Nhiếp Lan Chi không còn là thiếu nữ ngây thơ trước kia nữa, nàng đã biết che giấu và khắc chế cảm xúc, nhẹ nhàng nói:
- Thật ra vẫn ngốc lắm, làm thế nào cũng không thể tu luyện được Cửu Cung toán và Cửu Cung Chiêm lên cảnh giới cao hơn. Nếu cảnh giới cao hơn một chút thì khi ngươi vào Quang Minh Thánh Thổ chưa biết chừng ta có thể đoán được ngươi tới chứ không phải tới khi ngươi xuất hiện trước mặt rồi ta mới phát hiện ra.
Ninh Tiểu Xuyên cười:
- Như vậy đã rất không tồi rồi. Cửu Cung Toán và Cửu Cung Chiêm vốn rất cao thâm, phức tạp khó hiểu, có rất nhiều biến số. Chỉ trong vài năm muội đã tu luyện tới cảnh giới như bây giờ, thành tựu sau này chắc chắn không thể đong đếm.
Hắn lại nói:
- Chưa biết chừng sau này ta còn phải nhờ muội giúp tính toán vài việc ấy chứ.
- Thật không?
Nhiếp Lan Chi mở to đôi mắt giống như hai ngôi sao mỹ lệ.
Niềm vui đó căn bản không thể che giấu được.
- Đương nhiên!
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu.
Nhạc Minh Tùng cách đó không xa đã kinh ngạc sắp rớt cả hàm xuống đất… ách, không ngờ lại là Ninh Tiểu Xuyên thật!
Hắn vỗ vai Ninh Tiểu Xuyên, nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi thật không xứng là huynh đệ. Đã tới Quang Minh Thánh Thổ lại còn lừa ta. Lẽ nào không an tâm với ta? Ngươi tới Quang Minh Thánh Thổ rốt cuộc có mục đích gì? Sao lại thành ra cái dạng này?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-troi-sinh/3603292/chuong-774.html