Cộp cộp cộp…
Tiếng bước chân quỷ dị càng ngày càng trở nên rõ ràng.
Một tăng nhân không đầu bước ra từ trong đám sương mù, mặc tăng bào màu xám, hai tay chắp vào nhau, hai chân đeo cùm sắt.
Mỗi bước đi, xích sắt lại vang lên tiếng lẻng xẻng.
Trên cổ hắn tuy không có đầu nhưng trong cơ thể lại vọng ra tiếng niệm kinh, toàn thân phát Phật quang, mỗi tấc da đều toả kim quang.
- Hắn không có mồm, tiếng niệm kinh từ đâu ra?
Hoa Thanh Liên nói nhỏ.
Đàn Càn hoà thượng sắc mặt nặng nề nói:
- Phật môn có một loại thiền kinh gọi là “bế khẩu thiền”. Mồm ngậm nhưng có thể dùng bụng để nói, được gọi là “phúc ngữ” hoặc “phúc thiền”.
Ninh Tiểu Xuyên nhíu mày:
- Hắn đang niệm kinh gì vậy?
Đàn Càn hoà thượng nghiêng đầu nghe một lúc, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi:
- Tử Nhân Kinh!
- Tử Nhân Kinh là cái gì?
Hoa Thanh Liên hỏi.
- Nghe sẽ chết.
Sắc mặt Đàn Càn hoà thượng càng trở nên khó coi, có chút tái nhợt rồi.
Tay ta một cuốn kinh.
Tụng kinh chúng sinh diệt.
Khi nghe Tử Nhân Kinh.
Ai nghe người đó chết.
Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thanh Liên lập tức vận nguyên khí bịt tai lại, ngưng tụ một tầng phòng ngự ngăn Tử Nhân Kinh của tăng nhân không đầu kia.
Nhưng họ càng chấn kinh khi nhận ra, dù đã bịt tai nhưng vẫn nghe được Phật âm.
- Vô ích thôi. Nếu Tử Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-troi-sinh/3603215/chuong-697.html