Chương trước
Chương sau


Tầng cao nhất của Thiên Vũ Lâu bình thường sẽ không mở cửa, chỉ có đệ tử hạch tâm của Thiên Đế Sơn tôn quý vô cùng mới có tư cách bày yến ở trong này.

Lúc này, trên tầng cao nhất của Thiên Vũ Lâu, có mấy vị tu sĩ trẻ tuổi đang an vị, mỗi người đều được một đám hà khí bao trùm, toàn thân lưu động lực lượng Đạo pháp, tạo thành chư thiên pháp tướng.

Ngồi trên cùng là một nam tử trẻ tuổi mặc áo giáp hoàng kim, gương mặt sáng sủa không râu, lông mày như lưỡi đao, ánh mắt sắc bén, trên người mang theo một luồng quý khí bức người, quả thực giống như một vị Cửu Thiên Thần Đế.

Pháp Tướng của hắn chính là “Cửu Long Chân Võ Pháp Tướng”.

Hắn ngồi tại trung tâm của chín đầu Kim Long cực lớn, thân thể của Kim Long giống như do hoàng kim đúc luyện mà thành, mỗi đầu Kim Long đều dài hơn trăm mét, tản mát ra hào quang kim sắc, chín cái đầu rồng vươn ra, tựa như đang quan sát tất cả mọi sinh linh trên thế gian.

Người này chính là đệ nhất nhân kiệt của Thiên Xu Đại Đế quốc, được xưng là nhân vật kiệt xuất nhất sau Thiên Đế trong vạn năm qua – Thiên Hoàng Thái Tử.

Lúc Thiên Hoàng Thái Tử vừa sinh ra đã phát sinh dị tượng, ngôi sao trên chín tầng trời đều phát sinh hỗn loạn, bảy đại Điện chủ của Tế Tự Điện đều từng tiên đoán rằng, Thiên Hoàng Thái Tử rất có thể là một vị Chân Thần chuyển thế.

Cho nên, lúc Thiên Hoàng Thái Tử sinh ra, chỉ trong một ngày đã được sắc phong làm người thừa kế Thiên Hoàng.

Thiên Hoàng Thái Tử rốt cuộc có phải là Chân thần chuyển thế hay không thì không ai biết rõ, cũng không biết có phải do Hoàng tộc đang tự dát vàng lên mặt hay không?

Thế nhưng, thiên phú tu luyện của Thiên Hoàng Thái Tử quả thật rất nghịch thiên, có thể sánh ngang Thần Linh lúc còn trẻ, nói là “thiếu niên Thần Linh” cũng không ngoa.

Ngoại trừ Thiên Hoàng Thái Tử ra, mấy người ngồi bên cạnh cũng đều không phải là nhân vật đơn giản, chính là những người cao cấp nhất trong các thí sinh khảo thí lần này. Mỗi người đều có thiên tư nghịch thiên, trong những đợt Thiên Môn khảo thí khóa trước, mỗi lần chưa chắc có thể xuất hiện một nhân kiệt như vậy. Không ngờ lần này lại có đến mấy vị, có thể nói đây là một thời đại thịnh thế.

Đánh cuộc ở bên dưới, tất nhiên cũng thu hút sự chú ý của bọn họ.

- Trì Hâm càng lúc càng không ra gì, không ngờ lại đấu pháp với một Dưỡng Tâm Sư, Vương Tôn Phủ chúng ta đều bị hắn làm mất hết thể diện rồi.

Trên mặt Thiên Hoàng Thái Tử khẽ lộ ý cười, dường như cũng không phải thật sự tức giận, không ai biết rõ trong lòng hắn rốt cuộc đang nghĩ gì.

Một vương giả trẻ tuổi toàn thân bị bao trùm trong hỏa diễm lam sắc, ngồi xếp bằng trên cổ đài thanh đồng cao chín trượng, giữa mi tâm mọc ra một con mắt nằm dọc, cười nói:

- Vị Dưỡng Tâm Sư kia cũng không phải đơn giản đâu! Không chỉ thiên phú Dưỡng Tâm Sư cực cao, mà còn là một thiên tài võ tu, nhân vật như vậy, thành tựu tương lai tuyệt đối không thấp.

- Thì ra là thế, vậy phải chúc mừng Lạc sư muội rồi!


Trên mặt Thiên Hoàng Thái Tử lộ ra nụ cười, tựa như gió xuân vỗ lên mặt, trong nụ cười có một loại uy nghiêm khiến người khác không thể mạo phạm.

Lạc Vũ mặc một bộ trường bào đỏ thẫm, cũng ngồi xếp bằng trên cổ đài thanh đồng cao chín trượng, tựa như một đóa hỏa liên nở rộ, đôi môi đỏ mọng khẽ hé mở, nói:

- Lực lượng tâm thần của Ninh Tiểu Xuyên quả thật rất cường đại, thế nhưng, nếu nói hắn có thể đánh bại Địa Ngục Ma Chủng của Trì Hâm, thì đó là chuyện tuyệt đối không có khả năng.

- Ha ha, Lạc sư tỷ có lẽ đã nhìn lầm rồi! Ninh Tiểu Xuyên đã bước vào cảnh giới Đại Dưỡng Tâm Sư, lực lượng tâm thần nhất định tăng mạnh, lần này hươu chết về tay ai, còn chưa biết đâu.

Trên một cổ đài thanh đồng khác, có một nữ tử tuyệt lệ để tóc búi cao, da thịt như ngọc, lông mày kẻ đen như vẽ, bờ môi đỏ mọng kiều diễm, đôi mắt giống như hai khối hàn tinh trong suốt.

Nếu Ninh Tiểu Xuyên ở đây, nhất định sẽ nhận ra nàng, nàng ta chính là “Nhiếp Lan Tâm”.

- Ồ? Trẻ tuổi như vậy đã có thể trở thành Đại Dưỡng Tâm Sư, e rằng thiếu niên Thần Nông cũng chỉ vậy là cùng.

Ánh mắt của Thiên Hoàng Thái Tử lộ ra tia sáng kỳ dị, nhìn kỹ Ninh Tiểu Xuyên một lần nữa, khẽ gật đầu, nói:

- Nhiếp sư muội nói không sai, quả thật đã đạt tới cảnh giới Đại Dưỡng Tâm Sư rồi. Thật tài ba!

Vương giả trẻ tuổi toàn thân bị hỏa diễm bao trùm, có một con mắt dọc ở mi tâm chợt lên tiếng:

- Quả thật là thiếu niên Thần Nông, nếu như có thể gia nhập Lê tộc chúng ta thì tốt rồi! Lê tộc chúng ta nhất định cho hắn tài nguyên phong phú nhất, trợ giúp hắn trùng kích thành Thần Nông.

Thiên Hoàng Thái Tử nói:

- Lê sư đệ, e rằng ngươi đã chậm rồi! Nhân tài như vậy ở bên cạnh, ngươi cho rằng Lạc sư muội sẽ chờ ngươi tới đào góc tường nhà mình ư?

- Ách… Ha ha… Thái Tử điện hạ nói không sai, Lê mỗ đúng là bị lòng tham che mắt rồi. Xem ra, hôm nay nhất định sẽ là một hồi long tranh hổ đấu, nếu không phải giữ gìn thân phận thì ngay cả ta cũng muốn ra mặt đánh cược một phen rồi.

Vương giả trẻ tuổi có con mắt dọc mọc tại mi tâm cười đáp.

- Đây là tranh đấu giữa bọn hắn, chúng ta không cần xen vào. Cứ yên lặng chờ xem kết quả đi! Lần này luận đạo, tất cả mọi người đều có thu hoạch, nhân lúc bây giờ vẫn còn thời gian, hãy chuyên tâm ngộ Đạo, tranh thủ khiến tu vi tiến thêm một bước trước khi bắt đầu Thiên Môn khảo thí đi.

Thiên Hoàng Thái Tử nói.


Trên tầng cao nhất của Thiên Vũ Lâu, mọi người lại một lần nữa khôi phục yên lặng.



Ninh Tiểu Xuyên và Trì Hâm ngồi đối diện nhau, bên người có rất nhiều người vây quanh. Những người này đều đặt xuống một khoản tiền lớn, chờ đợi kết quả của lần đấu pháp này.

Hai người mặt đối mặt, đồng thời bắt đầu điều chỉnh hô hấp của mình, ngưng tụ tâm thần, chuẩn bị cho việc đấu pháp.

Khóe mắt Trì Hâm lộ ra một tia châm biếm, quyết định sẽ chế trụ Ninh Tiểu Xuyên trong thời gian ngắn nhất, bên ngoài cặp đồng tử xuất hiện một tia màu xám u ám, ngưng tụ thành một dòng sông màu xám, thế như phiên giang đảo hải ập về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Đem tâm thần ngưng tụ thành trạng thái thực chất, hóa thành “dòng sông”, lực công kích sẽ tăng lên gấp mấy lần.

Toàn bộ tu sĩ của Thiên Vũ Lâu đều cảm thấy tinh thần của mình bị áp chế rất lớn, trong tai vang lên tiếng nước sông cuộn chảy mãnh liệt, trong đó có vài tu sĩ tu vi trẻ tuổi không đủ cường đại, tức thì bị tiếng nước chảy chấn cho ngất xỉu.

Bọn họ chỉ bị dư âm tâm thần của Trì Hâm ảnh hưởng thì đã hôn mê ngã ra đất.

Có thể đoán được, Ninh Tiểu Xuyên ở trong trung tâm công kích của “dòng sông”, lực lượng mà hắn phải thừa nhận đáng sợ đến mức nào?

- Chỉ có Thiên Nhân mới có thể ngưng tụ tâm thần thành trạng thái thực chất, bộc phát ra công kích mang tính hủy diệt, chẳng lẽ Trì Hâm đã đạt tới Thiên Nhân cảnh rồi ư?

Sắc mặt Tư Đồ Cảnh thoáng biến đổi, không khỏi lo lắng cho Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên vì lấy lại công đạo cho bọn hắn, cho nên mới đấu pháp với Trì Hâm, nếu như Ninh Tiểu Xuyên bị Trì Hâm công phá tâm thần, e rằng Võ Đạo chi tâm nhất định sẽ bị thương.

Những tài tuấn trẻ tuổi của Cửu Việt Cương cũng đều lo lắng cho Ninh Tiểu Xuyên.

- Trì Hâm còn chưa đạt tới Thiên Nhân cảnh, thế nhưng hắn có Địa Ngục Ma Chủng Tâm Cung, nếu như luận lực lượng tâm thần, ngược lại còn cường đại hơn Thiên Nhân vài phần.

Kim Lăng cười nói.

Vụt...


Đúng lúc này, trong mắt Ninh Tiểu Xuyên chợt phóng ra hai luồng hỏa diễm.

Trong mắt trái của hắn phóng ra Âm hỏa u lam. Trong mắt phải phóng ra Dương hỏa đỏ thẫm.

Hai luồng hỏa diễm quấn quanh nhau, hội tụ thành Minh hỏa, hóa thành một dòng sông hỏa diễm, va chạm với dòng sông Địa Ngục màu đen, hai bên vừa khắc chế vừa triệt tiêu lẫn nhau.

- Đó là Huyền hỏa của Dưỡng Tâm Sư, Âm Dương Minh Hỏa! khó trách hắn dám đấu tâm thần với Trì Hâm, thì ra là vì có Huyền hỏa.

Lục Nhân hừ lạnh một tiếng.

Lục Nhân cũng là thiên tài Dưỡng Tâm Sư, dưới sự giúp đỡ của gia tộc, đã thu phục được một loại Huyền hỏa, có thể sánh ngang với Âm Dương Minh Hỏa.

Thấy Âm Dương Minh Hỏa công kích tới, Trì Hâm cũng không hề bối rối chút nào, khóe miệng khẽ cong lên, lập tức có một dòng sông lớn càng thêm âm hàn từ trong đồng tử tràn ra.

Nước sông đen như mực, âm lãnh mà tà dị, thoạt nhìn chỉ là một nhánh sông bình thường, nhưng trong sông lại có rất nhiều xương trắng và xác chết.

Khoảnh khắc dòng sông lao tới, mấy người đứng ở gần cũng cảm thấy linh hồn của mình bị đông cứng, trái tim như ngừng đập, dọa cho bọn hắn sắc mặt đại biến, lập tức thối lui về phía sau.

- Dòng sông Địa Ngục vừa rồi chỉ là Luyện thủy, còn dòng sông Địa Ngục bây giờ là Hoàng thủy. Trong Địa Ngục Tam Thủy thì Hoàng thủy còn đáng sợ hơn Luyện thủy rất nhiều.

- Tên Dưỡng Tâm Sư kia chết chắc rồi, Địa Ngục thủy không phải là thứ mà tâm thần Võ giả có thể ngăn cản được, một khi tâm thần bị Hoàng thủy dính vào, nhất định sẽ bị ăn mòn. Trái tim của Võ giả cũng sẽ bị thối rữa mà chết.



Nghe thấy những người này đàm luận, bàn tay Tử Hàm Yên cũng khẽ siết chặt, thập phần lo lắng cho sự an nguy của Ninh Tiểu Xuyên, lòng bàn tay đã ngưng tụ ra một đoàn nguyên khí, muốn nhân cơ hội này đánh chết Trì Hâm.

Một thanh âm cao vút chợt vang lên bên tai Tử Hàm Yên:

- Cô nương, ngươi nên biết rằng, cho dù lúc này Trì Hâm đang đấu pháp với Ninh Tiểu Xuyên, nhưng nếu hắn muốn lấy mạng ngươi thì cũng không phải chuyện khó đâu.

Tử Hàm Yên nhìn thoáng về phía sau lưng mình.

Chẳng biết từ lúc nào Kim Lăng đã đứng bên cạnh nàng, gần như chạm vào người nàng, trên mặt lộ ra nụ cười thản nhiên, đôi mắt nhìn chằm chằm vào nàng.

Tử Hàm Yên cũng nhận ra Kim Lăng chính là nữ tử áo đen đêm hôm đó.

Tử Hàm Yên biết mình không phải là đối thủ của nàng, liền thu hồi nguyên khí trong lòng bàn tay, tiếp tục xem hai người đấu pháp.

Ninh Tiểu Xuyên chắp tay trước ngực, Tâm khiếu màu trắng và Huyết khiếu đỏ như máu lập tức xoay tròn xung quanh trái tim.


Tốc độ xoay tròn trở nên càng lúc càng nhanh, cuối cùng hóa thành một cái đồ án mặt trời.

Ầm...

Hình vẽ Thái Cực từ trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên bay ra, tản mát hào quang một đỏ một trắng, tựa như đem toàn bộ không gian này phân thành hai nửa.

Hình vẽ Thái Cực vừa xuất hiện, lập tức trấn áp hai dòng sông Địa Ngục xuống, quả thực giống như một cái Phiên Thiên đại ấn đang ép ngược về phía Trì Hâm.

Sắc mặt Trì Hâm khẽ đổi, không hề bảo lưu nữa, dòng sông Địa Ngục thứ ba liền tràn ra – sông Nhược thủy.

Nhược thủy chính là loại đáng sợ nhất trong ba loại Địa Ngục thủy, uy lực cũng khủng bố nhất.

Ba loại Địa Ngục thủy tập trung cùng một chỗ, tạo thành ba cột nước khổng lồ, trùng kích mạnh mẽ về phía đồ án Thái Cực và Âm Dương Minh Hỏa.

Sóng nước từ khắp bốn phương tám hướng tràn tới, bao vây đồ án Thái Cực và Âm Dương Minh Hỏa, rất nhanh liền dập tắt Âm Dương Minh Hỏa.

Vụt...

Bên trong trái tim của Trì Hâm phóng ra một đạo ma sát khí, ngưng tụ thành một đại ma đầu giống hệt Trì Hâm, sau đó hóa thành một thanh lợi kiếm màu đen, đánh vỡ đồ án Thái Cực, xông thẳng vào trái tim của Ninh Tiểu Xuyên.

Lúc ma đầu mang theo ba dòng sông địa ngục xông vào trong trái tim của Ninh Tiểu Xuyên, tất cả lực lượng tâm thần trạng thái thực chất trong Thiên Vũ Lâu đều biến mất.

- Nguy rồi!

Sắc mặt Tư Đồ Cảnh lập tức đại biến, liền lấy ra trường thương, muốn đánh chết Trì Hâm.

Kim Vũ Hồn và những vị con cháu thế gia khác đều cản Tư Đồ Cảnh lại, cười nói:

- Chẳng lẽ các hạ muốn ra tay giết người? Vậy thì ngươi cũng quá không để chúng ta vào mắt rồi.

Lục Nhân bật cười, nói:

- Ha ha! Dám chơi thì dám chịu, bây giờ mới thẹn quá hóa giận thì không phải đã muộn rồi sao? Còn không mau quỳ xuống dập đầu xin lỗi cho bổn công tử?

Nhạc Minh Tùng chợt nhướng mày, nói:

- Gấp cái gì? Thắng bại còn chưa phân, bây giờ đã luận thắng thua thì không phải hơi sớm ư?


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.