Chương trước
Chương sau


Nếu như tiếp tục bế quan tu luyện, có lẽ một tháng nữa Ninh Tiểu Xuyên sẽ tiến vào Địa Tôn cảnh tầng thứ chín. Thế nhưng, nếu làm vậy thì nói không chừng sinh mệnh chi tuyền và thông linh kỳ dược tại đầu nguồn U Linh hà cũng đã bị người khác đoạt đi rồi.

Đoàn người lại lần nữa xuất phát, dọc theo sinh lộ trên địa đồ, tiến tới đầu nguồn U Linh hà.

Năm ngày sau, bọn họ tiến vào một mảnh rừng cây màu đen, trong rừng tràn ngập sương mù, khiến người ta có một loại cảm giác rất u ám.

- Haizz, thật kỳ quái, trên địa đồ cũng không có mảnh rừng cây màu đen này a.

Tư Đồ Cảnh nói.

Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên lại lộ vẻ mừng rỡ, nói:

- Đây là… đây là Hắc Vụ Quỷ Nguyên, không ngờ Hắc Vụ Quỷ Nguyên lại thật sự bị không gian chấn động mà vận chuyển vào trong Táng Thần Sơn.

Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Ngọc Ngưng Sanh nhất định vẫn còn ở bên trong mảnh quỷ nguyên này, đương nhiên, cũng rất có khả năng nàng đã tiến vào một khu vực mật địa khác trong Táng Thần Sơn.

Thiên tư và trí tuệ của Ngọc Ngưng Sanh rất cao, nói không chừng nàng đã sớm tìm được thông linh kỳ dược, trị liệu thương thế của bản thân.

Trái ngược với sự hưng phấn của Ninh Tiểu Xuyên, Tư Đồ Cảnh và Thiền Thừ thì lập tức sắc mặt đại biến.

Mười vạn dặm Hắc Vụ Quỷ Nguyên chính là địa phương mà ngay cả chúa tể Huyền thú trong Đại Hoang cũng không dám mạo muội tiến vào, trong truyền thuyết, nơi này có một đầu Cự Linh Quỷ Vương cường đại không gì sánh nổi, đã từng thôn phệ cả Thiên Nhân.

- Ta nhất định phải tiến vào Hắc Vụ Quỷ Nguyên để tìm một vị bằng hữu của ta. Các ngươi không cần mạo hiểm cùng ta, các ngươi có thể đi vòng qua Hắc Vụ Quỷ Nguyên mà trực tiếp đến đầu nguồn U Linh hà.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

- Ta không có ý kiến, cho dù Ninh huynh muốn xông vào núi đao biển lửa thì ta cũng nhất định sẽ theo cùng.

Tư Đồ Cảnh quả quyết nói.

Đàn Càn hòa thượng nhặt vài viên đá màu đen trên mặt đất, suy tính một phen rồi nói:

- Thế giới bên trong Táng Thần Sơn và thế giới Hắc Vụ Quỷ Nguyên đã chồng lên nhau, tạo thành một khu vực hỗn loạn rộng hơn mười dặm. Chúng ta nhất định phải xuyên qua Hắc Vụ Quỷ Nguyên, bởi vì đầu nguồn của U Linh hà đã không còn nằm tại khu vực đánh dấu trên bản đồ nữa rồi, có lẽ nó đang nằm sâu bên trong Hắc Vụ Quỷ Nguyên a.

- Các ngươi nhìn kìa, nơi đó có một cái thi thể.

Khứu giác của Thiền Thừ rất linh mẫn, liền tìm thấy một cái tàn thi trong đám lá khô.

Ninh Tiểu Xuyên và Tư Đồ Cảnh lập tức chạy tới.

- Nhìn trang phục và tiêu ký trên người hắn, có lẽ là một vị cao thủ Võ Đạo của Yến tộc, xem ra Yến tộc nhất định đã gặp phải quỷ nô trong Hắc Vụ Quỷ Nguyên tập kích rồi.


Tư Đồ Cảnh nói.

Vụt...

Tử thi vốn dĩ đã chết, đột nhiên mở bừng mắt, trong miệng lộ ra răng nanh bén nhọn, cắn về phía cổ Thiền Thừ.

Thiền Thừ theo bản năng xuất thủ, đánh ra một chưởng, đánh cho cái tử thi chia năm xẻ bảy.

- Bà nội nó, đã chết rồi còn dám cắn lão tử. Nếu ngươi còn sống, lão tử nhất định sẽ ăn thịt ngươi.

Thiền Thừ hung hăng nhổ một bãi nước bọt trên mặt đất, lau sạch máu đen trên quần áo và trên tay.

Phành...

Đàn Càn hòa thượng vỗ lên đầu Thiền Thừ một cái, tức giận nói:

- Người trong Phật môn, kỵ sát sanh.

- Sư phụ, ta chỉ nghĩ mà thôi.

Thiền Thừ thấy Đàn Càn hòa thượng tức giận, lập tức ủ rũ, cúi đầu cười nịnh.

Phành...

Đàn Càn hòa thượng lại vỗ lên đầu nó một cái, nói:

- Nghĩ cũng không được. Trong lòng có sát sanh chi niệm thì làm sao có thể thành Phật?

- Đúng, đúng, sư phụ nói rất đúng, thật sự rất đúng…

Thiền Thừ không dám tranh luận, trên mặt lộ ra nụ cười khả ố.

Ninh Tiểu Xuyên lần theo dấu vết của Yến tộc, đi vào trong Hắc Vụ Quỷ Nguyên, trên đường lại bắt gặp hơn mười cái tử thi.

Còn có ba cái tử thi mặc y phục và tiêu ký của Lôi tộc.

Trong đó có một lão đầu đã từng giao thủ với Ninh Tiểu Xuyên, thân mang tu vi Địa Tôn cảnh tầng thứ chín, nhưng bây giờ thì đã biến thành tử thi không đầu rồi.

Ninh Tiểu Xuyên đánh ra một đoàn hỏa diễm, thiêu đốt tử thi trên mặt đất thành tro bụi, nói:


- Xem ra Võ giả của Lôi tộc và Yến tộc đang tập trung cùng một chỗ.

Tư Đồ Cảnh nhíu mày thật chặt, nói:

- Ta rất ngạc nhiên, Lôi tộc và Yến tộc đều có lão tổ tông Thiên Nhân cảnh, rốt cuộc thì bọn họ đã gặp phải quỷ nô cường đại đến mức nào mà ngay cả nhân vật Thiên Nhân cảnh cũng không thể che chở được cho bọn hắn?

Ninh Tiểu Xuyên trầm tư một lát rồi nói:

- Ta nghĩ trong đội ngũ của hai tộc nhất định không có cường giả Thiên Nhân cảnh, có lẽ đã đi nơi khác rồi.

Bọn hắn lần theo dấu vết chiến đấu, tiếp tục tiến về phía trước, mãi cho đến khi xâm nhập vào Hắc Vụ Quỷ Nguyên chừng vạn dặm, cuối cùng cũng nhìn thấy Võ giả của Lôi tộc và Yến tộc.

Bọn họ đang bị nhốt trong một cái hạp cốc.

Hai cường giả Võ Đạo lợi dụng hơn mười kiện Huyền Khí bát phẩm, chống đỡ một tòa kết giới phòng ngự, phong bế miệng sơn cốc.

Bên ngoài sơn cốc tụ tập hơn mấy chục đầu quỷ nô, có quỷ nô thân hình cao hơn mười trượng, có quỷ nô chỉ bằng hài đồng năm sáu tuổi, khí tức trên người đều cực kỳ cường đại, toàn thân bị khói đen bao trùm, phát ra tiếng kêu gào như Quỷ Lệ.

Cho dù là quỷ nô hài đồng thì chiến lực cũng có thể sánh ngang với Võ giả Địa Tôn cảnh tầng thứ chín, chỉ nhấc tay là có thể nâng lên một tòa núi nhỏ, ném thẳng về phía sơn cốc.

Ầm...

Tòa núi nhỏ đụng vào kết giới, lập tức bị một kiện Huyền Khí bát phẩm hình đỉnh đánh nát, không thể rơi vào sơn cốc.

Bên trong sơn cốc, Võ giả của Lôi tộc và Yến tộc đều rất bất an, trong lòng cảm thấy sợ hãi.

Một nửa số người trong bọn họ đều bị trọng thương trong đại chiến lúc trước, miệng vết thương chuyển biến xấu, từng tia Huyền Khí bắt đầu ăn mòn võ thể của bọn hắn, khiến cho làn da của bọn hắn biến thành cháy đen, tóc và đồng tử cũng bắt đầu biến thành màu đỏ như máu.

Bên trong hai tộc, tất nhiên đều có Dưỡng Tâm Sư cao cấp, thế nhưng lại không có biện pháp nào với quỷ khí, chỉ có thể trơ mắt nhìn những người này bị thương mà hóa thành quỷ nô.

Grào...

Trong miệng của một vị nữ tử của Yến tộc mọc ra răng nanh, trên đầu đầy tóc đỏ, móng vuốt chụp về phía trái tim của một Dưỡng Tâm Sư cao cấp, sau đó móc ra.

Phốc…

Ngực của Dưỡng Tâm Sư cao cấp bị nàng ta móc xuyên, trái tim bị kéo ra khỏi thân thể. Sau đó, nữ tử này định bỏ trái tim vào trong miệng nuốt sống.

Phành...


Lôi Nhất đánh ra một chưởng lên đỉnh đầu nàng ta, nửa người của nàng ta đều lập tức bạo liệt, trái tim đẫm máu cũng rơi xuống đất.

- Phàm là người bị quỷ nô đánh trọng thương thì đều giết cả đi, chờ đến khi bọn hắn biến thành quỷ nô, nhất định sẽ công kích chúng ta.

Ninh Tiểu Xuyên, Tư Đồ Cảnh, Thiền Thừ, Đàn Càn hòa thượng đều đứng trong khu rừng phía xa, nhìn về phía sơn cốc.

- Xem ra đây là lúc để cho Lôi tộc một kích trí mạng rồi.

Ninh Tiểu Xuyên lấy ra Đan Luân Tinh Thần Cầu, nắm chặt trong tay.

Tư Đồ Cảnh nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi định làm gì?

- Những quỷ nô kia không thể công phá được kết giới trong sơn cốc, đó là bởi vì bọn chúng chỉ có man lực, không biết điểm yếu nhất của kết giới. Ta tất nhiên phải giúp bọn chúng một tay để bọn chúng có cơ hội giết vào rồi.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Lôi tộc đã điều động Lôi Ngao đi giết Ninh Tiểu Xuyên, Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên cũng sẽ không hạ thủ lưu tình với bọn chúng.

Nếu như để cho bọn hắn tránh được một kiếp này, bọn hắn nhất định sẽ tiếp tục đối phó với Ninh Tiểu Xuyên.

Nếu đã như vậy, còn không bằng tiên hạ thủ vi cường.

Ninh Tiểu Xuyên vận chuyển Thiên võ nguyên khí trong cơ thể, phóng thích Đan Luân Tinh Thần Cầu ra, biến thành một khối tinh cầu cực lớn, bạo phát hào quang lóa mắt.

Tư Đồ Cảnh và Thiền Thừ cũng đều thiêu đốt thọ nguyên, phóng ra một đạo cột sáng màu trắng, truyền vào bên trong Đan Luân Tinh Thần Cầu, kích phát được một nửa lực lượng của Huyền Khí cửu phẩm.

Dưới Thiên Nhân cảnh mà có thể kích phát được một nửa lực lượng của Huyền Khí cửu phẩm, e rằng chỉ có Ninh Tiểu Xuyên mới có thể làm được mà thôi.

Bởi vì, trong cơ thể của hắn có Thiên võ nguyên khí.

- Cô cô, người xem đó là cái gì?

Yến Minh Châu đứng trong sơn cốc, dáng người thướt tha, dung nhan vẫn mỹ lệ như trước, mắt lộ ra thần sắc kinh ngạc, nhìn chằm chằm vào khối tinh cầu cực lớn đang từ từ dâng lên.

Cô cô của Yến Minh Châu chính là nữ tử tóc trắng khiến cho Lôi Ngao cũng cảm thấy kiêng kỵ, có vài phần giống Yến Minh Châu, nhưng tu vi Võ Đạo lại gấp mấy chục lần Yến Minh Châu.

Trong mắt nữ tử tóc trắng bắn ra hai đạo linh quang dài ba thước, nhìn xuyên qua sương mù màu đen, nhìn thấy bốn người Ninh Tiểu Xuyên đứng ngoài sơn cốc, sắc mặt lập tức biến đổi, nói:

- Nguy rồi, Tư Đồ Cảnh và Ninh Tiểu Xuyên đang điều động Huyền Khí cửu phẩm, có lẽ bọn chúng muốn đối phó với người của Lôi tộc, thế nhưng lại khiến Yến tộc chúng ta gặp nạn cùng rồi.

- Tu vi Võ Đạo của Tư Đồ Cảnh không phải đã bị phế rồi sao?

Trên mặt Yến Minh Châu lộ ra thần sắc không thể tin nổi.


Nữ tử tóc trắng cũng lộ ra sắc mặt ngưng trọng, cũng không trả lời nàng, chỉ điều động nguyên khí ra, duy trì một tầng hào quang sương mù, bao phủ nàng và Yến Minh Châu bên trong tầng sương mù ánh sáng này.

Nàng có tu vi Ngũ Bộ Thiên Thê, dưới Thiên Nhân cảnh có thể xem là vô địch, nàng ngưng tụ ra thần quang hộ thể, cho dù là Huyền Khí cửu phẩm cũng chưa chắc có thể kích phá được.

Bên ngoài sơn cốc.

Một khối tinh cầu cực lớn đánh xuống, đánh lên địa phương bạc nhược nhất trên kết giới tại miệng sơn cốc, đánh cho kết giới lõm xuống, không ngừng chìm sâu vào bên trong kết giới.

Phành...

Kết giới nhanh chóng bị nghiền nát.

Phốc… Phốc…

Võ giả Địa Tôn cảnh tầng thứ chín của Yến tộc và Lôi tộc đều hộc ra máu tươi, bay thẳng về phía sau, lục phủ ngũ tạng bị chấn vỡ.

Những Võ giả đã bước vào Thiên Thê cảnh cũng bị lực lượng của Huyền Khí cửu phẩm đánh cho không ngừng thối lui về phía sau, khó có thể ngăn cản nổi.

Khoảnh khắc kết giới bị nghiền nát, toàn bộ quỷ nô bao vây bên ngoài sơn cốc lập tức phát ra tiếng gào thét sung sướng, hóa thành từng đạo ma ảnh xông vào trong hạp cốc, bắt đầu chém giết, móc tim, uống máu Võ giả của hai đại tộc.

Đối với bọn chúng mà nói, chỉ có không ngừng uống máu tươi của người sống, thôn phệ trái tim của người sống thì tu vi mới có thể trở nên cường đại hơn.

- Xong rồi…

Một vị Trưởng lão của Lôi tộc nhìn chằm chằm mấy chục đầu quỷ nô xông tới, sắc mặt trở thành như tro tàn.

Lôi tộc và Yến tộc cũng có mấy vị Ngũ Bộ Thiên Thê.

Bọn hắn cũng bắt đầu đột phá vòng vây, trốn ra khỏi sơn cốc.

Lúc này cũng không thể quản đến người khác được nữa, bản thân có thể chạy thoát đã tốt lắm rồi.

Vụt...

Tu vi của nữ tử tóc trắng vô cùng cường hoành, lợi dụng thần quang hộ thể bao trùm lấy Yến Minh Châu, sau đó hóa thành một đạo bạch quang phóng ra khỏi sơn cốc.

Nàng cũng không lập tức đào tẩu, mà hạ xuống nơi ẩn thân của đám người Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên cũng đã sớm gọi ra Huyền Thạch Nhân Ngẫu, nó cao chừng 20 mét, tựa như một bộ khô lâu tử thần, đang thủ hộ sau lưng hắn.

Ninh Tiểu Xuyên ở trong phòng đấu giá đã từng nhìn thấy nữ tử tóc trắng này, biết nàng là cao tầng của Yến tộc, thế nhưng lại không hề sợ hãi chút nào, nói:

- Ta muốn đối phó với người của Lôi tộc, Yến tộc các ngươi nếu đã trốn thoát, ta có thể để cho các ngươi rời đi.

Nữ tử tóc trắng hừ lạnh một tiếng, nói:

- Chưa từng có kẻ nào dám ngông cuồng trước mặt Yến Thủy Nhất ta như thế, nếu ta muốn giết ngươi, cho dù ngươi có Huyền Khí cửu phẩm trong tay thì cũng chỉ có con đường chết!


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.