Ninh Tiểu Xuyên mở ra song dực, tựa như một con chim lớn, mang theo Nhiếp Lan Tâm bay xa hơn ngàn dặm, dừng lại ngoài một khu vực huyện thành, sau đó đi vào trong huyện thành.
- Ninh Tiểu Xuyên, ấn ký Võ Đạo của ngươi đã bị hai vị sư thúc của ta thu thập, căn bản không có khả năng trốn thoát. Bọn họ sẽ rất nhanh đuổi tới đây.
Nhiếp Lan Tâm nói.
Sau khi tiến vào thị trấn, Ninh Tiểu Xuyên liền thả Nhiếp Lan Tâm ra.
Dáng người Nhiếp Lan Tâm mảnh khảnh thướt tha, ngực mông no đủ, da thịt trắng nõn tinh tế, toàn thân tản mát mùi hoa lan thơm ngát. Mặc dù dùng lụa trắng che mặt, thế nhưng vẫn vô cùng xinh đẹp thoát tục, không giống nữ trong thế gian, khiến cho vô số Võ giả trong huyện thành đều quay đầu nhìn, không ngừng thán phục.
Ninh Tiểu Xuyên đi vào trong một tửu lâu, gọi ra một bàn thức ăn, sau đó nói:
- Ta đương nhiên biết bọn họ vẫn còn đuổi theo, cho nên, thay vì chạy trốn bọn hắn, còn không bằng ngồi xuống thưởng thức mỹ tửu ngọc thực, sau khi lấp đầy bụng thì phân cao thấp với bọn hắn một phen. Nhiếp tiên tử, ngươi muốn uống một ly không?
Ninh Tiểu Xuyên đưa qua một chén rượu.
Ánh mắt của Nhiếp Lan Tâm thoáng dừng lại bên chén rượu một chút, sau đó liền thu hồi ánh mắt, căn bản không hề có ý định uống rượu.
Ninh Tiểu Xuyên có chút hậm hực, cầm chén rượu của nàng đặt lên môi mình, uống cạn một hơi, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-troi-sinh/3602888/chuong-370.html