Lúc này trong đình Vọng Nguyệt hồ.
“Tiểu tứ ah! Ngươi lại trốn không luyện công không sợ tam thúc trách phạt ah?”. Vũ Thiên Nguyên cười nói
“ Hắc hắc, có mẫu thân tại cho hắn thêm vài cái là gan hắn cũng không dám”. Vũ Thiên Quân vô liêm sỉ nói.
“Hừ, ngươi gọi ai tiểu nương tử?”. Tần Thanh Thanh lúc này nói
“Uy, hài tử cũng biết nói chuyện, ba năm trước ngươi còn khóc nhè mách mẹ ta khi dễ ngươi đây”. Vũ Thiên Quân quay sang phản bác. Hắn cũng đâu có muốn có hôn ước này ah.
“Ai nói ta là tiểu hài tử? Ta năm tuổi rồi, ngươi không phải cũng chỉ bằng ta ah?”. Tần Thanh Thanh tức giận nói
“Ta nói ngươi là tiểu hài tử ah! Hừ! Ta so với người cường thì người là tiểu hài tử”. Vũ Thiên Quân không có đạo lý nói.
“Hừ! Vũ Thiên Quân! Ta khiêu chiến ngươi, ta cũng không tin thiên phú ngươi so với ta mạnh, ta dù gì cũng là được cho là ba người thiên phú cao nhất Tần gia đây”. Tần Thanh Thanh chống nạnh khiêu chiến,
Nghe tới đây, Vũ Thiên Quân bọn người sửng sốt, năm tuổi ah!! Mới khai mạch cảnh, còn chưa phải đỉnh phong, là cái gì thiên tài? Chẳng nhẽ Vũ gia ta không phải người. Thực ra bọn hắn cũng không biết, đến đời bọn hắn, tu luyện nhanh đến đáng sợ, hai ba tuổi vậy mà đã hiểu chút tu hành, bình thường bồn tuổi bắt đầu hiểu tu hành đã là thiên tài hiếm thấy, khắp nơi tranh đoạt ah! Về phương diện này, Vũ gia trưởng bối gần như dấu nhẹm đi các loại tri thức để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-thien-quan/30630/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.