Đến tối, sa mạc nổi từng trận cuồng phong, cát bay mù mịt trời vùi lấp cả Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng.
Ninh Tiểu Xuyên thử dùng sức mạnh tâm thần nhưng lại khiến tim đau nhói, toàn thân co giật.
Sáng ngày hôm sau, nhiệt độ tăng, gió lớn lại nổi lên. Nhưng lần này là nghịch phong, cuối cùng đã “giải cứu” cho Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng ra khỏi lớp cát.
Mất hai ngày, cuối cùng thương thế của Ninh Tiểu Xuyên cũng hồi phục được một chút, hắn ngồi dậy khỏi đống cát.
Sau đó Tiểu Hồng cũng hồi phục được một chút, mở mắt ra có phần lo lắng nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, Phong Thần di địa sụp đổ rồi, chắc chắn Tiểu Linh Nhi đã gặp nguy hiểm, chúng ta nhất định phải đi cứu nàng ấy.
Ninh Tiểu Xuyên cười:
- Với thương thế hiện giờ chúng ta đi nửa bước cũng khó, đi đâu tìm đây?
Tiểu Hồng im lặng.
- Hồi phục thương thế trước mới là việc quan trọng. Khi hồi phục rồi chắc chắn chúng ta sẽ tìm được Tiểu Linh Nhi, Tử Hàn Yên và Nguyệt Thần.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn quanh, hơi nhíu mày. Nơi này thật quá hoang vu, môi trường quá khắc nghiệt, nếu có thể đổi môi trường khác để trị thương thì tốt rồi.
- Ninh Tiểu Xuyên, hình như có người tới.
Tiểu Hồng nằm dưới đất, lộ vẻ vui mừng.
Một canh giờ sau có tiếng bước chân khẽ khàng vang lên từ xa, đang lại gần chỗ bọn Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên khó khăn ngẩng đầu lên, phát hiện khoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-troi-sinh/3603508/chuong-990.html