Chương trước
Chương sau
“Rầm...”. Nhận ra Trí Giả tháp lại có cái loại trọng áp đặc biệt này nhưng Thiên Quân cũng không có chút nào kiêng kị, bất quá cũng chỉ là một ít thủ đoạn cầm chân mà thôi, còn xa xa không đủ để cản được hắn, dưới chân khẽ phát lực thì cũng lập tức đem hư không đánh nổ, lấy đó làm bàn đạp bay thẳng lên phía trên.

“Hắc hắc, Vũ Thiên Quân ah Vũ Thiên Quân, người ở bên ngoài cho dù lại cường đại như thế nào thì đi vào bên trong Trí Giả tháp cũng phải nếm trải đau khổ thất bại mà thôi...”. Huyết Nguyệt đi ra bên ngoài Trí Giả tháp thì cũng liền quay đầu lại cười có chút quái dị nói, nàng đương nhiên biết đến Trí Giả tháp bên trong tồn tại trọng áp, muốn đi lên được Trí Giả tháp tầng thứ tám thì cũng không phải chuyện đùa, nếu như không có chuẩn bị thì rất khó đi lên, Thiên Quân không được nhắc nhở chút nào mà muốn ngay lập tức đi lên đó là chuyện không thể nào.

“Rầm...”. “Uỳnh...”. Thế nhưng khi nàng quay đầu lại nhìn hướng Trí Giả tháp thì trong đó đột nhiên vang lên từng đợt kinh chấn, tiếng nổ mới đầu còn có chút thời gian ngắt quãng, thế nhưng về sau thì bắt đầu dồn dập lên, thậm chí là đến cuối càng là bạo tạc liên tục, mỗi một tiếng đi qua thì trái tim của nàng cũng không nhịn được mà nhảy một cái, tên kia sẽ không phải là đang làm chuyện gì đó kinh khủng, muốn công kích Trí Giả tháp chứ?

Trong lúc đó thì bên trong Trí Giả tháp Thiên Quân đang dùng thủ đoạn cực đoan nhất để đi lên, bước đầu tiên hắn đánh vỡ hư không tạo lực phản chấn chỉ có thể đi đến được một trăm dặm thì sẽ bị áp lực đè xuống, tiếp đó hắn lại bước ra bước thứ hai đánh bạo hư không rồi lao lên một cước này lực lượng so với trước còn muốn mạnh hơn, hồn nhiên không chút nào để ý đến kinh khủng áp lực ép về phía mình, cho đến khi hắn lên khoảng hơn chín mươi dặm thì lại bị áp lực đè xuống. Một bước đánh nổ hư không thì hắn lại bay lên được một đoạn, theo hắn leo lên càng cao thì áp lực càng lớn, một bước bước ra hắn dùng đến lực lượng cũng sẽ lại tăng lên một chút, thích ứng dần với loại áp lực đang tăng lên chóng mặt thì Thiên Quân dần thoải mái, những áp lực này còn xa xa không đạt đến kinh khủng áp lực ở bên trong Lôi cấm chi địa khu vực trung tâm nên muốn cản lại hắn là chuyện không thể nào.

“Ầm...”. “Ầm...”. Thiên Quân cứ như vậy chậm rãi bước ra từng bước, mỗi khi hắn đã không thể tiếp tục đi lên, bị áp lực đè xuống thì lại bước ra một bước dẫm bạo hư không rồi lao lên phía trên Trí Giả tháp, cùng với đó hắn đã có thể bắt đầu quan sát được hoàn cảnh ở xung quanh, hầu như là không khác gì so với bên dưới hắn nhìn thấy, khác một đó chính là hắn nhìn thấy được một chút dấu hiệu của cơ quan cùng trận pháp, đại khái thì có thể đoán được đây là cơ quan bên trong Trí Giả tháp cùng trận pháp gây nên trọng áp, tuy rằng được ẩn dấu rất kỹ nhưng hắn đã nhìn thấy được một ít manh mối.

“Đi lên khu vực trọng áp này so với việc đi vào Lôi cấm chi địa khu vực trung tâm trước kia phải khó hơn gấp mấy lần, bình thường Lục cực Hỗn độn cảnh muốn lên được đến tầng thứ sáu cũng phải chật vật ah!”. Thời gian bất quá là mười mấy hơi thở thì Thiên Quân cũng đã đi đến tầng thứ sáu, cảm nhận được áp lực đột nhiên tăng mạnh thì hắn không nhịn được mà thầm nghĩ. Về công bằng mà nói thì chỗ này trọng áp còn không bằng Lôi cấm chi địa khu vực trung tâm, nó thắng ở chỗ là kẻ vượt tháp phải đi lên, độ khó so với đi ngang sẽ khó hơn nhiều, tu giả phải luôn bảo trì được lực lượng để chống lại áp lực đè xuống, chỉ cần không tiến thì tức là phải thối.

“Khá lắm Huyết Nguyệt, tốt nhất đừng để ngươi rơi vào trong tay Bản thiếu gia, bằng không thì đừng có trách ta đây không biết thương hoa tiếc ngọc!”. Đến hiện tại thì Thiên Quân như thế nào còn không biết mình bị Huyết Nguyệt hố, hắn không có tám thành thì cũng có bảy thành có phương pháp đặc thù đi lên Trí Giả tháp, cô nàng kia chỉ là không nói cho hắn biết mà thôi, đơn giản là vì hắn cũng không mấy cái Trí Giả kia đều có được nhục thân cùng lực lượng đạt đến cực hạn Lục cực Hỗn độn cảnh như hắn mà đi leo tháp như thế này.

“Ồ? Có người...”. Đang có chút tức giận thì Thiên Quân đột nhiên cảm nhận được một đạo tinh thần lực mạnh mẽ hướng về phía mình dò xét, tại bên trong Trí Giả tháp này mà lại tồn tại sóng tinh thần như vậy ở tầng thứ sáu thì Thiên Quân cũng đoán được là ai rồi, chắc chắn đây là một trong bốn Trí Giả hiện tại ở trong Trí Giả tháp.

“...”. Đạo linh thức kia cũng chỉ dò xét qua Thiên Quân một cái, bị hắn phát hiện thì cũng liền thu lại biến mất nhưng hắn theo đó thì cũng lần ra được một chỗ trên vách tường nhìn như nhẵn nhụi nhưng lại xuất hiện không gian dao động cực nhỏ, đó dĩ nhiên chính là cửa vào Trí Giả tháp tầng sáu rồi.

“Hóa ra là bị không gian lực lượng ẩn dấu đi, không trách một đường đi lên lại không nhìn thấy được lối vào các tầng!”. Nhìn thấy cái này thì Thiên Quân ánh mắt cũng lóe lên thầm nói. Hắn đi lên thì đương nhiên cũng đã quan sát rất kỹ vách tường bốn phía, ban đầu còn nghĩ là vì bên trong Trí Giả tháp mấy người biết mình đi lên tầng tám nên chỉ có tầng tám là mở cửa, hiện tại xem ra là không phải, tất cả các tầng của vào đều được ẩn đi, có tìm được hay không còn phải xem vận khí. Nghĩ đến đây thì hắn có chút ngứa răng, Huyết Nguyệt kia dĩ nhiên là tính chơi hắn ah!

“Ầm...”. “Uỳnh...”. Thiên Quân sau đó lại cứ tiếp tục đi lên, tuy rằng áp lực tăng lên vô cùng nhanh nhưng cũng có quy luật nhất định, Thiên Quân càng về sau bước ra càng gấp nhưng lực lượng cũng tăng lên tương ứng, hầu như một bước bước ra đều đi lên được gần trăm dặm, nếu như Huyết Nguyệt biết được điều này thì chắc chắn sẽ không chơi tiểu tâm kế với hắn, cái này nhưng sẽ gánh lấy hậu quả khó lường.

“Hừ! Lại thích dò xét ta như thế?”. Đi lên tầng thứ bảy thì lại có một đạo tinh thần lực tràn đầy bí ẩn lén lút điều tra hắn, kẻ kia tự cho là đủ bí ẩn nhưng nào đâu có biết Thiên Quân linh hồn lực cảnh giới đã cao hơn hắn nhiều, phát hiện hắn là điều dễ hiểu. Bị người lén quan sát để Thiên Quân không được thoải mái nhưng cũng nhờ như vậy mà hắn đại khái đoán được vị trí của các cổng vào các tầng, dĩ nhiên là đi theo một đường thẳng đi lên.

“Cũng không sai biệt lắm rồi!”. Lại tiếp qua ba hơi thở thì Thiên Quân mới khẽ nói, tính toán một chút thì hắn đã đi đến độ cao bảy mươi mốt vạn dặm, khoảng cách này nếu là ở bình thường thì hắn cũng chỉ cần đến một hơi thở liền đã đi xong thì lúc này lại dùng đến hơn hai mươi hơi thở, trọng áp kia nhưng đúng thực là không phải chuyện đùa. Nói đoạn sau đó thì hắn trên tay độ nhiên bùng lên Thời không chi lực, muốn tìm được cửa vào thì chỉ có thể dựa vào thời không chi lực kích động chỗ không gian cấm chế che lại cửa vào mới được.

“Ầm...”. “Ầm...”. Hắn có thể xác định được đại khái phương thẳng đứng của vị trí cửa vào, vị trí chính xác nhưng lại không biết được, chỉ có thể dò xét từ dưới lên trên, do đó sẽ không thể như trước một bước lại lao lên một trăm dặm được, từng bước bước ra bắt đầu dồn dập lên đem không gian chấn động, phá toái.

“Bồng...”. Thiên Quân đang ở dò xét thì đột nhiên nhìn thấy một chỗ không gian chấn động, khóe miệng khẽ nhếch lên một chút thì cũng đã ngay lập tức lao vào trong đó, đây đương nhiên chính là lối vào Trí Giả tháp tầng thứ tám rồi, đây cũng chính là nơi mà Vũ Thiên Nguyên ở lại, hắn muốn hỏi một chút Vũ Thiên Nguyên như thế nào lại không tự mình đi ra đón hắn.

“Xuy...”. “Xuy...”. Đi vào chỗ không gian chấn động đó thì Thiên Quân liền cảm nhận được có vô số không gian chi lực như là từng cơn gió nhẹ chảy qua người mình, hắn không biết chính xác cái này tình huống là làm sao tạo nên nhưng có thể đại khái đoán là do cái cấm chế che mắt này đặc thù, hắn hiện tại chính là đang trải qua một dạng như không gian truyền tống trận, khác đó là khoảng cách cũng không phải lớn mà thôi.

Thời gian cũng không lâu, Thiên Quân cảm thấy dưới chân đã là mặt cứng như là đại địa thì những không gian lực lượng lưu động quanh người hắn cũng biến mất, đây dĩ nhiên là cho thấy hắn đã đặt chân vào Trí Giả tháp tầng tám rồi.

“Thật nồng đậm thiên địa nguyên khí!”. Đây nhưng chính là cảm giác đầu tiên mà Thiên Quân cảm nhận được. Chỗ này không gian không những cứng rắn hơn ngoại giới không ít mà thiên địa nguyên khí cũng nồng đậm hơn nhiều, đại khái là đạt đến khoảng một trăm năm mươi lần, có nhiều chỗ càng là đã hóa vụ, nồng đậm đến cực điểm. Bất quá cảm nhận đầu tiên đó qua đi thì Thiên Quân mày cũng liền nhíu lại, hắn cư nhiên là không cảm nhận được sinh mệnh khí tức chứ đừng nói là khí tức của Vũ Thiên Nguyên.

“...”. Thiên Quân trên mặt càng lúc càng âm trầm liếc nhìn xung quanh Trí Giả tháp tầng thứ bảy quang cảnh, ngoại trừ một chỗ trước mặt Thiên Quân không xa có một cái nhà tranh nhỏ dưới một gốc cổ thụ thì khắp nơi đều là thảo nguyên, trên đó đương nhiên cũng không phải là bình thường cỏ dại, tất cả lại là các loại thảo dược quý hiếm, dưới sự nuôi dưỡng của thiên địa nguyên khí đáng sợ như chỗ này thì cũng hình thành nên rất nhiều Thánh dược, có thể nói là khắp nơi bảo vật. Tính về diện tích bề mặt thì có lẽ cũng không nhỏ, đại khái cũng nên có mười triệu dặm vuông dạng hình tròn, ngẩng đầu nhìn lên thì có thể thấy được ở trên cao giới hạn của tầng này, có lẽ cũng chính là mười vạn dặm đi. Nơi này tồn tại đúng là có chút ngoài ý muốn nhưng hắn cũng không để trong lòng nhiều, hắn để ý chính là chỗ này lại không có Vũ Thiên Nguyên thì Huyết Nguyệt nói, cái này liền để cho Thiên Quân có cảm giác bị người đùa bỡn trên tay, đáy mắt lập lòe sát khí mãnh liệt.

“Nếu như các ngươi lừa ta thì cái này Trí Giả tháp cũng không cần tồn tại nữa!”. Nhìn qua một hồi Thiên Quân xác định không hề cảm nhận được chút nào sinh mệnh khí tức thì vô cùng băng lãnh nói, trong lúc nói thì cũng đã động thân đi về phía trước chỗ nhà tranh kia, hắn không muốn bỏ qua bất cứ thứ gì, khi chưa thể nắm chắc mười thành thì hắn không thể đơn giản bỏ đi như vậy được, một là vì hắn không nghĩ ra lý do gì mà Trí Giả tháp lại muốn lừa hắn, hai là vì hắn tin tưởng Vũ Thiên Nguyên chưa chết, Huyết Nguyệt cầm trong tay ngọc bội tùy thân của Vũ Thiên Nguyên thì tám chín thành xác thực Vũ Thiên Nguyên có liên hệ với Trí Giả tháp, chỉ có như vậy thì những điều mà hắn biết mới không có xảy ra xung đột.

“Cái này...”. Đi vào bên trong nhà tranh thì cảnh tượng trong đó cũng đập vào trong mắt hắn, có thể nói là đơn sơ đến cực điểm, ngoại trừ một cái giường đá ra thì đã không còn cái gì khác, bất quá lúc này lại có một thứ để cho Thiên Quân không thể rời đi ánh mắt, đó dĩ nhiên là một cái thủy lam sắc ngọc bội, cùng Vũ Thiên Nguyên mấy cái ngọc bội bên trong một cái giống nhau như đúc, dĩ nhiên là cùng một cái!

“Vù...”. Thiên Quân vươn tay ra chụp một cái thì đã đem ngọc bội này thu vào trong tay, ngọc bội tùy thân của Vũ Thiên Nguyên cơ bản là không có khả năng vô duyên vô cớ để lại chỗ này, nó đương nhiên là do có người cố ý để lại, mà người có khả năng cực cao chính là Vũ Thiên Nguyên.

“Rắc...”. “Bồng...”. Thiên Quân đem nó thu vào trong tay thì mới có chút giật mình, tại lúc không chạm đến nó thì hắn cơ bản là không cảm nhận được chút khí tức nào, chỉ có khi chạm vào nó thì hắn mới cảm nhận được trong đó khí tức quen thuộc, mà cũng ngay vào lúc đó thì ngọc bội này đột nhiên vỡ nát, từ trong đó một cỗ lực lượng ẩn dấu cực sâu chợt sinh ra chấn động, tiếp đó một cái thân ảnh từ mờ ảo đến ngưng thực cao khoảng hai thước hiện lên, bạch y phiêu hốt, phong thần tuấn lãng, một bộ tiêu sái phong lưu không giới hạn, không phải là Vũ Thiên Nguyên thì còn là ai?

“Hắc hắc, chờ đợi bốn năm, cuối cùng Lão Tứ ngươi cũng đến được Trí Giả tháp này rồi!”. Tiểu nhân Vũ Thiên Nguyên ngẩng đầu lên nhìn Thiên Quân cười cười tràn ngập vui vẻ nói. Lấy Thiên Quân ánh mắt thì ngay lập tức đã nhìn ra được đây bất quá chỉ là một đạo phân hồn của Vũ Thiên Nguyên mà thôi.

“Lão đại! Ngươi như thế nào lại chỉ có một đạo phân hồn ở chỗ này? Chân thân của ngươi hiện đang ở chỗ nào?”. Thiên Quân hơi có chút kinh hỉ hô lên, từ lúc đến Trí Giả tháp này thì hắn đã không ngừng thắc mắc Vũ Thiên Nguyên như thế nào lại không đi ra đón tiếp hắn, bây giờ gặp mặt trong tình cảnh như thế này thì cũng biết được Vũ Thiên Nguyên cũng không phải là không muốn đi đón tiếp hắn, đây đơn giản là vì không thể, Bản thể của Vũ Thiên Nguyên đã không còn ở trong Trí Giả tháp này nữa.

“Chuyện nói ra vẫn còn rất dài, ta cũng là vạn bất đắc dĩ nên trước khi rời đi Tinh Thần tinh không này lại không thể quay về Tinh không vô tận một chuyến!”. Vũ Thiên Nguyên nghe vậy thì trên mặt đang tràn ngập ý cười liền đã thu lại rồi cười khổ nói.

“Chuyện bất đắc dĩ mà rời đi Tinh Thần tinh không? Ngươi có biết Gia tộc hiện tại như thế nào? Có bao nhiêu người đang muốn ngươi quay trở về hay không đây?”. Thiên Quân ánh mắt có chút biến đổi khi nghe đến việc Vũ Thiên Nguyên đã rời đi Tinh Thần tinh không nhưng cũng không có đồng ý lắc đầu không được thoải mái nói.

“Aiiii... Ta rời đi chính là để tốt cho Vũ gia, cũng là tốt cho toàn thể Tân vũ trụ mọi người, nếu như để thù gia của ta biết Chân thân của ta đã thức tỉnh thì Tân vũ trụ có thể tại trong chớp mắt hủy diệt!”. Vũ Thiên Nguyên có chút thở dài tràn ngập bất đắc dĩ cũng tức giận nói, nhắc đến cái kia thù gia thì càng là có chút nghiến răng.

“Cái gì?”. Thiên Quân nghe vậy thì đúng là đã không nhịn được mà kinh hô. Vũ Thiên Nguyên dĩ nhiên lại cũng là một cái chuyển thế đại năng? Kẻ thù của hắn lại kẻ có thực lực đáng sợ như thế nào mà lại có thể trong nháy mắt hủy diệt Tân vũ trụ? Đây sẽ không phải quá mức khủng bố rồi chứ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.