- Trả Kiếm Tâm lại cho ta!
Bạch Ly Lão tổ tức giận đến mức thổ huyết.
Đây chính là Kiếm Tâm mà hắn đã hao phí vô tận tâm huyết mới ngưng luyện ra được, gần với Chiến bảo Huyền khí Cửu phẩm.
Thanh Tước Vương liếc xéo Bạch Ly Lão tổ một cái, ngây thơ nói:
- Người ta không phải đã nói, tất cả mọi thứ ở Hoang lĩnh Trảm Thiên hết thảy đều là của ta sao? Bây giờ Tử Điện Kiếm Tâm đã là của ta rồi! À, đúng rồi! Bạch Ly Lão tổ, trên người của ngươi còn có bảo bối nào khác nữa không?
- Phốc!
Bạch Ly Lão tổ thật sự tức giận đến thổ huyết, cái đầu không ngừng biến lớn, mở ra cái miệng lớn như bồn máu, lộ ra hai hàng răng nanh sắc bén, muốn một ngụm đem Thanh Tước Vương cắn nuốt luôn.
Hai hàng lông mi dài nhỏ của Thanh Tước Vương khẽ nhíu lại một chút, than nhẹ một tiếng, đem Tử Điện Kiếm Tâm trong tay đánh ra, hóa thành hơn mười đạo Tử điện, đâm thủng mi tâm Bạch Ly Lão tổ.
Bạch Ly Lão tổ kêu thảm một tiếng, cái đầu liền ầm một tiếng nổ tung, biến thành một đám huyết nhục mơ hồ rơi xuống mặt đất.
Thanh Tước Vương thu hồi Tử Điện Kiếm Tâm, cũng không thèm nhìn đám huyết nhục vụn trên mặt đất, liền chăm chú nhìn gốc Diệp Hồng Hoa trong Linh trì kia, cặp mắt trở nên óng ánh lập lòe, lẩm bẩm nói:
- Theo như ta suy tính, lại thêm hai, ba năm nữa gốc Kỳ dược này liền có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-troi-sinh/3602992/chuong-474.html