Chương trước
Chương sau


Lúc Ninh Tiểu Xuyên còn là Địa Tôn Cảnh tầng thứ tư thì đã có thể trấn áp cường giả Địa Tôn Cảnh tầng thứ bảy. Đến nay tu vi của hắn không biết đã tăng lên bao nhiêu lần, lấy đầu thống soái của địch trong thiên quân vạn mã cũng dễ như trở bàn tay.

Tu vi đạt tới cảnh giới hiện nay của hắn, chiến thuật số đông đã không còn tác dụng với hắn nữa. Võ giả bình thường dù có tới bao nhiêu người cũng chỉ giúp cho hắn luyện kiếm mà thôi.

Thân thể Ninh Tiểu Xuyên được bọc trong một tầng huyết khí dày đặc, huyết khí thuận theo lỗ chân lông chảy vào trong huyết mạch rồi bị Ma Kiếm thôn phệ.

Sức mạnh của hắn không ngừng tăng lên, khí tức càng ngày càng mạnh.

Thôi Nham đã bị Ninh Tiểu Xuyên doạ cho vỡ mật.

Ninh Tiểu Xuyên quả nhiên đáng sợ, giết hàng nghìn võ giả mà mắt không chớp lấy một cái.

Đây chính là ma quỷ!

- Mọi người mau rút lui, Ninh Tiểu Xuyên đang muốn dùng Bắc Minh Thần Công hấp thụ huyết khí của chúng ta để hắn đột phá cảnh giới.

Thôi Nham biết chiến thuật số đông hoàn toàn không có tác dụng với nhân vật cấp bậc như Ninh Tiểu Xuyên, lập tức hạ lệnh rút lui.

Nhưng giờ Ninh Tiểu Xuyên đang ở thời điểm quan trọng đột phá cảnh giới, sao có thể tha cho chúng?

- Nếu đã tới Hoàng thành, sao còn muốn về?

Ninh Tiểu Xuyên nhìn Thôi Nham, thân thể lướt đi lập tức biến mất khỏi mặt sông.

Soạt!

Thôi Nham chỉ thấy có một đạo ánh sáng bảy màu loé lên trước mắt, rồi đầu bị Ninh Tiểu Xuyên giữ chặt, huyết khí chạy lên đỉnh đầu chui vào tay Ninh Tiểu Xuyên.

Huyết khí trong người Thôi Nham nhanh chóng bị hút cạn chỉ còn lại cái xác khô.

Võ giả Nhất Nguyên Tông sợ đến kêu cha gọi mẹ, trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, họ chỉ như những con cừu non yếu ớt.

Vút!

Một đạo bạch quang bắn tới từ đường chân trời phía xa, dừng bên bờ sông, biến thành một lão giả râu tóc bạc phơ, lưng đeo cổ kiếm.


Chính là một trong thất đại phong chủ Nhất Nguyên Tông, Tầm Quân phong chủ.

Tầm Quân phong chủ thấy trên sông la liệt thi thể, lập tức nộ hoả xung thiên. Đây đều là đệ tử của Nhất Nguyên Tông, vậy mà không ngờ lại chết thảm nhiều như vậy.

Khi triều đình bao vây Nhất Nguyên Tông, trong thất đại phong chủ có người chết, có người bị bắt làm tù binh, chỉ một mình Tầm Quân phong chủ là chạy thoát.

Vì thế mối hận của Tầm Quân phong chủ với triều đình rất sâu đậm, chỉ hận không thể xông vào Hoàng thành báo thù rửa hận.

- Ninh Tiểu Xuyên, bổn Phong chủ tới lấy mạng ngươi.

Từ trong cơ thể Tầm Quân phong chủ bắn ra huyền quang màu trắng, ngón trỏ và ngón giữa kẹp lại chỉ về phía Ninh Tiểu Xuyên, huyền khí cổ kiếm trên lưng tự động bay ra khỏi vỏ, kéo một cái đuôi trắng dài hơn chục mét đâm về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Vút!

Âm thanh xé gió của thanh cổ kiếm vang lên vô cùng chói tai, giống như cuồng phong nổi lên, không khí cũng hơi biến dạng.

Ninh Tiểu Xuyên đương nhiên cảm nhận được khí tức của Tầm Quân phong chủ, khi Tầm Quân phong chủ thi triển kiếm quyết thì từ trong cơ thể hắn cũng bắn ra bốn thanh cổ kiếm, bạo phát kiếm quang chói loà.

Đều là tu sĩ kiếm đạo, vận dụng kiếm ý đã đạt tới trình độ lô hoả thuần thanh.

Uỳnh!

Kiếm khí cùng lao vào nhau, không phân thắng bại, cả hai người đều bật lùi về phía sau.

Bốn thanh huyền khí chiến kiếm bay trở lại, mũi kiếm hướng lên trên, lơ lửng ở bốn phía xung quanh Ninh Tiểu Xuyên.

- Tu vi của lão đầu này có lẽ đã là Địa Tôn Cảnh tầng thứ tám, nếu không tuyệt đối không thể đánh lui bốn thanh chiến kiếm của ta được.

Ninh Tiểu Xuyên nghĩ.

Còn Tầm Quân phong chủ thì lại càng kinh ngạc hơn, Ninh Tiểu Xuyên mới từng đó tuổi mà đã đỡ được một kiếm dùng toàn lực của hắn.

Tầm Quân phong chủ là cường giả mạnh nhất trong thất đại phong chủ Nhất Nguyên Tông, có địa vị cực cao trong giới võ đạo. Ngay cả những Võ Tôn gặp hắn cũng phải cung kính hành lễ.


Thấy Tầm Quân phong chủ hiện thân, võ giả Nhất Nguyên Tông lập tức kích động. Nhiều người thậm chí quỳ cả xuống đất.

- Phong chủ xuất hiện, chắc chắn có thể giết chết Ninh Tiểu Xuyên.

- Phong chủ, giết chết Ninh Tiểu Xuyên báo thù cho sư huynh đệ đã chết.

Khi phản quân Nhất Nguyên Tông tới bên ngoài thành đã gây chấn động cho bên trong thành.

Rất nhiều nhân vật lớn trong triều biết tin lập tức lên tường thành. Trong đó đương nhiên không thể thiếu các Vương Hầu.

Thiên tài tuấn kiệt và thiên chi kiêu nữ của các đại vương phủ đều được phái tới, cũng đứng trên tường nhìn về bờ bên kia sông. Khi cần thiết họ sẽ được đưa ra chiến trường để rèn luyện tinh thần quả cảm, quyết đoán.

Ngự Thanh đứng cùng một nhóm thiên chi kiêu nữ, mặc khải giáp kim sắc, dáng vẻ tiêu sái, mắt nhìn chăm chăm về phía sông, khoé miệng nhếch lên, nói với một vị công chúa xinh đẹp:

- Các ngươi có biết tại sao Nhất Nguyên Tông lại hận Ninh Tiểu Xuyên như vậy không? Hì hì, đó là vì ta và hắn đã từng liên thủ giết chết một vị phong chủ của Nhất Nguyên Tông. Thật ra khi đó Ninh Tiểu Xuyên chỉ là trợ thủ của ta, người có vai trò chủ chốt vẫn là ta. Một vị phong chủ trước mặt ta cũng chỉ như con kiến mà thôi.

Hắn vừa nói vừa miêu tả kích thước của con kiến, còn bật cười vô cùng càn rỡ.

Lan Phỉ công chúa hơi nhướn môi, ánh mắt có chút ý cười, châm chọc nói:

- Nếu ngươi đã có bản lĩnh lớn như vậy, chi bằng ngươi đi giao đấu với Tầm Quân phong chủ đi. Nếu ngươi hạ được hắn thì đó chính là lập công đầu cho triều đình, chắc chắn sẽ trở thành đại hào kiệt danh chấn thiên hạ. Đến lúc đó bọn ta chắc chắn sẽ sùng bái ngươi.

Ngự Thanh nào dám, gãi gãi mũi nói:

- Cái này… Ninh Tiểu Xuyên là huynh đệ của ta, sao ta lại đi cướp công của hắn chứ? Ta đâu phải kẻ tham công như vậy.

Lan Phỉ công chúa nhìn Ninh Tiểu Xuyên trên mặt sông, khẽ thở dài, thầm nghĩ, tu vi hiện giờ của hắn đã lên tới đỉnh cao, không còn là Ninh Tiểu Xuyên của trước kia nữa. Nếu biết hắn sẽ có thành tựu lớn như vậy, hồi đó nên đi trước một bước giữ lấy trái tim của hắn, để bây giờ cũng sẽ không bị Ngự Thiến Thiến vớ bở như vậy.

Nàng rất ghen tị với Ngự Thiến Thiến, vì có thể cùng Ninh Tiểu Xuyên yêu đương, nhờ thiên phú của Ninh Tiểu Xuyên, chắc chắn Ngự Thiến Thiến cũng nhận được nhiều lợi ích từ hắn, thành tựu võ đạo sau này nhất định cao hơn Đại Kim Bằng Vương.

Còn nàng… chắc chắn đã bị Ninh Tiểu Xuyên lãng quên từ lâu rồi, đến tư cách làm kẻ thù cũng không có.

- Nghe nói tu vi của Tầm Quân phong chủ đã huyền thông tạo hoá, khó gặp địch thủ trong giới võ đạo. Phụ thân của ta đoán tu vi của hắn rất có thể đã tới Địa Tôn Cảnh tầng thứ tám.


Một vị tài tuấn trẻ tuổi nói.

- Địa… Địa Tôn Cảnh… tầng thứ tám…

Ngự Thanh hít vào một hơi khí lạnh, vội nhìn xuống dưới thành, thầm lo lắng cho Ninh Tiểu Xuyên.

Lão quái vật Địa Tôn Cảnh tầng thứ tám tùy tiện một chiêu cũng đủ để cả ngọn núi sụp đổ, đảo ngược dòng chảy của sông, có thể gọi là đại tông sư trong Võ Tôn. Cho dù là phụ thân của Ngự Thanh, Thần Long Vương cũng chưa chắc đánh bại được Tầm Quân phong chủ.

Cũng có nghĩa là, Tầm Quân phong chủ đã thuộc về cấp bậc “Tứ đại thế tập vương”.

Cách đó không xa, phía dưới một tòa phong hỏa đài, năm vị Hầu gia khí tức hùng hồn cùng đứng với nhau, nguyên khí vô cùng dồi dào, giống như năm ngọn núi nguy nga vậy.

Sắc mặt họ vô cùng nặng nề, nhìn phản quân đông nghịt phía xa, cuối cùng ánh mắt dừng trên người Tầm Quân phong chủ.

Năm vị Hầu gia này đều là cấp Võ Tôn, đương nhiên biết rõ sự đáng sợ của Tầm Quân phong chủ.

- Nhất Nguyên Tông hận triều đình nhất, đúng như chúng ta dự đoán, chúng sẽ là kẻ đánh tới Hoàng thành trước tiên.

Chấn Bắc Hầu nói.

- Trừ cỏ không trừ tận gốc, gió xuân tới lại sinh sôi.

Băng Vực Hầu lo lắng nói:

- Tầm Quân phong chủ đã tới thì chắc hẳn Kiếm Thánh cũng sắp tới rồi.

Nghe thấy hai chữ Kiếm Thánh, tất cả mọi đều cảm thấy vô cùng nặng nề.

Lần trước triều đình vây đánh Nhất Nguyên Tông, Kiếm Thánh vẫn đang tu luyện kiếm quyết thần bí nên không hiện thân.

Triều đình từ lâu đã có tin mật báo rằng Kiếm Thánh đã tu luyện thành công kiếm quyết thần bí, sẽ đích thân tới Hoàng thành.

Nhân vật như Kiếm Thánh, chỉ với sức mạnh một người cũng có thể địch lại trăm vạn đại quân.

Chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy đáng sợ rồi.

Uỳnh!

Một đạo kim quang bắn tới, đáp xuống đỉnh tường thành, tụ lại thành một người mang đầy bá khí.


Đại Kim Bằng Vương đích thân giá lâm, khí thế hùng hồn, uy nghiêm bá đạo, mặt bộ khải giáp màu kim, nguyên khí trên người tỏa ra thứ ánh sáng khiến người ta không mở nổi mắt.

- Bái kiến Vương gia.

Tất cả mọi người quỳ xuống hành lễ với Đại Kim Bằng Vương, đến năm vị Hầu gia cũng không ngoại lệ.

Địa vị của Đại Kim Bằng Vương ở Ngọc Lam Đế quốc có thể sánh ngang với Ngọc Lam đại đế.

Sức ảnh hưởng trong quân đội còn lớn hơn cả Ngọc Lam Đại Đế.

- Đứng dậy đi!

Đại Kim Bằng Vương khẽ phất tay ra hiệu cho mọi người đứng dậy, rồi nhìn Ninh Tiểu Xuyên và Tầm Quân phong chủ đang giao đấu trên sông.

Đôi mắt hổ của Đại Kim Bằng Vương bắn ra ánh sáng chói lòa, giống như hai viên lôi châu khiến mây trên trời tan đi, sức mạnh khí tức khiến tất cả mọi người đều chấn kinh.

- Vương gia, có cần mở cổng thành đón Thiến Thiến quận chúa và Ninh Tiểu Xuyên về thành trước không?

Chấn Bắc Hầu nói.

Đại Kim Bằng Vương bình tĩnh nói:

- Không cần, bổn Vương tới để xem Ninh Tiểu Xuyên giao đấu với Tầm Quân phong chủ.

- Cái này… Vương gia, tu vi của Ninh Tiểu Xuyên tuy rất mạnh, nhưng e rằng chưa phải là đối thủ của Tầm Quân phong chủ.

Một vị Hầu gia khác nói.

- Đúng vậy, bổn Hầu cũng từng giao đấu với Tầm Quân phong chủ. Kiếm quyết của hắn không thua kém Tông chủ Nhu Tinh Hà của Nhất Nguyên Tông. Hắn chỉ dùng một chiêu cũng đã khiến ta bị thương. Nếu Ninh Tiểu Xuyên tu luyện thêm dăm ba năm nữa, có lẽ mới có thể tranh cao thấp được với hắn.

Chấn Bắc Hầu nói.

Đại Kim Bằng Vương nói:

- Khi Ninh Tiểu Xuyên giao thủ với Võ Tôn Ma Môn, mọi người đều nói hắn cần tu luyện thêm dăm ba năm, nhưng kết quả không cần tới từng đấy thời gian thì Võ Tôn Ma Môn đã chết trong tay hắn. Khi Ninh Tiểu Xuyên đánh tới Vân Trung Hầu Phủ, mọi người cũng nói hắn cần tu luyện thêm vài năm, kết quả Nhạc Vũ Dương cũng chết rồi. Bổn Vương thật sự muốn biết cực hạn của Ninh Tiểu Xuyên rốt cuộc đạt đến mức nào?

Năm vị Hầu gia đều biết quan hệ của Ninh Tiểu Xuyên và Ngự Thiến Thiến không bình thường, Đại Kim Bằng Vương cũng nhiều lần che chở cho Ninh Tiểu Xuyên, có ý bồi dưỡng Ninh Tiểu Xuyên thành người kế thừa mình.

Nếu Đại Kim Bằng Vương đã nói vậy, chưa biết chừng Ninh Tiểu Xuyên thật sự có khả năng chiến đấu với Tầm Quân phong chủ.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.