Nữ tử trên thanh kiếm kia đầu bù tóc rối, giống như đã hết sức sống từ lâu, thanh thiết kiếm đằng sau thì đã bị hoen gỉ, nhìn là biết bị thời gian ăn mòn.
Nữ tử kia giống như đã chết, nhưng khi Đàm Đài Huyết Trầm nói ra hai chữ đó thì thân thể nữ tử ấy rõ ràng khẽ run lên.
- Cuối cùng ngươi cũng tới!
Tuế Hàn Vũ ngẩng lên nhìn Đàm Đài Huyết Trầm, nói.
- Sư thúc, năm đó sư phụ phong ấn người ở đây nhưng không muốn người lại giấu thánh vật đi. Đã lâu như vậy rồi, nên giao ra rồi chứ?
Đàm Đài Huyết Trầm nói.
Thánh vật mà Đàm Đài Huyết Trầm nói đương nhiên chính là Diệt Thế Ma Kiếm.
Tuế Hàn Vũ không nói gì, cứ thế nhìn Đàm Đài Huyết Trầm không chút biểu cảm.
- Ta hiểu rồi. Vị sư đệ hoặc sư muội đó của ta giờ ở đâu?
Đàm Đài Huyết Trầm nhìn thần sắc của Tuế Hàn Vũ, rất nhanh hiểu ra Tuế Hàn Vũ đã thu nhận đệ tử. Rất có thể Diệt Thế Ma Kiếm đã truyền cho người đó rồi.
- Vượt khỏi tam giới, không trong Ngũ Hành.
Tuế Hàn Vũ chỉ nói một câu rồi lại cúi đầu xuống.
Với tu vi của Tuế Hàn Vũ, cho dù bị phong ấn ở đây thì sức mạnh vẫn rất cường đại, Đàm Đài Huyết Trầm không thể nào đánh bại được.
- Vượt khỏi tam giới, không trong Ngũ Hành? Hắn không phải người của thế giới này?
Đàm Đài Huyết Trầm hỏi nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-troi-sinh/3603543/chuong-1025.html