Bốn người của Thiên Đế Sơn thập phần không quen nhìn khí diễm kiêu ngạo của hai tên nam tử kia, cho nên bọn họ nói chuyện cũng không có chút cố kỵ nào. Huống chi Nhạc Minh Tùng lại càng là một tên miệng lưỡi chưa bao giờ nhường ai.
Gã nam tử mang đao được gọi là Vương huynh kia dùng ánh mắt tựa như đang nhìn một kẻ ngu ngốc liếc mắt nhìn Nhạc Minh Tùng, nói:
- Sau khi ta đến Bắc Cương, cũng đã nghe nói qua Linh Tử cùng Thánh Tử của Thiên Đế Sơn! Thanh danh của hai người bọn họ tại Bắc Cương cũng xem như là danh tiếng không nhỏ. Thế nhưng trong mắt của ta, thực lực của bọn họ chỉ giống như tiểu hài tử chơi đùa mà thôi, không đáng để nhắc tới!
- Cách đây không lâu, một vị tộc huynh của ta đã một thân một mình giết vào Đại Hoang, tiêu diệt cả một chủng tộc Yêu thú! Thi cốt Yêu thú cùng Huyền thú chồng chất thành núi, máu tươi tụ tập thành sông! Vị tộc huynh này của ta mới thật sự là đại anh hùng, đại hào kiệt! Thế hệ trẻ Bắc Cương các ngươi, ai có thể so sánh được với hắn?
- Hắc hắc… Đám người các ngươi ở trước mặt đại quân Yêu thú chỉ giống như một đám dê con đợi làm thịt. Mà vị tộc huynh này của ta, tuổi còn trẻ đã có thể tàn sát cả một chủng tộc Yêu thú, giúp cho Nhân loại đoạt được mấy vạn dặm lãnh thổ! Đây chính là chênh lệch!
Nhạc Minh Tùng nhàn nhạt nói:
- Vị tộc huynh này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-troi-sinh/3603281/chuong-763.html