Chương trước
Chương sau


Trên không trung, Ngự Thiến Thiến đứng trên một đầu Bạch Hạc dài bốn mét, mặc trường bào gấm vóc màu vàng, mái tóc dài phiêu dật, dáng người tuyệt lệ, tựa như một vị tiên tử từ trong mây giáng xuống.

Bạch Hạc đáp xuống bên ngoài Thiên Môn, liền khiến cho đám quân sĩ Chấp Pháp đội nháo nhào thối lui.

Nàng từ trên lưng Bạch Hạc nhảy xuống, nhẹ nhàng hạ xuống đất, chấn trụ hai tên quân sĩ muốn tiến lên bắt giữ Ninh Tiểu Xuyên.

Không người nào dám đắc tội với Thiến Thiến quận chúa của Đại Kim Bằng Vương Phủ.

Vụt vụt vụt...

Hơn mười cao thủ Võ Đạo theo sát sau lưng Ngự Thiến Thiến, tựa như một đám huyễn ảnh, đứng hai bên đường lớn, nhìn chằm chằm vào đám cường giả Chấp Pháp đội của Hàn Phú.

Sau khi Hàn Phú biết tin Ninh Tiểu Xuyên trở về Thiên Đế học cung, liền lập tức chạy tới đây chặn đường Ninh Tiểu Xuyên, chính là vì muốn tránh mặt Thiến Thiến quận chúa.

Thế nhưng, không ngờ Thiến Thiến quận chúa vẫn chạy đến đây.

- Lần này muốn đối phó Ninh Tiểu Xuyên cũng khó khăn hơn rồi.

Trong lòng Hàn Phú thầm than một tiếng.

Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên từng đánh bại Danh Dương, thế nhưng Hàn Phú cũng không để Ninh Tiểu Xuyên vào mắt, đối phương chỉ là một tân sinh mà thôi. Người duy nhất khiến hắn kiêng kỵ, chính là vị Thiến Thiến quận chúa trước mặt.

- Quận chúa điện hạ, Ninh Tiểu Xuyên tàn sát đồng môn, tội ác cực lớn, ta là đội trưởng Chấp Pháp đội, phải theo lẽ công bằng mà làm, đưa hắn trở về Chấp Pháp Đường thẩm vấn. Mong Quận chúa điện hạ đừng vượt quyền.

Hàn Phú không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.

- Hàn Phú, ngươi đang giáo huấn bổn quận chúa không hiểu pháp quy của Thiên Đế học cung sao?

Ngự Thiến Thiến nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, thấy Ninh Tiểu Xuyên thực sự trở lại, tảng đá đè nặng trong lòng nàng, rốt cuộc cũng được nhấc xuống.

- Không dám, chỉ là… Ninh Tiểu Xuyên quả thật có tội, nếu như ta không bắt hắn lại, e rằng không thể giao phó được với Chấp Pháp Trưởng lão.

Hàn Phú nói.

Lúc này, Lan Phỉ công chúa cũng dẫn theo một đám cao thủ Võ Đạo chạy tới.


Nàng ngồi trên một cỗ xa giá hoa lệ, trên người mặc tơ lụa, quý khí bức người, không giống như đang tu luyện trong Thiên Đế học cung, ngược lại càng giống như tới Thiên Đế thành để tu du ngoạn hơn.

- Thiến Thiến, nếu như Hàn đội trưởng đã theo lẽ công bằng hành sự, lại có người làm chứng, mà ngươi vẫn quấy nhiễu thì đúng là ngươi không đúng rồi.

Thanh âm của Lan Phỉ công chúa từ trong xa giá vang lên, mang theo nụ cười thản nhiên.

Hàn Phú vội vàng hành lễ, nói:

- Công chúa điện hạ nói rất đúng.

Ngự Thiến Thiến biết Lan Phỉ công chúa chính là nhằm vào nàng mà đến, có Lan Phỉ công chúa ở đây làm khó, e rằng lần này không dễ giải quyết rồi.

Học viên của Thiên Đế học cung đều biết Đại Kim Bằng Vương và Ngọc Lam Đại Đế không hòa thuận, ở trong học cung cũng chia thành hai phe phái, có người nghe theo hiệu lệnh của Ngự Thiến Thiến, có người lại gia nhập dưới trướng Lan Phỉ công chúa.

Sau khi Tiêu Thành chết, Vân Trung Minh liền sụp đổ, trong Thiên Đế học cung cũng không còn thế lực một nhà độc đại nữa, Ngự Thiến Thiến và Lan Phỉ công chúa đại biểu cho hai trận doanh, đã trở thành bố cục mới tại Thiên Đế học cung hiện nay.

Lan Phỉ công chúa đại biểu cho Hoàng tộc, đại biểu Hoàng quyền, giành được sự ủng hộ của đa số Học Sư và học viên, thực lực mạnh hơn Ngự Thiến Thiến không ít. Đương nhiên, sức ảnh hưởng của Đại Kim Bằng Vương Phủ cũng cực lớn, lung lạc được không ít học viên và Học Sư, địa vị đủ sánh ngang Lan Phỉ công chúa.

Lan Phỉ công chúa và Ngự Thiến Thiến đối đầu khắp nơi, lần này đương nhiên cũng không ngoại lệ.

Lan Phỉ công chúa và Ngự Thiến Thiến đang giằng co với nhau, Hàn Phú liền lập tức hạ lệnh cho hai tên cao thủ Chấp Pháp đội tu vi Thần Thể tầng thứ chín xông lên bắt Ninh Tiểu Xuyên.

Hai vị cao thủ Chấp Pháp đội cầm theo xích sắt, cười gằn đi về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Bọn hắn căn bản không hề lo lắng Ninh Tiểu Xuyên sẽ phản kháng, nếu như dám chống lại lệnh bắt, thì tội lại nặng thêm một bậc.

Leng keng…

Xích sắt giống như hai đầu thiết xà, hướng về phía cổ của Ninh Tiểu Xuyên mà quấn tới.

Ninh Tiểu Xuyên đứng bất động tại chỗ, vận khởi Vân Hà Quy Nguyên Khí, một cái lồng ánh sáng đường kính chín mét, liền từ thân thể phóng xuất ra, chấn bay hai tên cao thủ Chấp Pháp đội tu vi Thần Thể tầng thứ chín.

Hai vị cao thủ Chấp Pháp đội nặng nề ngã xuống đất, giống như hồ lô lăn trên đất.

Trong đó, một tên cao thủ Chấp Pháp đội vô cùng chật vật đứng dậy, giận dữ quát:


- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi dám chống lại lệnh bắt?

Ninh Tiểu Xuyên lạnh lùng trừng mắt nhìn hắn một cái, nói:

- Nếu như ta thật sự chống lại lệnh bắt, ngươi cảm thấy ngươi còn có thể sống sót mà đứng dậy sao?

Tên cao thủ Chấp Pháp đội bị Ninh Tiểu Xuyên trừng mắt một cái, liền thối lùi một bước, trong đầu phát ra tiếng nổ vang, giống như màng nhĩ bị vỡ nát.

Lúc Ninh Tiểu Xuyên rời khỏi Thiên Đế học cung, tu vi chỉ mới Thần Thể tầng thứ tám, bây giờ còn chưa đến một năm, chẳng lẽ hắn đã bước vào Thoát Tục cảnh?

Ninh Tiểu Xuyên cũng lười để ý đến tên Võ giả Thần Thể tầng thứ chín kia, trực tiếp đi về phía Ninh Tiêu Kiếm, bộc phát khí thế Võ Tôn ra, tinh khí thần tăng vọt, tạo thành một không gian tinh thần, éo thẳng tới chỗ Ninh Tiêu Kiếm.

Ninh Tiêu Kiếm chính là tu vi Thoát Tục tầng thứ nhất, có thể xếp vào hàng ngũ cao thủ thế hệ trẻ, thế nhưng, dưới sự áp bách cường thế của Ninh Tiểu Xuyên, hắn chỉ có thể không ngừng lui về phía sau.

- Ngươi tận mắt nhìn thấy ta giết chết Tề Thiên Hầu Phủ sao?

Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên vô cùng lạnh lẽo, đứng cách Ninh Tiểu Xuyên năm bước chân.

Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên tán phát ra, khóa chặt lấy đối phương.

Ninh Tiêu Kiếm cũng không ngờ tu vi của Ninh Tiểu Xuyên lại cường đại đến tình trạng này, quả thực giống như có một tòa núi cao ép lên đầu hắn, khiến hắn không thở nổi.

Ninh Tiêu Kiếm cắn chặt răng, nói:

- Không sai, chính là ngươi!

- Chẳng lẽ ngươi không biết tội vu khống đồng môn, cũng sẽ bị học cung trọng phạt sao? Nếu như để lão Hầu gia biết được ngươi liên hợp với ngoại nhân đối phó huynh đệ đồng tông, e rằng ngươi cũng sẽ bị Hầu Phủ đày lưu vong a.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Ninh Tiêu Kiếm nói:

- Ta làm việc quang minh lỗi lạc, không hề vu tội người khác, cũng không sợ bị ngươi uy hiếp.


- Ta uy hiếp ngươi? Ta chính là người thừa kế Kiếm Các Hầu Phủ, bây giờ ta có thể đại biểu cho Hầu Phủ phế bỏ ngươi, ngươi tin không?

Ninh Tiểu Xuyên cực kỳ căm ghét đối với loại tiểu nhân như Ninh Tiêu Kiếm.

- Ninh Tiểu Xuyên, nơi này chính là Thiên Đế học cung, ngươi muốn giết người diệt khẩu sao?

Hàn Phú lạnh lùng nói.

- Đây là tranh chấp nội bộ Kiếm Các Hầu Phủ chúng ta, Hàn đội trưởng tốt nhất đừng xen vào, không có lợi với ngươi đâu.

Ninh Tiểu Xuyên căn bản không để Hàn Phú vào mắt, vỗ ra một đạo đại thủ ấn về phía Ninh Tiêu Kiếm.

Hàn Phú giận không thể nuốt trôi, Ninh Tiểu Xuyên quả thật quá càn rỡ, không ngờ hoàn toàn không để đội trưởng Chấp Pháp đội như hắn vào mắt. Hôm nay nếu không giáo huấn hắn một phen, sau này còn lăn lộn được nữa sao?

Hàn Phú từ trên lưng Đại Địa Tích Dịch nhảy xuống, thân thể đạp lên không trung một cái, cánh tay đánh ra một đạo chưởng quang chói lọi, một chưởng chém xuống, đánh ra một đạo chưởng đao dài hơn mười thước.

Hàn Phú có tu vi Thoát Tục tầng thứ bảy, thiên tư tuyệt đỉnh, thể chất cường hoành, đạo chưởng đao này tất nhiên không phải trò đùa, thậm chí có uy năng phá núi đoạn sông.

Ninh Tiểu Xuyên dường như đã biết trước Hàn Phú sẽ ra tay, Huyền Khí trên cánh tay đột nhiên đổi hướng, đánh về phía Hàn Phú. Đại thủ ấn liền bao trùm lấy chưởng đao và Hàn Phú, giống như muốn bóp nát Hàn Phú thành mảnh vụn.

Trong lòng Hàn Phú thầm giật mình, lực lượng của đại thủ ấn này thật không phải chuyện đùa, khiến hắn cảm thấy cực kỳ nguy hiểm.

Làm sao có thể?

Ninh Tiểu Xuyên mới bao nhiêu tuổi? Chẳng lẽ tu vi Võ Đạo của hắn đã cường đại đến mức có thể uy hiếp cả ta?

Hàn Phú căn bản không tin, chỉ trong vòng một năm, mà Ninh Tiểu Xuyên có thể từ Thần Thể tầng thứ tám trưởng thành đến mức có thể uy hiếp được hắn. Huống chi, dưới tình huống không tiến vào Thiên Cung tu luyện, muốn đột phá nhanh đến mức này thì lại càng không thể.

Nhưng sự thật đã nói cho hắn biết, tu vi Võ Đạo của Ninh Tiểu Xuyên hiện nay, thật sự không yếu hơn hắn bao nhiêu.

Hàn Phú một hơi bỏ ra 15 đạo chưởng đao, mỗi một đạo chưởng đao đều dài hơn mười thước, quả thực giống như một trận sóng biển cuồn cuộn ập tới.

- Vạn Kiếm Hóa Vũ.

Ninh Tiểu Xuyên vỗ ra một chưởng, Huyền Khí Võ Đạo ngưng luyện thành Thần Thông Võ Đạo “Vạn Kiếm Hóa Vũ”, 100 đạo hư ảnh kiếm khí lập tức bay ra ngoài, nghiền nát toàn bộ chưởng đao của Hàn Phú.

Mưa kiếm bay tới, lập tức đánh tan huyền cương hộ thể của Hàn Phú, gần như sắp loạn kiếm đâm chết hắn.

Hàn Phú giật mình kinh hãi, còn may là tu vi Võ Đạo của hắn cao tuyệt, năng lực ứng biến cũng cực nhanh, lập tức triển khai Thần Thông thân pháp, thân thể thối lui hơn mười trượng, tránh đi kiếm vũ công kích.

Thế nhưng, góc áo của hắn vẫn bị chém rụng một mảnh, có thể thấy được vừa rồi giao thủ hung hiểm đến mức nào.


Ninh Tiểu Xuyên và Hàn Phú giao phủ chỉ trong khoảnh khắc điện quang hỏa thạch (*),tu vi Võ Đạo của những Võ giả ở đây lại kém xa hai người. Cho nên bọn hắn chỉ thấy Hàn Phú công kích về phía Ninh Tiểu Xuyên, sau đó rất nhanh liền bị Ninh Tiểu Xuyên đánh lui, ngay cả góc áo trên người cũng bị chém rụng.

(*) nhanh như tia lửa, ánh điện

Mà Ninh Tiểu Xuyên thì vẫn đứng tại chỗ, không chút sứt mẻ.

Toàn trường đều yên tĩnh, gần như tất cả mọi người đều không thể tin tưởng vào hai mắt của mình.

Hàn Phú dù sao cũng là Khôi thủ khóa thứ ba của Thiên Đế học cung, đã tu luyện trong Thiên Đế học cung hơn mười năm.

Tạm thời không nói là vừa rồi Hàn Phú có khinh địch hay không, chỉ bằng việc Ninh Tiểu Xuyên có thể đánh lui hắn, cũng đã là chuyện không thể tưởng tượng nổi rồi.

Ngự Thiến Thiến vốn đang lo lắng cho Ninh Tiểu Xuyên, thế nhưng, sau khi thấy một màn vừa rồi, trong lòng cũng giật mình không nhỏ. Võ Đạo của Ninh Tiểu Xuyên tiến cảnh quá nhanh, quả thực còn nhanh hơn cả nàng tu luyện trong Thiên Cung.

Lan Phỉ công chúa cũng từ trong xa giá bước ra, một lão giả đứng sau lưng nàng khẽ nói một câu. Ánh mắt của Lan Phỉ công chúa lập tức tập trung lên người Ninh Tiểu Xuyên, trong mắt nhiều hơn vài phần sắc thái kinh ngạc, trên mặt thậm chí lộ vẻ vui mừng.

Ninh Tiêu Kiếm tất nhiên cũng bị dọa phát khiếp, chỉ trong một năm ngắn ngủi, Ninh Tiểu Xuyên đã trưởng thành đến mức khiến cho hắn chỉ có thể ngưỡng vọng.

- Các ngươi muốn kiến thức Bắc Minh Thần Công, ta sẽ để các ngươi kiến thức một chút. Ninh Tiêu Kiếm, ngươi liên hợp với ngoại nhân, đối phó với tiểu Hầu gia của Kiếm Các Hầu Phủ, đây là tử tội, thế nhưng, nể tình ngươi và ta đồng tông đồng tộc, ta sẽ tha cho ngươi một cái mạng.

Ninh Tiểu Xuyên đối phó với địch nhân, cho tới nay đều chưa từng nhân từ nương tay với bất kỳ kẻ nào.

Phành...

Một chưởng của Ninh Tiểu Xuyên vỗ lên vai Ninh Tiêu Kiếm, điều động lực lượng Ma kiếm, điên cuồng hấp thu Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể Ninh Tiêu Kiếm.

Nửa ngày sau, Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể Ninh Tiêu Kiếm đã bị Ninh Tiểu Xuyên hút sạch. Có điều, Ninh Tiểu Xuyên lại không hút máu của hắn, bảo lưu cho hắn một mạng.

Ầm...

Ninh Tiểu Xuyên ném Ninh Tiêu Kiếm bay ra ngoài, rơi vào trong rãnh nước, tựa như ném một con chó chết.

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi quá càn rỡ rồi.

Hàn Phú trầm giọng nói.

Hàn Phú rốt cuộc cũng hiểu tại sao tu vi Võ Đạo của Ninh Tiểu Xuyên lại tiến bộ thần tốc như vậy. Thì ra đều là vì Bắc Minh Thần Công.

Chính vì vậy, hắn lại càng thèm khát loại thần công này hơn.

Vừa rồi giao thủ với Ninh Tiểu Xuyên, mặc dù thất bại, nhưng chẳng qua là do hắn không sử dụng toàn lực, khinh thị như thế nào mà thôi. Nếu như toàn lực ra tay, hắn vẫn có mười phần lòng tin có thể trấn áp Ninh Tiểu Xuyên.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.