Chương trước
Chương sau


Động phủ cổ xưa, đen kịt kéo dài vô biên, nhìn không thấy điểm cuối.

Trên thạch bích có khắc rất nhiều ấn ký cổ xưa, có Phượng Hoàng giương cánh bay cao, có cự nhân trong tay cầm chiến phủ, có Chân Thần cưỡi mây đạp gió… Mỗi một đồ án đều tràn ngập sắc thái huyền bí, giống như đang kể lại một câu chuyện cổ xưa.

Mỗi một đồ án đều ẩn chứa đạo pháp cổ xưa, nếu dốc lòng tìm hiểu, nhất định có thể tìm ra được một vài loại Thần Thông và công pháp cường đại.

Ninh Tiểu Xuyên đi theo luồng kêu gọi, muốn tìm tới nơi phát ra luồng kêu gọi này.

Rốt cuộc là vật gì đang kêu gọi mình?

Bất chợt, một hương thơm lạ lùng truyền đến, tựa như mùi hương hoa lan, thế nhưng lại có nhiều hơn vài phần vị thuốc.

Lại tiến về phía trước mấy chục mét, mùi hương càng lúc càng đậm.

- Chẳng lẽ là mùi hương phát ra từ thông linh kỳ dược?

Tinh thần Ninh Tiểu Xuyên chấn động, lập tức lần theo nơi phát ra mùi hương lạ lùng này.

Thông linh kỳ dược có thể ngộ mà không thể cầu, nếu như đạt được một gốc kỳ dược có thể trợ giúp Võ giả ngộ Đạo, như vậy sẽ có thể dùng đạo pháp của bản thân kỳ dược tự thai nghén ra mà bù đắp cho đạo pháp thiếu khuyết của Võ giả, từ đó Võ giả cũng có thể trùng kích đến Thiên Nhân cảnh.

Nói cách khác, ngoại trừ tìm hiểu võ kinh ra, phục dụng thông linh kỳ dược cũng có khả năng trợ giúp Võ giả đạt tới Thiên Nhân cảnh.

Không lâu sau, Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng cũng tìm được nguồn gốc của mùi hương đó.

Mùi thơm này thật không ngờ là phát ra từ một cái thủy tinh băng quan (*).

(*) quan tài thủy tinh bằng băng

Cái thủy tinh băng quan này được khảm lên thạch bích cách mặt đất chừng mười trượng, quan tài hoàn toàn trong suốt, đứng bên ngoài có thể nhìn thấy trong quan tài có một nữ tử tóc đen.

Mùi hương chính là từ trong quan tài truyền ra?

Ninh Tiểu Xuyên có chút sửng sốt, chẳng lẽ thông linh kỳ dược lại được sinh ra từ trong quan tài?

Trên thạch bích, ngoại trừ những đồ án cổ xưa ra, không ngờ còn xuất hiện một cái quan tài, quả thật là quỷ dị vô cùng.


Trong Phong Thần động phủ lại chôn cất người khác? Rốt cuộc nữ tử tóc đen trong quan tài có thân phận địa vị gì?

Ninh Tiểu Xuyên cũng không quản nhiều như vậy, trước tiên lấy thông linh kỳ dược rồi tính.

Trên lưng hắn mở ra một đôi quang dực, bay lên thạch bích cao mười trượng, tiếp cận thủy tinh băng quan.

Thủy tinh băng quan và thạch bích hoàn toàn hợp thành một thể, gần như không có khe hở, trong quan tài tản mát ra hàn khí lạnh thấu xương, ngưng kết thành một tầng sương lạnh màu trắng ở bên ngoài làn da của Ninh Tiểu Xuyên.

- Ồ?

Ninh Tiểu Xuyên phát hiện nắp quan tài không phải là khép kín, dường như hơi lỏng, có dấu vết bị dịch chuyển.

Sao lại như vậy?

Chẳng lẽ nữ thi trong quan tài đã từng chui ra ngoài?

Ninh Tiểu Xuyên mím môi, bất giác cảm thấy sau lưng mát lạnh, trong lòng có chút bồn chồn, nếu như mình di động quan tài, sẽ không kinh động nữ thi nằm bên trong chứ?

Cuối cùng, Ninh Tiểu Xuyên vẫn gỡ thủy tinh băng quan từ trên thạch bích ra, sau đó vững vàng đặt xuống đất.

Thủy tinh băng quan vừa lạnh lẽo vừa nặng nề, người bình thường căn bản không thể di động được nó.

Trên nắp quan tài có khắc đầy đường vân cổ xưa, cảm giác giống như ấn ký phù văn.

Bên trên khắc cái gì? phù văn đại biểu cho cái gì?

Ninh Tiểu Xuyên hoàn toàn xem không hiểu, bởi vì đây là thủ pháp của Đạo môn, Võ giả căn bản không hề nghiên cứu.

Mùi thuốc càng lúc càng nồng đậm.

Ninh Tiểu Xuyên không hề do dự, đưa tay đặt lên nắp thủy tinh băng quan, dùng sức đẩy qua một bên, thế nhưng nắp quan tài này lại nặng hơn vạn cân, dưới lực đẩy của Ninh Tiểu Xuyên, không ngờ lại không hề dịch chuyển chút nào.

Ninh Tiểu Xuyên dùng hết toàn lực mới có thể từ từ di động nắp quan tài, cuối cùng hoàn toàn mở ra nắp quan tài.


Trong quan tài tản mát khí tức dị thường khủng bố, đặc biệt là một luồng khí tức băng hàn, khiến bề mặt thân thể Ninh Tiểu Xuyên đông cứng một tầng băng dày.

Rắc rắc…

Ninh Tiểu Xuyên vận chuyển Thiên võ nguyên khí trong cơ thể, chấn vỡ hàn băng, lại nhìn sâu vào bên trong quan tài, vừa nhìn một cái, liền giật mình hoảng sợ.

Nữ thi nằm bên trong quan tài, không ngờ lại giống y hệt Vạn Âm Tiên Hậu.

- Đây là… Thân thể của Vạn Âm Tiên Hậu không phải đã bị Nhiếp Lan Tâm đoạt xá rồi ư? Tại sao lại nằm trong thủy tinh băng quan này?

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên rất khiếp sợ, nữ thi nằm trong quan tài thoạt nhìn đã chết mấy ngàn năm, thậm chí trên vạn năm, thế nhưng làn da lại không hề hư thối chút nào, vẫn trắng noãn như ngọc, óng ánh rực rỡ, mỗi một sợi tóc đều mềm mại sáng bóng, tựa như một vị mỹ nhân tuyệt đỉnh đang ngủ say.

Hắn dám khẳng định là nữ thi nằm trong quan tài, tuyệt đối không phải Nhiếp Lan Tâm.

Ngay lúc Ninh Tiểu Xuyên còn đang suy tư, trong quan tài chợt phát ra tiếng “xoẹt xoẹt”, thân thể nữ thi chậm rãi biến thành trong suốt, cuối cùng hóa thành từng đoàn sương mù màu trắng, từ trong quan tài bốc hơi.

Nữ thi giống hệt Vạn Âm Tiên Hậu ở ngay trước mắt Ninh Tiểu Xuyên, biến mất vô ảnh vô tung, hóa thành sương mù trắng xóa.

Dưới đáy quan tài, chỉ còn lại một tầng thủy dịch hàn băng mỏng manh.

Mùi thuốc mà Ninh Tiểu Xuyên ngửi thấy không phải từ thông linh kỳ dược phát ra, mà là từ bên trong thủy dịch hàn băng này phát ra.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm vào lớp thủy dịch hàn băng dưới đáy quan tài, trong lòng khẽ động, khẽ lẩm bẩm:

- Chẳng lẽ đây là Ngọc Tinh Băng Phách trong truyền thuyết?

Ngọc Tinh Băng Phách là một loại bảo vật để luyện chế Huyền đan, thập phần hiếm có, nếu như luận độ trân quý, thì cũng không hề thua kém thông linh kỳ dược chút nào.

Ngọc Tinh băng Phách không những có thể dùng để luyện dược, mà trong truyền thuyết, Ngọc Tinh Băng Phách còn có thể trực tiếp thẩm thấu vào trong cơ thể người, hàm dưỡng thân thể và hồn phách của người đó. Những Chí Tôn Võ Đạo lúc sắp chết, đều sẽ tìm kiếm Ngọc Tinh Băng Phách ở khắp nơi, muốn mượn lực lượng của Ngọc Tinh Băng Phách để kéo dài sinh mạng của bản thân.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn thấy Ngọc Tinh Băng Phách trong quan tài, liền hiểu ra rất nhiều chuyện.

- Nữ thi vừa rồi ta nhìn thấy, có lẽ chỉ là một cái hư ảnh, cho nên, lúc mở quan tài ra thì nữ thi cũng biến thành từng đoàn sương mù, bốc hơi khỏi nhân gian.


- Thực ra, nữ thi đã sớm mượn nhờ hoàn cảnh đặc thù của Phong Thần động phủ mà trọng sinh. Hơn nữa, sau khi đi ra khỏi Phong Thần động phủ, người đó hẳn đã trở thành Vạn Âm Tiên Hậu.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ như vậy.

Nếu thế thì rốt cuộc người nào đã đem thi cốt của nàng bỏ vào trong Phong Thần động phủ? Hơn nữa bỏ quan tài vào trong động phủ từ bao giờ?

- Bây giờ mới nghĩ chuyện này thì có lẽ cũng không có ý nghĩa gì nữa rồi, dù sao thì Vạn Âm Tiên Hậu cũng đã bị Nhiếp Lan Tâm đoạt xá, có khác gì đã tử vong chứ?

Ninh Tiểu Xuyên đưa mắt nhìn Ngọc Tinh Băng Phách ở dưới đáy quan tài, thầm nghĩ:

- Ngọc Tinh Băng Phách này thật sự là đồ tốt, mặc dù đã ngâm qua nữ thi, thế nhưng, tu sĩ khác thì lại không biết nguồn gốc, nếu đem ra bán, nhất định sẽ bán được giá cao a.

Ninh Tiểu Xuyên lấy ra vật chứa, thu thập Ngọc Tinh Băng Phách, sau đó dùng hộp Huyền Linh mộc cất giữ Ngọc Tinh Băng Phách, phòng ngừa tinh khí bên trong bị xói mòn.

Sau khi lấy đi Ngọc Tinh Băng Phách, đáy quan tài cũng lộ ra bốn cái văn tự cổ xưa. Truyện mới cập nhật

- Văn tự thật kỳ quái, e rằng đã trải qua rất lâu rồi. Thiên Đế Nhận, ngươi có biết văn tự này không?

Ninh Tiểu Xuyên gọi Thiên Đế Nhận đang luyện hóa lực lượng sinh mệnh trong Huyền Thú Giám tỉnh lại, hỏi thăm nó những cổ văn này.

Từ khi Ninh Tiểu Xuyên thu một lượng lớn sinh mệnh chi thủy vào trong Huyền Thú Giám, Thiên Đế Nhận vẫn luôn lâm vào trạng thái ngủ say, mượn nhờ sinh mệnh chi thủy để tôi luyện thân đao.

Sau khi bị Ninh Tiểu Xuyên thức tỉnh, Thiên Đế Nhận rất kích động, nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi thật quá yếu nhược, ngay cả những chữ này cũng không nhận ra, còn muốn hỏi thăm… Ồ? Không đúng, nơi này là nơi nào? Ninh Tiểu Xuyên, không phải ngươi lại xông vào nơi cấm kỵ nào đó chứ?

Thiên Đế Nhận cảm thấy có chút không đúng, ở trong động phủ này có một luồng lực lượng khủng bố từ trong bóng tối truyền đến, khiến cho nó cũng cảm thấy sợ hãi vô cùng.

Nơi này tuyệt đối không phải là vùng đất yên lành gì.

- Đừng nói nhảm nữa, có biết văn tự dưới đáy quan tài không?

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Thiên Đế Nhận phóng ra một đạo hào quang, hình thành một cái xúc tu quang ảnh, vuốt ve lên đáy quan tài trong chốc lát, sau đó nói:

- Đây là văn tự của Ngọc Tinh Mỹ Nhân tộc, có nghĩa là “Vạn Âm Tiên Hậu”. Ừm, bốn chữ này dường như có chút quen quen thì phải?

Sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên khẽ biến đổi, hơi ngẩn ra, nói:


- Ngươi nói rằng, bốn chữ này chính là Vạn Âm Tiên Hậu?

Thiên Đế Nhận cũng lập tức kịp thời phản ứng, nói:

- Không phải Vạn Âm Tiên Hậu Tộc là nhân của Ngọc Tinh Mỹ Nhân tộc, đã bị tình nhân của ngươi đoạt xá rồi ư? Bà mẹ nó, rốt cuộc đây là nơi nào? Tại sao lại có quan tài của cường giả Ngọc Tinh Mỹ Nhân tộc?

Ninh Tiểu Xuyên vuốt cằm, nói:

- Trước khi nàng chết, danh hiệu là Vạn Âm Tiên Hậu, sau khi trọng sinh, cũng tự phong là Vạn Âm Tiên Hậu. Xem ra, Vạn Âm Tiên Hậu lúc trước chắc chắn là đại nhân vật bất thế của Ngọc Tinh Mỹ Nhân tộc rồi, bằng không thì cũng đã không dám tự phong là Tiên Hậu.

- Nhiếp Lan Tâm đoạt xá thân thể của nàng, nhất định cũng đã nhận được thể chất cường đại của nàng ta.

- Thủy tinh băng quan này dường như cũng không phải là phàm vật, hơn nữa… hơn nữa nó đã từng chứa thi hài của Vạn Âm Tiên Hậu, nói không chừng còn có lực lượng có thể áp chế thi hài, tương lai dùng nó để đối phó với Nhiếp Lan Tâm, cũng là một pháp bảo không tệ.

Ninh Tiểu Xuyên từ bản năng cảm thấy cái thủy tinh băng quan này nhất định có năng lực áp chế rất cường đại đối với Nhiếp Lan Tâm, tương lai nói không chừng sẽ phát huy rất nhiều công dụng.

Ninh Tiểu Xuyên vừa định thu lấy thủy tinh băng quan, đột nhiên hắn cảm thấy sau lưng có một đôi mắt đang nhìn mình chằm chằm, nhìn đến mức hắn cảm thấy thập phần bất an, đáy lòng lạnh lẽo.

Hắn không dám nhúc nhích chút nào, đưa mắt nhìn lên bề mặt thủy tinh băng quan, trên đó phản chiếu gương mặt của hắn, mà sau lưng hắn, không ngờ lại có một đạo hư ảnh màu trắng, thoạt nhìn rất giống một hư ảnh nữ quỷ.

Nữ quỷ kia chỉ cách hắn không tới một mét, đột nhiên duỗi cánh tay trắng bệch đánh về phía hắn.

Ninh Tiểu Xuyên lập tức nhảy lên, gọi ra Ma kiếm, hai tay cầm kiếm chém xuống đầu nữ quỷ.

Vụt...

Nữ quỷ liền hóa thành từng đoàn sương mù màu trắng, biến mất trước mắt Ninh Tiểu Xuyên, nháy mắt sau, nó đã xuất hiện sau lưng Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên lại lần nữa vung kiếm, đánh tan hư ảnh của nữ quỷ.

- Rốt cuộc là cái gì? Chẳng lẽ là tàn hồn của Vạn Âm Tiên Hậu?

Trên trán Ninh Tiểu Xuyên không ngừng đổ mồ hôi lạnh, cảm thấy mình đã trêu chọc phải thứ không nên rồi.

Hơn nữa, hư ảnh nữ quỷ kia quả thật rất giống với Vạn Âm Tiên Hậu.

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi cuối cùng đã đi tới địa phương quỷ quái nào? Thân phận của nữ quỷ kia không hề đơn giản, nhất định là tàn hồn của Vạn Âm Tiên Hậu kiếp trước, nàng ta cảm nhận được trên người ngươi có khí tức của Vạn Âm Tiên Hậu, sẽ một mực đi theo ngươi, cho đến khi tìm được Vạn Âm Tiên Hậu mới thôi.

Thiên Đế Nhận hét lên.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.