yếu một chút, mà Đát Hi dĩ nhiên chính là đối tượng bị trọng điểm quản chế. Hiện tại ngay cả đám người Tử Hàm Yên muốn gặp mặt Đát Hi cũng đều cực kỳ khó khăn.

- Vị tiền bối này, ngươi xem cuộc vui cũng đã xem một hồi rồi! Chúng ta không có cách nào phá vỡ đám cấm chế phong ấn này, bất quá nếu ngươi có chuyện gì cần phân phó, chúng ta có thể giúp ngài đi làm a!

Nhạc Minh Tùng nói vài câu với Tử Hàm Yên, ánh mắt đột nhiên chuyển dời đến một đạo quang trụ phía trước. Kẻ bị phong ấn trong đạo quang trụ này không ngờ chính là Phong Nguyệt Hề đang ở trạng thái bản thể Phượng Hoàng!


Thanh âm của Nhạc Minh Tùng còn chưa dứt, Phong Nguyệt Hề bên trong đạo quang trụ kia đã chậm rãi mở mắt ra. Nàng vậy mà không bị đạo quang trụ này phong ấn.

- Điều này không có khả năng! Đạo quang trụ này chính là do cường giả Thứ Thần của Nguyên Giới đích thân bố trí a!

Nhìn thấy Phong Nguyệt Hề tỉnh lại, trên mặt Tử Hàm Yên cùng Thất Công chúa nhất thời lộ ra thần sắc ngạc nhiên. Cũng chỉ có thần sắc Nhạc Minh Tùng vẫn như bình thường, quan sát Phong Nguyệt Hề một cái, nói:

- Nếu tiền bối đã tỉnh lại, có cần chúng ta nội ứng ngoại hợp, thử đánh vỡ đạo quang trụ này không?

- Quên đi! Tu vi của ta còn chưa hoàn toàn khôi phục lại. Đợi sau khi tu vi của ta hoàn toàn khôi phục, tự nhiên có thể từ trong này đi ra. Hiện tại có những cấm chế phong ấn này, ngược lại chính là một loại bảo hộ đối với chúng ta. Đám thân nhân này của Ninh Tiểu Xuyên bị phong ấn ở đây, so với ở tại những địa phương khác trong Thế giới Đại Diễn còn an toàn hơn rất nhiều!

Bên trong đạo quang trụ, thần sắc Phong Nguyệt Hề bình tĩnh lắc đầu mấy cái. Hiện tại nàng hiển nhiên cũng chưa có ý định sẽ rời khỏi nơi này, cũng không muốn để cho đám thân nhân của Ninh Tiểu Xuyên rời khỏi nơi này. Hiện tại các nơi trong Thế giới Đại Diễn vô cùng hỗn loạn, cho dù là ở trong Thiên Đình cũng không có bao nhiêu an toàn.

Nhưng trong tòa địa lao bên dưới Thiên Đình này lại cơ hồ là địa phương an toàn nhất trong toàn thể Thế giới Đại Diễn. Hơn nữa hiện tại trên thân thể những người thân này của Ninh Tiểu Xuyên đều có một tầng cấm chế phong ấn do Thứ Thần đích thân bố trí. Những cấm chế phong ấn này gần như là cấp cho thân nhân của Ninh Tiểu Xuyên hai tầng bảo hộ.

Nếu những người khác trong Thế giới Đại Diễn biết được hiện tại lại có loại địa phương như thế này, đoán chừng nhất định sẽ khóc lóc van cầu đám Thứ Thần của Nguyên Giới kia cũng đều phong ấn bọn chúng quẳng vào trong này. Bị phong ấn ở nơi này ít nhất có thể bảo trụ được tính mạng, không phải tốt hơn rất nhiều rồi sao?

Lời nói của Phong Nguyệt Hề ngược lại khiến cho thần sắc của Tử Hàm Yên cùng Thất Công chúa trở nên tốt hơn rất nhiều. Phong Nguyệt Hề thoáng trầm ngâm trong chốc lát, sau đó mới một lần nữa mở miệng, nói:

- Nếu các ngươi đã tới, ta cũng không thể không ủy thác các ngươi giúp ta tìm một vài người rồi!

- Tìm ai?

Đám người Tử Hàm Yên nhất tề nhìn về phía Phong Nguyệt Hề.

- Các ngươi giúp ta tìm hiểu một chút hạ lạc hiện tại của mấy người Tiểu Linh Nhi, Sửu bà bà cùng với Tiểu Hồng!

Liên tiếp mấy cái tên người từ trong miệng Phong Nguyệt Hề vang lên. Những người này đều là những người có quan hệ mật thiết với Ninh Tiểu Xuyên. Với mối quan hệ mật thiết giữa những người này và Ninh Tiểu Xuyên, vậy mà lại không bị phong ấn ở trong này. Điều này quả thật khiến cho người ta cảm thấy kinh ngạc.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.