Ánh mắt Đại Kim Bằng Vương rất thâm thúy, không ai biết được trong lòng hắn đang nghĩ gì, bất kể là người phương nào đứng trước mặt hắn, cũng đều sẽ cảm thấy một luồng áp lực khổng lồ, đây là loại cảm giác khi nhìn lên một tòa núi cao.
Cũng chỉ có tu vi đạt tới một trình độ như hắn, mới có thể khiến cho người khác có cảm giác như vậy.
- Đợi đi, bây giờ còn chưa phải là thời cơ thích hợp nhất.
Đại Kim Bằng Vương không giận tự uy, trên người lưu động khí lưu hình rồng, đôi mắt giống như hàm chứa biển sao, thâm thúy không thấy đáy, mênh mông không lường được.
Dứt lời, Đại Kim Bằng Vương liền đứng lên, đi ra khỏi Tử Trúc lâu.
Sau khi Đại Kim Bằng Vương rời khỏi, có một thị nữ đi tới, trong tay bưng một chiếc hộp Huyền Linh mộc, quỳ trên mặt đất, cung kính nói:
- Quận chúa điện hạ, đây là lễ vật bồi tội mà tiểu Hầu gia tặng cho người.
- Tên này còn biết tặng quà ư? Quả nhiên nam nhân đều không có kẻ tốt, chỉ biết nịnh nọt nữ hài tử.
Mặc dù Ngự Thiến Thiến ngoài miệng nói như vậy, thế nhưng trong lòng lại rất ngọt ngào, khóe miệng khẽ cong lên, lập tức mở hộp Huyền Linh mộc ra, bên trong lập tức phóng ra hào quang đan dược.
Ngọc Nhan đan.
Trong truyền thuyết, loại đan dược này có thể khiến cho mỹ mạo của nữ tử thanh xuân vĩnh trú.
Ninh Tiểu Xuyên vừa mới đi ra khỏi Đại Kim Bằng Vương Phủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-troi-sinh/3602863/chuong-345.html