- Phụ thân, người rất mệt sao?
Tiểu Linh Nhi đứng ở bên giường, chỉ cao hơn giường nửa cái đầu, lộ ra nửa khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắt không ngừng chớp chớp, lông mi thoáng run run.
- Không mệt.
Ninh Tiểu Xuyên nằm trên giường, hai tay giao nhau, vận chuyển "Thiên Địa Huyền Khí", bắt đầu khôi phục Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể.
- Vậy tại sao người lại muốn nằm trên giường?
Tiểu Linh Nhi dùng tay gãi đầu, tò mò hỏi.
- Ta bị thương, muốn trị thương.
Ninh Tiểu Xuyên kiên nhẫn trả lời.
Dứt lời, hắn liền nhắm mắt lại.
Thiên địa Huyền Khí xung quanh nhanh chóng tụ tập về phía hắn, dung nhập vào huyết dịch, chảy vào Võ Đạo Tâm Cung, rất nhanh đã bổ sung Huyền Khí Võ Đạo bị tiêu hao.
Ngọc Ngưng Sanh mở cửa ra, dáng người cao gầy mà thon thả, mỹ lệ động lòng người, tựa như một vị Lăng Ba tiên tử từ trên trời hạ xuống nhân gian, đi vào gian phòng của một nam tử bình thường.
Mái tóc dài bồng bềnh, nhẹ nhàng như lụa.
Nàng từ từ đi tới, đứng trên mặt đất được lát bằng phiến đá Thanh Hoa, nhìn thoáng qua Ninh Tiểu Xuyên đang nằm trên giường, thoáng nhíu mày.
Đây là giường của nàng, chưa từng có bất kỳ nam tử nào nằm trên đó, Ninh Tiểu Xuyên chính là người đầu tiên.
- Haizz…
Ngọc Ngưng Sanh hung hăng trừng mắt nhìn Tiểu Linh Nhi một cái.
Tiểu Linh Nhi lại hồn nhiên không phát giác ra mình đã làm sai chuyện gì, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-troi-sinh/3602762/chuong-244.html