- Thủ vệ Thiên Lôi Các các ngươi cũng quá kém, kẻ bên ngoài lại dễ dàng xông vào như vậy.
Tử y nữ tử nhíu mày, trong đôi mắt tím nhạt xuất hiện tiếu ý.
Sắc mặt Lôi Cửu tối lại, quát:
- Lôi Vinh, còn không xuống xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Sao lại để hai kẻ lỗ m ãng này xông vào Thiên Lôi Các?
Một lão giả tầm năm mươi tuổi vội xuống tầng mộ, tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên và Tư Đồ Cảnh, quan sát kỹ hai người một lúc rồi rất lịch sự hành lễ, nói:
- Ta là quản sự Thiên Lôi Các, Lôi Vinh. Không biết hai vị muốn mua loại huyền dược gì?
Ninh Tiểu Xuyên vỗ ngực, giọng ồm ồm nói:
- Ta là Ninh Tiểu Xuyên, đây là đại ca ta Ninh Đại Xuyên. Thật không dám giấu, lần này bọn ta tới Thiên Lôi Các không phải để mua mà là muốn bán huyền dược.
- Bán huyền dược mà cũng ồn ào như vậy. Lẽ nào là đào được thông linh kỳ dược?
Một võ giả nói.
- Thông linh kỳ dược?
Bốn chữ này thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Ngay cả Lôi Cửu và tử y nữ tử trên lầu hai cũng nhìn hai đại hán mặt đen chăm chú.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Nếu thật sự đào được thông linh kỳ dược thì lão tử đã tự dùng lâu rồi, sao có thể đem đi bán? Lão tử là Dưỡng Tâm Sư, sẽ thiếu chút tiền tài đó sao?
- Ngươi là Dưỡng Tâm Sư?
Lôi Vinh trố mắt, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-troi-sinh/3603010/chuong-492.html