Chương trước
Chương sau


Lan Phỉ công chúa cũng không có hảo cảm đối với Ninh Tiểu Xuyên, cảm thấy Ninh Tiểu Xuyên là một người coi rẻ Hoàng quyền, cũng chính là khiêu khích đối với triều đình.

Nàng thân là nữ nhi Hoàng gia cao quý, tất nhiên căm thù loại người này đến tận xương tủy, nếu để nàng gặp được Ninh Tiểu Xuyên, nàng nhất định sẽ ra tay gi ết chết Ninh Tiểu Xuyên, để hắn biết quyền lợi chí cao vô thượng của Hoàng Gia là không thể mạo phạm.

Trong khu rừng xa xa, cũng đã có người nhận ra Ninh Tiểu Xuyên, lập tức trở thành đề tài nóng hổi của đám Võ giả, tất cả mọi người đều muốn biết mục đích Ninh Tiểu Xuyên tới đây có phải là tới cứu nữ tử mà hắn đã từ bỏ hay không?

Tiểu vương gia Ngự Thiên Địch của Kỳ Lân Vương Phủ cũng tới, đứng trên một gốc cây lớn, thân mặc Hoàng Kim chiến giáp, chân đạp lá cây, từ xa nhìn về phía Vẫn Long Cốc, trên người phát ra một luồng khí thế oai phong, bễ nghễ quần hùng.

- Quả nhiên hắn đã đến.

Tề Thiên Nhi đứng ở bên cạnh sơn cốc, ẩn thân tại một nơi bí ẩn, áo trắng như tuyết, dáng người uyển chuyển, chăm chú nhìn Ninh Tiểu Xuyên ở trước cửa sơn cốc, trong lòng lập tức xem trọng hắn hơn vài phần.

Nàng biết đại khái về tính cách của Ninh Tiểu Xuyên, sau khi biết Ngự Thiến Thiến bị bắt, liền tin chắc Ninh Tiểu Xuyên nhất định sẽ đến.



Trong Hỏa Ma Sơn Mạch, quanh năm hỏa diễm thiêu đốt, bốn phía đều là sóng nhiệt, nhưng mà trong Vẫn Long Cốc lại thổi ra khí băng hàn, hoàn toàn không phù hợp với ngoại giới, khiến cho mọi người không khỏi tưởng tượng trong đó có phải là một mảnh băng thiên tuyết địa hay không.

Mặt trời chiều đã ngã về tây, gió núi thổi phần phật không ngừng.

Bóng của Ninh Tiểu Xuyên và Mộ Dung Vô Song kéo dài trên mặt đất, áo bào bị gió lạnh thổi tới, phát ra thanh âm “phần phật”.

Ninh Tiểu Xuyên đổ ra 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu, dùng Huyền Khí khống chế Hắc Hỏa Mộc Châu lơ lửng trên đỉnh đầu, quát lớn vào trong sơn cốc:

- Kiếm Các Hầu Phủ, Ninh Tiểu Xuyên mang theo 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu đến cứu Thiến Thiến quận chúa.

- Vụt vụt vụt...

Bên trong Vẫn Long Cốc, bay ra hơn mười đạo bóng đen, đứng thẳng trên mặt đất, biến thành mười Võ giả mặc hắc bào bọc kín toàn thân.

Tên thủ lĩnh hắc y nhân là người đã từng giao thủ với Ninh Tiểu Xuyên, dáng người nhỏ nhắn, hai chân thon dài, chính là nữ tử, rất khó phỏng đoán gương mặt bên trong tấm hắc bào rộng thùng thình đó rốt cuộc xinh đẹp như thế nào.

Nàng bước về phía trước một bước, dưới chân ngưng tụ ra một tầng Huyền Khí u lam, thân thể lướt ngang năm mét, nhảy xuống đối diện Ninh Tiểu Xuyên, liếc nhìn hắn thật sâu, thanh âm khàn khàn có vài phần vui vẻ, nói:

- Không ngờ, thật không ngờ. Ta vốn còn tưởng rằng tới cứu Thiến Thiến quận chúa sẽ là đệ nhất cao thủ Ngự Kim Khôn của Đại Kim Bằng Vương Phủ, không ngờ lại là ngươi.

Biểu lộ trên mặt Ninh Tiểu Xuyên tương đối thong dong, nói:

- Chẳng lẽ ta không thể tới cứu nàng?


- Chỉ cần mang đủ 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu, ai cũng có thể tới cứu nàng.

Thủ lĩnh hắc y nhân nói:

- Ta chỉ đang cảm thán, e rằng chỉ có thiên hạ đệ nhất tình si, mới có đảm lược như vậy.

Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên trầm xuống, quát:

- Đã như vậy, ngươi còn nói nhảm nhiều như vậy làm gì?

Thủ lĩnh hắc y nhân ngược lại cũng không tức giận, vươn tay ra, nói:

- Đưa 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu cho ta, ta sẽ lập tức dẫn ngươi đi gặp Ngự Thiến Thiến.

- Ta còn chưa nhìn thấy Thiến Thiến quận chúa, không có khả năng giao Hắc Hỏa Mộc Châu cho ngươi.

Ninh Tiểu Xuyên thu hồi lại 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu vào trong bao vải.

Thủ lĩnh hắc y nhân nhìn chín tên hắc y nhân sau lưng, trong cơ thể đồng loạt phát ra Huyền Khí màu đen, ngưng tụ thành Huyền Khí kiếm, một luồng sát khí ngập trời từ trong cơ thể bọn hắn bắ n ra.

- Hừ!

Mộ Dung Vô Song thét dài một tiếng, bên ngoài thân thể lập tức bao trùm một tầng thạch xác, một chân giẫm mạnh xuống đất, khiến mặt đất xuất hiện vệt rạn chằng chịt, cùng đối nghịch với chín hắc y nhân.

Hắc y nhân liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái thật sâu, lại liếc nhìn Mộ Dung Vô Song, phất tay một cái, ra hiệu chín người sau lưng thu hồi Huyền Khí.

Chín hắc y nhân lập tức thu hồi Huyền Khí trong cơ thể, thế nhưng trên người vẫn tản mát ra chín đạo hàn khí, khiến cho trên mặt đất bao trùm một tầng băng sương mỏng.

Thủ lĩnh hắc y nhân cười nói:

- Tốt! Ngươi muốn gặp Ngự Thiến Thiến, vậy thì ta sẽ dẫn ngươi đi gặp, vẫn phải xem ngươi có dám tiến vào Vẫn Long Cốc hay không?

- Có gì mà không dám?

Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên không có chút vẻ sợ hãi nào, liền trực tiếp đi vào Vẫn Long Cốc.

Mộ Dung Vô Song cũng đi theo vào, lúc đến cửa sơn cốc, còn làm mặt quỷ với chín tên hắc y nhân, sau đó mới tiến vào trong sơn cốc.


Trong sơn cốc tràn ngập độc khí, nhưng đối với Võ giả Thần Thể cảnh mà nói thì hoàn toàn không đáng ngại, bởi vì huyết dịch của bản thân có thể tinh lọc được những độc khí này.

Số lượng Võ giả của Hắc Ám Đế Thành hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Ninh Tiểu Xuyên và Mộ Dung Vô Song, tùy ý có thể nhìn thấy hắc y nhân Thần Thể cảnh, trong tay cầm chiến đao trường mâu, giống như những bức tượng Tử Thần.

Vẫn Long Cốc quả thực rất quái dị, trên mặt đất kết đầy hàn băng, ngay cả đất đá cũng tản mát ra hàn khí, khắp nơi đều là khói độc bao trùm, hoàn toàn không phù hợp với cảnh tượng bên ngoài Hỏa Ma Sơn Mạch.

Võ giả của Hắc Ám Đế Thành, có người ngồi trên động huyệt lộ ra trên vách đá, có người ngồi trong động huyệt tu luyện, có người thì lại dựng tạm phòng đá, xem như nơi ở tạm thời.

Số lượng hắc y nhân tuyệt đối vượt qua 100, hơn nữa tu vi thấp nhất cũng là cảnh giới Huyền Khí tầng thứ chín, bất kể là người nào tiến vào nơi này, cũng đều cảm thấy một luồng lực lượng áp bách khổng lồ.

Trên một vách đá dựng đứng cao 50m, có một cái thạch động không lớn, Ngự Thiến Thiến bị giam giữ bên trong. CÓ hai tên hắc y nhân Thần Thể tầng thứ hai dán người trên vách đá như thạch sùng, canh giữ phòng ngừa nàng bỏ trốn.

Nếu như có người muốn mạnh mẽ xông vào cứu nàng ra, e rằng còn chưa leo lên vách đá, đã bị hai vị cao thủ Võ Đạo ở bên ngoài phát hiện, sau đó không chút do dự giế t chết Ngự Thiến Thiến.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn thoáng qua vách đá, cũng khẽ nhíu mày, nếu như không giao ra Hắc Hỏa Mộc Châu, thì e rằng không thể cứu Ngự Thiến Thiến ra được.

Lúc này Ngự Thiến Thiến đang ngồi xếp bằng trong huy3t động mà tu luyện, trên người không dính một hạt bụi, dáng vẻ cực kỳ bình tĩnh, từng tia Huyền Khí từ trong cơ thể phát ra, giống như những con rồng nhỏ có linh tính.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn thoáng qua vách đá, cũng khẽ nhíu mày, nếu như không giao ra Hắc Hỏa Mộc Châu, thì e rằng không thể cứu Ngự Thiến Thiến ra được.

Lúc này Ngự Thiến Thiến đang ngồi xếp bằng trong huy3t động mà tu luyện, trên người không dính một hạt bụi, dáng vẻ cực kỳ bình tĩnh, từng tia Huyền Khí từ trong cơ thể phát ra, giống như những con rồng nhỏ có linh tính.

Nếu không phải trong tình huống vạn bất đắc dĩ, người của Hắc Ám Đế Thành cũng không dám mạo muội động vào Ngự Thiến Thiến, cho dù bắt được nàng, cũng không phong bế tu vi của nàng.

Theo bọn hắn thấy, Ngự Thiến Thiến chẳng qua chỉ là một Dưỡng Tâm Sư yếu đuối.

Ngự Thiến Thiến cũng rất bình tĩnh, trên mặt không hề có vẻ bối rối như những tù nhân khác, ngược lại còn ở trong thạch động tu luyện, đây là một loại tâm tính tương đối trấn định.

Bên ngoài thạch động, chợt truyền đến một thanh âm khàn khàn, nói:

- Thiến Thiến quận chúa, có người đến cứu ngươi rồi!.

Ngự Thiến Thiến mở mắt, thu hồi Huyền Khí vào trong cơ thể, lẩm bẩm:

- Ồ? Không ngờ còn có người đến cứu ta? Những tên Võ giả của Đại Kim Bằng Vương Phủ từ khi nào lại có đảm lượng như vậy?


Ngự Thiến Thiến là một nữ tử cực kỳ thông minh, đã sớm không còn ôm hi vọng sẽ có người đến cứu nàng, bởi vì nàng biết rõ, mặc dù thiên phú của những tên Võ giả trong Đại Kim Bằng Vương Phủ quả thật rất cao, tâm chí cũng rất kiên định, nhưng e rằng sẽ không có người nào liều lĩnh tới cứu nàng, trong ký ức của nàng, cũng không tìm ra người nào dám làm vậy.

Con người, vốn là vì tư lợi.

Nàng cũng đã nhận mệnh, thế nhưng không ngờ cuối cùng lại có người đếu cứu nàng, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của nàng.

Sau khi Ninh Tiểu Xuyên nghe thấy thanh âm của Ngự Thiến Thiến, mới an tâm một chút, cao giọng nói:

- Ninh Tiểu Xuyên có đảm lượng như vậy.

Sau khi Ngự Thiến Thiến nghe thấy thanh âm dưới vách núi, trái tim lập tức đập “thình thịch thình thịch” không ngừng, vội vàng lao ra thạch động, nhìn chằm chằm xuống bên dưới, sau khi nhìn thấy thân ảnh Ninh Tiểu Xuyên, đôi mắt đột nhiên trở nên ướt át, trong lòng có một loại cảm giác vui sướng không nói nên lời, nhưng lại lạnh lùng nói:

- Ngươi dựa vào cái gì mà tới cứu ta? Ta với ngươi có quan hệ gì? Ngươi tự đi mà về! Ta không đi!

Nói xong lời này, nàng lại quay trở về thạch động.

Tất cả mọi người đều sửng sốt.

Mộ Dung Vô Song thở dài một tiếng, lẩm bẩm:

- Tính tình đại tiểu thư lại tái phát rồi, chẳng lẽ nàng không biết nơi này nguy hiểm như thế nào? Cả đám tùy thời đều có thể đầu rơi xuống đất a.

Ninh Tiểu Xuyên cũng nhíu mày.

Thủ lĩnh hắc y nhân nói:

- Người, ngươi cũng đã thấy, có phải nên giao Hắc Hỏa Mộc Châu cho ta không?

Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, nói:

- Trừ phi để nàng ra ngoài trước, sau đó chúng ta an toàn đi ra khỏi Vẫn Long Cốc, bằng không thì ta không thể giao Hắc Hỏa Mộc Châu cho ngươi được.

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đang đùa giỡn ta sao? Ngươi cho rằng tiến vào Vẫn Long Cốc rồi thì ngươi vẫn còn có thể trả giá với ta chắc?

Tên thủ lĩnh hắc y nhân lập tức lạnh lùng nói, nhìn chằm chằm lên vách đá, hạ lệnh:

- Ném đầu Ngự Thiến Thiến xuống đây!

Hai tên cao thủ Võ Đạo Thần Thể tầng thứ hai đứng trên vách đá, đều nhe răng cười một tiếng, đi tới thạch động cao 50m trên vách đá.

Thế nhưng bọn hắn vừa mới tiến vào cửa thạch động, bên trong liền có hai đạo chưởng ấn đánh ra, đánh lên ngực hai tên cao thủ Võ Đạo này.

Hai tên cao thủ Võ Đạo này làm sao ngờ được sẽ bị công kích?


Nên biết rằng trong thạch động, chỉ có một quận chúa yếu nhược, hơn nữa còn là Dưỡng Tâm Sư.

Phành…

Phành…

Hai tên Võ giả Thần Thể tầng thứ hai đều hét thảm một tiếng, từ trên vách núi cao 50m rơi xuống đáy vực, để lại hai cái hố lớn trên mặt đất, nằm trong hố mà không có chút động tĩnh nào.

Cho dù không bị đánh chết, thì cũng bị ngã cho tàn phế.

Một màn này, quả thật nằm ngoài dự liệu của mọi người, tất cả đều khiếp sợ giống như hóa đá, đồng loạt nhìn lên thạch động trên vách đá, giống như muốn nhìn xem trong thạch động rốt cuộc có cao thủ gì?

Ngự Thiến Thiến từ trong thạch động đi ra, quan sát bên dưới một lượt, dáng vẻ cao ngạo mà tuyệt lệ, giống như một đóa U Lan trên vách núi.

Là nàng?

Ai mà ngờ được một quận chúa Dưỡng Tâm Sư yếu nhược đến mức không cần phong ấn tu vi, lại có thể xuất kỳ bất ý đánh chết hai Võ giả Thần Thể tầng thứ hai?

Những người khác cũng kinh ngạc không thôi, chỉ có Ninh Tiểu Xuyên là vẫn bình tĩnh, bởi vì hắn biết rõ mặc dù Ngự Thiến Thiến là một Dưỡng Tâm Sư, nhưng lại có rất ít người biết nàng là một Dưỡng Tâm Sư trung cấp, điều này nói rõ, tu vi của nàng cũng đã sớm đạt tới cảnh giới Thần Thể.

Đồng thời, Ninh Tiểu Xuyên cũng biết nàng có được Võ Đạo Tâm Cung dị chủng, chiến lực hoàn toàn vượt xa những Dưỡng Tâm Sư khác.

Ngự Thiến Thiến cũng không phải là một quận chúa bình hoa, mà là nữ tử có thiên phú và trí tuệ rất cao siêu, vừa rồi nàng tức giận với Ninh Tiểu Xuyên, sau đó quay trở về trong thạch động, chính là bày ra bố cục với đám người Hắc Ám Đế Thành, khiến cho đám người Hắc Ám Đế Thành buông lỏng cảnh giác với nàng.

Lúc hai tên cao thủ Võ Đạo đứng trên vách đá dựng đứng tới giết nàng, nàng liền xuất kỳ bất ý ra tay, đánh rơi bọn chúng xuống vách núi, đẩy bọn hắn vào chỗ chết.

- Giết chóc bắt đầu!

Ninh Tiểu Xuyên hét lớn một tiếng, trên hai tay bộc phát ra vô số tia chớp, hào quang đan xen, đánh thẳng lên người hai tên hắc y nhân gần nhất.

Phành…

Phành…

Hai tên hắc y nhân bị chưởng ấn của Ninh Tiểu Xuyên đánh xuyên người, huyết nhục bắn tung tóe, tia chớp cắt nát thân thể của bọn hắn, cả hai cùng lúc ngã xuống đất.

Mộ Dung Vô Song thạch hóa toàn thân, vỗ một chưởng lên đ ỉnh đầu tên Võ giả sau lưng, đánh nát sọ tên Võ giả này, óc bắn tung tóe, thân thể mềm nhũn ngã ra đất.

Tên thủ lĩnh hắc y nhân lập tức giận dữ, trầm giọng quát:

- Giữ vững vi trí cửa cốc, thông tri cho nhị đầu lĩnh, hôm nay, ba kẻ này nhất định phải chết!

Ninh Tiểu Xuyên phóng tới tên thủ lĩnh hắc y nhân, trên người bùng nổ Lôi Điện, trên bầu trời lập tức đổ mưa. Một chưởng đánh xuyên người một tên hắc y nhân, tia chớp ngưng tụ thành Thiểm Điện Thần Thú, nhe nanh múa vuốt bổ nhào về phía tên thủ lĩnh hắc y nhân.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.