Nhiếp Lan Tâm bỏ đi khi bị thương, vậy thì trong thời gian ngắn sẽ không xuất hiện, cũng không cần lo lắng về nàng ta nữa.
Ma Đế nhìn sang Ninh Tiểu Xuyên, ánh mắt dừng ngưng đọng:
- Ngươi chính là con trai duy nhất của Ninh Thiên Ý?
Ánh mắt Ma Đế tuy bình thản nhưng lại tạo cho Ninh Tiểu Xuyên áp lực rất lớn, huyết dịch trong cơ thể cũng khó mà vận chuyển nổi.
Đây là Đế Hoàng của Ma Môn, thậm chí có thể nói là đệ nhất cường giả của Ngọc Lam đế quốc, ngay bản tôn của Nhiếp Lan Tâm cũng bị hắn đánh bại dễ dàng.
- Phụ thân, hắn là đứa con duy nhất mà muội muội để lại...
Đoan Mộc Lân Dã nói nhỏ.
- Ta không hỏi ngươi. Ở đây có chỗ cho ngươi nói sao?
Ma Đế trầm giọng quát.
Đoan Mộc Lân Dã tuy là bá chủ Phệ Huyết Đạo, cự đầu Ma Môn, nhưng trước mặt Ma Đế vẫn phải quy củ, bị Ma Đế quát như vậy, lập tức ngậm miệng lại.
Ma Đế nhìn Ám Thiên Vương:
- Long Đình, tu vi của hắn là do ngươi truyền?
Ám Thiên Vương nói:
- Ma Đế, dù sao hắn cũng là ngoại tôn của ngài.
Tất cả mọi người đều biến Ma Đế rất ghét người nhà họ Ninh, vì thế đều cầu tình cho Ninh Tiểu Xuyên.
Ngọc Ngưng Sanh cũng cung tay cúi người:
- Ma Đế, chuyện năm xưa Tiểu Xuyên cũng là người bị hại. Từ nhỏ đã mất phụ mẫu, hơn nữa vì thiên sinh thai tật mà chịu đủ mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-troi-sinh/3602948/chuong-430.html