Chương trước
Chương sau


Loạn Thế Vu Vương cảm giác mình tựa như một con thuyền nhỏ trong đại dương mênh mông, căn bản trốn không thoát khỏi đại dương mênh mông, hơn nữa bất cứ lúc nào cũng có thể bị sóng biển đánh tan thành mảnh nhỏ.

Phốc!

Mặc dù Loạn Thế Vu Vương đã ngay tức khắc xoay người chạy trốn, dùng tốc độ cực nhanh bỏ trốn ra hơn 20 dặm, thế nhưng vẫn như trước bị đạo sóng kiếm kia xuyên thủng thân thể.

Loạn Thế Vu Vương vào lúc tối hậu quan đầu, đã thi triển ra Võ Hồn Pháp Thần, muốn lợi dụng pháp thân để thế mạng cho mình.

Thế nhưng đạo sóng kiếm kia lại càng đáng sợ hơn so với tưởng tượng của hắn. Không chỉ đánh nát Võ Hồn Pháp Thần của hắn, mà còn đánh nát luôn chân thân của hắn.

Dường như chỉ là một đạo sóng kiếm, đã nháy mắt giết chết một vị Võ Tôn!

Ninh Tiểu Xuyên từ trong Âm Dương Lô bay ra, vừa lúc nhìn thấy một màn này, trái tim liền mãnh liệt nhảy lên, cả người căng thẳng. Như vậy cũng quá biến thái rồi!

Võ Tôn liền lại có thể tùy tiện gạt bỏ sao?

Nữ tử kia khống chế đám mây, hướng về phía Tây bay đi. Bay suốt 300 dặm, đi tới chiến trường giữa Hắc Lai Đại Tế Ty và Linh Hư Tôn Giả.

Hắc Lai Đại Tế Ty và Linh Hư Tôn Giả liên tục chiến đấu tại mảnh chiến trường mấy trăm dặm, vẫn như trước không phân cao thấp, kịch đấu tại một mảnh cánh đồng bát ngát.

- Người tới là ai?

Hắc Lai Đại Tế Ty cảm nhận được khí tức cường đại trên người nữ tử đột nhiên xuất hiện kia, nhất thời trở nên cảnh giác, vội vã thu tay lại, thối lui đến xa xa.

Linh Hư Tôn Giả mở ra thân pháp Thời Không Hư Độ, thân ảnh phiêu nhiên như tiên, rơi xuống đỉnh chóp một tòa núi nhỏ.

Nữ tử thần bí kia vẫn không hề nói bất luận lời nào, đánh ra một đạo thủ ấn, câu thông Huyền Khí thiên địa, ngưng tụ ra một chưởng ấn khổng lồ.

Sắc mặt Hắc Lai Đại Tế Ty đại biến, trong đầu đột nhiên nhớ lại cái gì, lập tức cả kinh nói:

- Lẽ nào ngươi chính là người 200 năm trước kia?

Hắc Lai Đại Tế Ty thọ mệnh đã lâu, đã sống tới 160 năm, biết được rất nhiều bí ẩn trong Đế Hư, từng ở trên một bức cổ họa nhìn thấy qua hình ảnh của nữ tử trước mặt này.

Sau khi suy đoán ra thân phận của nữ nhân này, hắn căn bản ngay cả một tia chiến ý cũng không dậy nổi, lập tức xuất ra một kiện Thần toa Huyền Khí cấp bậc Thất phẩm, mạnh mẽ xuyên thủng mặt đất, trực tiếp trốn vào trong lòng đất.

Ùng ùng!

Đạo thủ ấn kia hạ xuống, lưu lại trên mặt đất một dấu bàn tay chiều dài hơn 30 thước, căn bản không giống như bàn tay nhân loại, trái lại giống như dấu ấn thiên địa vậy.


Ninh Tiểu Xuyên vỗ mạnh Nộ Phong Chi Dực, bay tới, nhìn thấy dấu thủ ấn lưu lại trên mặt đất, khiếp sợ nói:

- Hắc Lai Đại Tế Ty cũng bị nàng giết chết sao?

Linh Hư Tôn Giả đứng trên đỉnh ngọn núi nhỏ đằng xa, thân thể giống như là ẩn giấu bên trong thời không, thản nhiên nói:

- Hắc Lai Đại Tế Ty lợi dụng Kinh Thiên Toa, chui vào trong lòng đất, mạnh mẽ phá vỡ vách ngăn Huyết Giới, trốn vào trong Huyết Giới rồi. Thời điểm hắn trốn vào trong Huyết Giới, khẳng định cũng đã bị trọng thương! Về phần hắn có thể từ trong Huyết Giới trốn thoát hay không, cái này cũng rất khó nói!

Nữ tử kia cũng hạ xuống mặt đất, chung quanh thân thể lượn lờ từng tia từng tia hỏa diễm, lần đầu tiên mở miệng nói chuyện:

- Các ngươi đều là học viên của Thiên Đế Học Cung?

Ninh Tiểu Xuyên và Linh Hư Tôn Giả đều gật đầu.

- Ngươi, đi theo ta!

Nữ tử kia vươn một ngón tay, chỉ về phía Ninh Tiểu Xuyên, căn bản không cho Ninh Tiểu Xuyên có cơ hội từ chối.

Ống tay áo của nàng vung lên, Ninh Tiểu Xuyên liền tự động bay lên, cùng nàng bay đi, rất nhanh đã tiêu thất ở cuối chân trời.

o0o

Không bao lâu sau, lối vào Thiên Đế Mộ đã bị trưởng bối Thiên Đế Học Cung khai thông, rất nhiều cường giả của Thiên Đế Học Cung đều tiến nhập Thiên Đế Mộ, trong đó cũng có mấy vị nhân vật cấp bậc Phó Viện chủ.

- Loạn Thế Vu Vương và Hắc Lai Đại Tế Ty ở đâu rồi?

Diêm Phó Viện chủ của Kim Cương Võ Viện lửa giận ngập trời hỏi.

Linh Hư Tôn Giả nhìn thấy Phó Viện chủ cũng không có ý tứ hành lễ, nói:

- Loạn Thế Vu Vương đã bị người ta giết chết, Hắc Lai Đại Tế Ty bị đánh trọng thương trốn vào trong Huyết Giới!

- Cái gì? Loạn Thế Vu Vương bị ai giết chết?

Đám trưởng bối Thiên Đế Học Cung đều phi thường khiếp sợ, cảm giác không thể tin nổi.

Vì vậy, Linh Hư Tôn Giả liền mở ra Thời Không Chân Kính, đem những hình ảnh chiến đấu lúc trước một lần nữa tái hiện trước mắt mọi người.

Tuy rằng dung mạo nữ tử kia vẫn luôn bị vân vụ che đậy, thế nhưng vẫn như trước có thể miễn cưỡng nhìn ra đường nét cơ bản.


Một vị lão giả cấp bậc Phó Viện chủ kinh hô một tiếng:

- Là nàng! Không ngờ nàng lại còn sống! Điều này sao có thể?

Lý Phó Viện chủ của Tam Sư Võ Viện hỏi:

- Nàng là người phương nào? Lẽ nào cũng là người trong Học cung? Vì sao ta chưa từng gặp qua nàng?

- Lý lôi thôi, ngươi đương nhiên chưa từng gặp qua nàng! Sợ rằng tất cả mọi người ở đây đều chưa từng có ai nhìn thấy qua bản thể của nàng! Ta cũng chỉ là trong lúc quét dọn Thiên Cung, mới từng nhìn thấy qua bức họa của nàng! Nàng đã mất tích hơn 200 năm rồi! Tất cả mọi người đều cho rằng nàng đã chết!

Vị Phó Viện chủ này nói.

- Hai… hai trăm năm? Võ Tôn cũng chưa chắc có thể sống được 200 năm a! Nàng rốt cuộc có lai lịch gì?

Vị Phó Viện chủ này cũng khiếp sợ đến cực điểm, nói:

- Ta phải lập tức trở về, đem chuyện này bẩm báo cho Viện chủ! Không! Cần phải bẩm báo cho Học Cung Chi Chủ!

Thân phận của nữ tử kia khiến cho vị Phó Viện chủ này cảm thấy khiếp sợ, trong lòng không thể bình tĩnh được.

Phó Viện chủ Tam Sư Võ Viện dò hỏi:

- Linh Hư Tôn Giả, ngươi có gặp qua Ninh Tiểu Xuyên không?

- Hắn bị vị nữ tử thần bí này mang đi rồi!

Linh Hư Tôn Giả nói.

Phó Viện chủ Tam Sư Võ Viện vẫn tương đối quan tâm tới an nguy của Ninh Tiểu Xuyên. Thế nhưng nếu vị nữ tử thần bí này chính là tiền bối của Học cung, chắc là sẽ không làm hại gì Ninh Tiểu Xuyên, nói không chừng còn mang đến cho Ninh Tiểu Xuyên một hồi đại cơ duyên nữa.

Hiện tại việc cấp bách nhất, chính là truy bắt Hắc Lai Đại Tế Ty đã đào tẩu kia.

- Mọi người nghe lệnh, nghiêm ngặt phong tỏa Thiên Đế Mộ Lâm! Phàm là có Võ giả bản thổ muốn chạy đi, liền giết không luận tội!

Một vị nhân vật cấp bậc Phó Viện chủ hạ lệnh.


o0o

Ninh Tiểu Xuyên đi theo phía sau nữ tử thần bí, cảm giác thân thể của chính mình nhẹ như hạt cát, nữ tử thần bí chỉ cần khẽ phát ra khí tức, liền có thể mang thân thể hắn bay đi.

Lúc này, nữ tử thần bí đã rời khỏi Thiên Đế Mộ Lâm, tiến nhập Quỷ Mộng Hoang Lâm mênh mông cuồn cuộn vô biên.

Mỗi một bước nàng bước ra đều giống như là có thể vượt qua thiên sơn vạn thủy, xuyên qua giang hà vạn dặm vậy.

Ninh Tiểu Xuyên vẫn luôn bay sau lưng nàng, bị nàng tự động mang đi, giống như là một hạt bụi bậm nhỏ nhoi dính ở trên người nàng vậy.

- Tiền bối, ngươi muốn mang ta đi đâu?

Ninh Tiểu Xuyên vẫn như cũ biểu hiện rất lãnh tĩnh.

Nữ tử thần bí cũng không đáp lời hắn, chỉ là hành tẩu ở trong rừng cây, thỉnh thoảng lại dừng lại, giống như là đang suy tư cái gì, giống như đang tìm đường đi của 200 năm trước.

Nàng đã ngủ say suốt 200 năm, mọi thứ cũng sớm đã thương hải tang điền, đường xưa đã bị cây cối bao phủ, đại hình năm xưa cũng đã phát sinh cải biến.

- Ngao ngao ngao!

Tiểu Long hồng sắc ngồi xổm trên vai Ninh Tiểu Xuyên, trong miệng phát ra tiếng kêu gào, đem đám chim chóc trong rừng cây dọa cho bay tán loạn.

Sau khi rời khỏi Thiên Đế Mộ Lâm, bầu trời nhất thời trở nên ánh nắng tươi sáng, hoàn toàn quét sạch vẻ âm u lúc trước, ngay cả không khí cũng mang theo mùi thơm bùn đất.

Tử vong nguy cơ qua đi, giống như là từ Địa Ngục lại phản hồi nhân gian vậy.

Phành... Harry Potter fanfic

Nữ tử thần bí khẽ nhíu mày, không chút suy tư, cánh tay trực tiếp vung lên, đem một tảng lớn cây cối nghiền nát, mạnh mẽ mở ra một con đường, men theo một dòng suối nhỏ, tiếp tục đi về phía trước.

Cuối cùng, nàng đi tới một cái thung lũng bí ẩn trong thâm sơn.

Trong sơn cốc có một dòng suối nhỏ chảy róc rách, có một đầm nước sóng gợn lăn tăn. Phía trên đầm nước phiêu phù một cái sào huyệt tơ vàng khổng lồ, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, sào huyệt tơ vàng phát ra kim quang xán lạn, đem nước trong đầm nước bên dưới đều nhuộm đẫm thành kim sắc.

- Chính là chỗ này!

Nữ tử thần bí đứng ở bên cạnh đầm nước, dáng người yểu điệu, tóc dài tung bay, ở trong bóng nước phản chiếu ra một đạo thân ảnh tuyệt mỹ.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Huyền Khí thiên địa trong mảnh sơn cốc này so với ngoại giới còn dày đặc hơn gấp ba lần, hơn nữa còn có Trận pháp thủ hộ, dường như còn có Huyền thú cực kỳ cường đại ẩn nấp! Nơi này e rằng đã có người ở từ lâu!

Tâm thần Ninh Tiểu Xuyên rất cường đại, có thể cảm thụ được xung quanh ẩn chứa khí tức Huyền thú, hơn nữa cũng không phải là Huyền thú thông thường, mà là Vương giả trong Huyền thú.

Chỉ là bởi vì nữ tử thần bí này đến đây, cho nên những Huyền thú kia mới ẩn núp đi. Dường như chúng nó có thể cảm giác được khí tức cường đại phát ra trên người nữ tử thần bí.


- 200 năm trước, nơi này chính là lãnh địa của ta!

Nữ tử thần bí ngắm nhìn đầm nước, mâu quang có có mơ màng, tựa hồ như là đang nhớ lại cái gì.

Ninh Tiểu Xuyên nhạy bén phát hiện, nàng nói là lãnh địa, chứ không phải là động phủ tu luyện! Lẽ nào nàng thật sự là một đầu Huyền thú?

Nữ tử thần bí nói:

- Ngươi đã giúp ta thoát khốn, ta từng nói sẽ tặng ngươi một hồi đại tạo hóa. Ta tuyệt đối sẽ không nuốt lời!

Nàng dừng một chút, sau đó lại nói:

- Ngươi là một Dưỡng Tâm Sư sao?

Ninh Tiểu Xuyên gật đầu, nói:

- Đúng vậy!

- Với độ tuổi của ngươi, có thể đạt tới cấp bậc Dưỡng Tâm Sư Trung cấp, có thể xem như là thiên phú dị bẩm! Trong mắt Võ giả bình thường, ngươi đã tương đối rất xuất sắc! Thế nhưng trong mắt những đại nhân vật kia, ngươi vẫn như trước chẳng là cái gì cả! Trừ phi ngươi có thể trở thành Dưỡng Tâm Sư Cao cấp, mới có thể có tư cách cùng đám đại nhân vật chân chính kia bình khởi bình tọa!

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Muốn trở thành Dưỡng Tâm Sư Cao cấp, nói thì rất dễ, nhưng làm lại chẳng dễ chút nào! Ngay cả Phó Viện chủ Tam Sư Võ Viện hình như cũng chỉ mới bước vào Dưỡng Tâm Sư Cao cấp không lâu! Dưỡng Tâm Sư Cao cấp khắp toàn bộ Ngọc Lam Đế quốc này, e rằng chỉ sợ có thể đếm được trên đầu ngón tay!

Đại Dưỡng Tâm Sư tại Đế quốc Ngọc Lam, tổng cộng cũng chỉ có năm vị. Tựa như Điện chủ Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, Phù Diêu Đại Dưỡng Tâm Sư trong Thiên Đế Học Cung… những người bọn họ đều có địa vị cực cao, ngay cả Võ Tôn, ở trước mặt của bọn họ cũng đều phải cung kính vô cùng.

Năm vị Đại Dưỡng Tâm Sư hầu như đều đã không còn luyện chế Huyền đan phổ thông đơn giản, bây giờ bọn họ đều tiến hành nghiên cứu dược lý khởi tử hồi sinh.

Cho nên, trong giới Dưỡng Tâm Sư, nổi tiếng nhất vẫn là Dưỡng Tâm Sư Trung cấp và Dưỡng Tâm Sư Cao cấp!

Trong đó, địa vị Dưỡng Tâm Sư Cao cấp đã là đặc biệt siêu nhiên, hơn nữa số lượng cũng rất thưa thớt, ngay cả Võ Tôn cũng đều muốn nhờ vả bọn họ.

Một vị Dưỡng Tâm Sư Cao cấp đi làm Thủ tịch Dưỡng Tâm Sư trong một phủ đệ Vương Hầu, vậy mà còn bị cho là nhân tài không được trọng dụng!

Ngay cả Thủ tịch Dưỡng Tâm Sư của Hoàng thất hiện nay, dường như cũng chỉ là một vị Dưỡng Tâm Sư Cao cấp mà thôi.

Trong kế hoạch của Ninh Tiểu Xuyên, mình có thể trước 30 tuổi trở thành Dưỡng Tâm Sư Cao cấp, cũng đã có thể danh chấn thiên hạ, trở thành truyền kỳ trong giới Dưỡng Tâm Sư rồi.

Nữ tử thần bí nói:

- Ta có thể giúp ngươi trong vòng một năm dung luyện chân đỉnh, trở thành Chuẩn Dưỡng Tâm Sư Cao cấp! Về phần ngươi muốn trở thành Dưỡng Tâm Sư Cao cấp chân chính, như vậy xem ngươi khi nào có thể đột phá đến Thoát Tục Cảnh!

Dung luyện chân đỉnh chính là tiêu chí trở thành Dưỡng Tâm Sư Cao cấp!

Nhưng mà muốn trở thành Dưỡng Tâm Sư Cao cấp chân chính, tu vi nhất định phải đạt tới Thoát Tục Cảnh. Bởi vì chỉ có tu vi Thoát Tục Cảnh, mới có thể chống đỡ Dưỡng Tâm Sư luyện chế ra Cao Cấp Đan.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.