Hai người lạ xông vào khiến Nhiếp Lan Chi theo bản năng lùi hai bước, đang định hô người tới thì Ninh Tiểu Xuyên bịt miệng lại, nói nhỏ bên tai:
- Nhiếp cô nương, ngươi nợ ta một mạng, giờ đến lúc trả rồi.
Nhiếp Lan Chi hai mắt trợn tròn, chớp chớp mấy cái, tuy không thể nói nhưng có thể dùng tâm thần, vô cùng sợ hãi nói:
- Ngươi muốn giết ta?
Ninh Tiểu Xuyên đặt một tay lên lưng Nhiếp Lan Chi, truyền vào một đạo nguyên khí áp chế tu vi để tránh nàng ta phản kháng.
Xương trên mặt Ninh Tiểu Xuyên bỗng chuyển động, gương mặt trở lại như cũ.
- Ta không giết ngươi, nhưng ngươi phải giúp ta thoát khỏi Huyền Cơ Sơn.
Đôi mắt thâm sâu của Ninh Tiểu Xuyên tạo cho Nhiếp Lan Chi một áp lực rất lớn.
Nhiếp Lan Chi sau khi nhìn thấy mặt Ninh Tiểu Xuyên thì mắt còn trợn to hơn. Đôi mắt màu vàng giống như hai ngôi sao, chiếc cằm trắng tựa được đúc từ ngà voi, không ngừng gật đầu.
Ninh Tiểu Xuyên chầm chậm buông tay ra.
Nhiếp Lan Chi hít sâu một hơi, gương mặt hiện vẻ mừng rỡ, có chút ngượng ngùng nhìn Ninh Tiểu Xuyên, nói nhỏ:
- Tiểu Hầu gia, sao ngươi lại tới Huyền Cơ Sơn? Nghe sư tôn nói, triều đình và các đại tông môn đang khai chiến, thuỷ hoả bất dung, ngươi tới Huyền Cơ Sơn nguy hiểm lắm.
Ngự Thanh tiến lại nói:
- Không phải ngươi bảo nàng ta giúp đấy chứ?
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu:
- Nhiếp cô nương chắc cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-troi-sinh/3602884/chuong-366.html