Nhiếp Lan Chi đứng phía dưới một gốc cổ trúc xanh biếc, nhìn chằm chằm vào hai người đang giằng co tại xa xa, trong lòng phức tạp không gì sánh được, sóng trào mãnh liệt, căn bản không thể bình tĩnh lại được.
- Tỷ tỷ cùng Tiểu Hầu gia vậy mà… Bọn họ… làm sao có thể?
Nàng không thể tin nổi vào lỗ tai của mình, tưởng rằng chính mình vừa rồi đã nghe lầm.
Tỷ tỷ từ trước đến nay vẫn luôn giữ mình trong sạch, chán ghét nam nhân không ai sánh được! Ngay cả chỉ bị nam nhân chạm vào một ngón tay cũng sẽ cảm thấy buồn nôn không thể chịu nổi, như thế nào lại cùng Tiểu Hầu gia làm ra chuyện… chuyện … thân mật như vậy?
Loại nữ tử mà Tiểu Hầu gia ưa thích cũng không nên là loại hình như tỷ tỷ a?
- Tỷ tỷ không cho phép ta cùng Tiểu Hầu gia đi lại quá thân cận, chẳng lẽ là bởi vì Tiểu Hầu gia thật sự đã từng tổn thương tỷ ấy sao?
Hai người bọn họ làm sao có thể có tầng quan hệ kia cơ chứ? Chẳng phải bọn họ luôn là hai kẻ cừu địch không chết không ngớt sao?
Nếu nói Ninh Tiểu Xuyên là một nam nhân nhân phẩm bại hoại thì Nhiếp Lan Chi là kẻ đầu tiên không tin.
Nếu nói tỷ tỷ là một nữ tử tùy tiện, nàng cũng tuyệt đối không tin.
- Chẳng lẽ tỷ tỷ đối với Tiểu Hầu gia là từ yêu sinh hận? Đúng rồi! Nhất định là như vậy! Nếu không phải là từ yêu sinh hận, vì sao tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-troi-sinh/3603110/chuong-592.html