- Thật sao?
Nhiếp Lan Chi hỏi lại.
- Thật sự!
Nhiếp Lan Tâm khẽ gật đầu, có chút không kiên nhẫn nói.
Nhiếp Lan Chi từ từ thả thanh kiếm xuống, hóa thành huyền khí trở lại, dung nhập vào trong cơ thể, cẩn thận từng chút một hỏi:
- Tỷ tỷ, vì sao tỷ lại dẫn bọn ta đến Nam Cương vậy? Hay là, chúng ta trở về đi!
Ánh mắt Nhiếp Lan Tâm nhìn về phía Nam, trong mắt mang theo say mê hấp dẫn, chậm rãi nói:
- Vượt qua tòa biên thành này, chính là triệt để ly khai biên giới Ngọc Lam Đế quốc! Lại đi về phía Nam, xuyên qua mười hai cái Văn minh Sơ cấp, sẽ tiến vào Đại hoang Nam Cương mênh mông vô tận. Trong trí nhớ của Vạn Âm Tiên Hậu, trong mảnh Đại hoang kia có một cái mật động cổ lão, cất giấu một bí mật rất lớn!
Trong lòng Nhiếp Lan Chi có chút kinh ngạc, hỏi:
- Vì sao cho tới bây giờ ta lại chưa từng nghe Tông chủ nhắc qua?
Trong mắt Nhiếp Lan Tâm mang theo thần sắc lạnh lẽo, nói:
- Đó là bí mật lớn nhất của Vạn Âm Tiên Hậu! Bởi vì, nàng chính là từ trong cái mật động kia đi ra! Nếu để cho ta tìm được cái mật động kia, nói không chừng có thể ở trong đó tìm được cơ duyên đột phá Thiên Nhân Cảnh! Đi thôi! Tiếp tục lên đường!
- Tiểu Linh Nhi, chúng ta cũng đi thôi!
Nhiếp Lan Chi nắm lấy tay Tiểu Linh Nhi, tiếp tục đi theo sau lưng Nhiếp Lan Tâm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-troi-sinh/3602979/chuong-461.html