Ninh Tiểu Xuyên vẫn bình tĩnh, nói:
- Trừ Cái Chướng Địa Tạng, ngươi cũng quá to gan rồi! Đến cả Thiên Hoàng Thái Tử cũng suýt chút nữa chết trong tay ta mà ngươi còn dám đuổi theo? Thật sự không muốn sống nữa rồi?
- Nếu ngươi thật sự mạnh đến vậy thì sẽ không bỏ trốn. Nếu bản tọa đoán không nhầm thì trong trận đại chiến với Thiên Hoàng Thái Tử, ngươi đã bị trọng thương. Giờ thương thế vẫn chưa bình phục, đúng không?
Trừ Cái Chướng Địa Tạng cười nói.
- Đúng là ngu muội, lẽ nào ngươi không biết ta là hồn cấp Đại Dưỡng Tâm Sư? Có thương nặng hơn nữa thì hai ngày cũng đủ để ta hồi phục rồi. Ngươi lại nghe lời Thiên Hoàng Thái Tử đuổi tới thật. Đúng là tự tìm cái chết.
- Ha ha, mấy câu đó mà muốn dọa bản tọa sao? Ninh Tiểu Xuyên, tốt nhất ngươi giao hết bảo vật của Địa Tạng Vương, ngọc tỷ và quốc khố của Thiên Xu đại đế quốc ra đây. Nếu không bản tọa sẽ khiến ngươi sống không bằng chết.
Trừ Cái Chướng Địa Tạng đúng là có chút dè chừng với Ninh Tiểu Xuyên, dù sao thì Ninh Tiểu Xuyên cũng thật sự rất mạnh, suýt nữa đã giết được Thiên Hoàng Thái Tử.
- Muốn chết hả!
Ninh Tiểu Xuyên không nói nhiều, lấy ra Chân Võ Cung ra, lắp mũi Chân Võ Tiễn dài hai mét lên, bắn lên trời.
Một đạo tiễn quang màu kim mang theo âm thanh xé gió bắn lên từ lòng đất.
Phập!
Chân Võ Tiễn bắn xuyên qua cánh bên trái của Trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-troi-sinh/3603268/chuong-750.html