Chương trước
Chương sau
Bên trong sơn cốc đứng đó một cái hắc y thiếu nữ nhìn như mười tám mười chín tuổi, nàng khuôn mặt trắng nõn hình trái xoan, đôi mắt to tròn, sống mũi khá cao, môi hồng nhỏ nhắn, sở hữu một cái kiều diễm khuôn mặt thì thôi, nàng tóc dài đen nhanh, vóc người cao, lồi lõm hứng thú không chút nào tỳ vết, lại có một thân khí tức âm nhu yếu ớt để cho người đối diện nhìn đến đều không nhịn được có cảm giác thương xót cùng muốn đi che chở cho nàng, thế nhưng trên thân nàng huyết tinh chi khí còn không có tản đi kia không những để nàng càng thêm yêu diễm mà cũng đã nói rõ một điều rằng nàng tuyệt đối không phải là một cái nhu nhược như vẻ bên ngoài, lại phối hợp với những hành động của nàng được kể lại trong Tiểu thế giới của Huyền Âm Nữ Hoàng thì ở đây cơ bản là không ai dám đem nàng thành một cái tầm thường nữ tử cần được che chở, không chọc đến nàng đã là may mắn lắm rồi.

“...”. Thiếu nữ đi ra Tiểu thế giới thì ánh mắt cũng khẽ đảo quanh một vòng, đáy mắt kia đúng là không nhịn được run rẩy, bất quá nàng vẫn là kiên cường đứng đó, phối hợp với bên ngoài tuy rằng có chút không hợp nhưng đó mới thật là nàng, bao nhiêu chuyện xảy ra đã để nàng tâm tính vô cùng kiên định, thậm chí đã vượt qua rất nhiều thanh niên tuấn kiệt, dư sức bước vào đỉnh cấp thiên kiêu hàng ngũ. Mà tại lúc này đánh giá xung quanh những Hỗn độn cảnh kia thì bọn hắn cũng đang đều nhìn về phía nàng, dĩ nhiên là đều muốn nhìn thấu nàng một chút năng lực, lấy bọn hắn loại thực lực này, hơn xa nàng thì đúng là có thể nhìn thấy một chút.

“Hắc hắc, đi ra đi nào, đi ra một cái, Bản thiếu gia lại có thể có thêm một ít quà gặp mặt cho muội muội!”. Thiên Quân vẫn là đứng ở xa xa chắp hai tay sau lưng cười lành lạnh nói, ánh mắt nhìn về phía Vũ Thiên Liên nhưng lại như mộ trời một vực, vô cùng nhu hòa. Hắn trước đây để thủ hạ khắp nơi tìm kiếm nhưng đều không tìm thấy, hôm nay không ngờ được mới vừa từ Vô tận trở về đã trùng hợp gặp nàng, cái gọi là định số cũng chỉ đến được như thế mà thôi.

“Tốt một tiểu cô nương!”. Cuối cùng cũng có một cái đại năng phá vỡ tĩnh lặng, là một cái Ngũ cực Hỗn độn cảnh bên phía Tinh không vô tận. “Nếu cô nương nguyện ý tin tưởng Bản tọa thì ta sẽ hiện tại sẽ đem cô nương đi, chúng ta đều là Tinh không vô tận chi nhân, Bản tọa sẽ không gây hại cho cô nương!”. Hắn khẽ cười cười nhìn về phía Vũ Thiên Liên vô cùng nhu hòa nói.

“Ha ha, ngươi nói như vậy liệu có ai tin tưởng được sao? Huyền Âm Nữ Hoàng truyền thừa chính là Bản tọa cũng không thể cưỡng lại được dụ hoặc, cái gì chó mà nhân tình lại có thể đem ra nói ở đây? Biết điều thì cút sang một bên, đem truyền thừa này quay lại Tổ vũ trụ mới là vương đạo!”. Bên phía Tổ vũ trụ một cái Lục cực Hỗn độn cảnh khác cười phá lên lạnh lùng nói. Tinh không vô tận đúng là đột nhiên xuất hiện một ít tồn tại đặc thù, thực lực thậm chí còn mạnh mẽ hơn bình thường Lục cực Hỗn độn cảnh nhưng cũng chỉ là số ít mà thôi, tỉ như ở đây cũng chỉ có tám cái Ngũ cực Hỗn độn cảnh mà thôi, cơ bản là không thể cùng Tổ vũ trụ bọn hắn so sánh.

“Hừ! Truyền thừa đều là người có duyên mới có thể đạt được, các ngươi Vực ngoại một đám lão gia hỏa lại muốn như thế cường ép, thật không xem Tinh không vô tận cường giả bọn ta ra gì?”. Một cái khác Ngũ cực Hỗn độn cảnh cũng là hừ lạnh nói.

“Hắc! Các ngươi bất quá cũng chỉ là một đám phế vật mà thôi, làm sao có thể hiểu được Tổ vũ trụ có những loại tồn tại như thế nào?”. Bên phía Tổ vũ trụ lại có một cái cường giả khác lạnh lùng nói. “Cùng chúng ta tranh đoạt thì cũng chỉ là nhận lấy diệt vong mà thôi, Huyền Âm Nữ Hoàng truyền thừa không phải là các ngươi có thể nhúng tràm!”.

“...”. Song phương cường giả nói qua nói lại, khí thế được kéo lên đến đỉnh điểm, ngay mặt nói chuyện cơ bản là không xem Vũ Thiên Liên có ý kiến gì, phảng phất như bọn hắn có thể tùy tiện quyết định mạng sống của nàng. Bất quá bọn hắn giống như có cái gì đó cố kị, vẫn chưa có lập tức ra tay đánh đập tàn nhẫn.

“Hắn là ai? Như thế nào lại có cảm giác thân thuộc như thế?”. Tại lúc bọn hắn đều không để ý thì Vũ Thiên Liên ánh mắt đã hướng đến bên kia một cái bạch y thanh niên đứng chắp tay sau đít nhìn nàng chằm chằm cười cười, nếu là bình thường nàng sẽ nghĩ đây cũng là một cái sắc lang có ý định với vẻ đẹp của nàng, thế nhưng nàng cảm giác thanh niên kia khác biệt, hắn đối với nàng không phải là loại tình cảm kia, ánh mắt kia dĩ nhiên là phá lệ nhu hòa, như là đang nhìn đến người thân lâu ngày không thấy.

“Cuối cùng cũng nhìn đến Ca ca ta sao?”. Thiên Quân nhìn thấy muội muội hướng đến mình nghi hoặc nhìn nhìn thì cũng là cười cười lẩm bẩm, tiếp đó càng là không để ý xung quanh song phương cường giả đang ganh đua miệng lưỡi, dĩ nhiên là trực tiếp hướng chỗ Vũ Thiên Liên đi đến, bao nhiêu năm không thấy, không biết nàng sống có tốt hay không, hắn cái này Ca ca cũng nên đến lúc bồi đắp cho nàng rồi.

“Có muốn hay không cùng ta một đạo cùng đi? Đảm bảo sẽ đưa muội an toàn rời khỏi đây, Huyền Âm Nữ Hoàng truyền thừa không có bất luận kẻ nào dám đoạt của muội!”. Còn chưa đi đến nơi thì Thiên Quân đã mở miệng nhu hòa nói.

“Ở đâu ra tiểu tử vắt mũi chưa sạch? Nơi này là ngươi có thể nói chuyện sao?”. Vũ Thiên Liên còn không trả lời thì một cái Ngũ cực Hỗn độn cảnh Vực ngoại là lạnh lùng quát lớn, âm thanh vô cùng lớn hướng đến Thiên Quân áp sát, dĩ nhiên là một loại sóng âm công kích.

“Ông...”. Thiên Quân hơi chút ngẩng đầu lên rồi khẽ cười nhạt một tiếng, từ trong miệng hắn cũng xuất hiện một chỗ khí kình đem sóng âm kia đánh tan, một chút cũng không ảnh hưởng đến Vũ Thiên Liên, tiếp đó ánh mắt của hắn đảo quanh một vòng xung quanh lạnh nhạt nói. “Trước đến này đều là kẻ có duyên sẽ đạt được bảo vật, các vị lại ở đây chặn lại một cái Tiểu cô nương thật sự là chuyện đáng cười ah!”. Âm thanh của hắn quanh quẩn quanh đây một vòng thì một đám cường giả mặt đều trầm xuống, không để ý bọn hắn là có ý nghĩ gì, Thiên Quân lại quay đầu hướng đến Vũ Thiên Liên hỏi. “Muội đi cùng ta chứ?”.

“Ta...”. Vũ Thiên Liên ánh mắt khẽ biến, đồng tử lập tức co rụt lại đầy đề phòng nhìn Thiên Quân, nàng có cảm giác thanh niên nam tử trước mặt vô cùng quen thuộc, một loại cảm giác không thể nói nên lời thân thiết, thế nhưng hắn lại đột nhiên muốn nàng đi cùng thì lại là chuyện khác, nàng từ lâu đã biết có rất nhiều đại năng có khả năng vô cùng kỳ lạ, trước mặt nàng thanh niên này nhìn như trẻ tuổi nhưng thực lực cao đến dọa người, có khả năng đánh lừa cảm giác của nàng cũng không phải không thể.

“Như thế nào? Muội không tin tưởng cảm giác của mình sao? Cảm giác này chính là đến từ huyết mạch của chúng ta, cũng đến từ nó!”. Thiên Quân nhìn thấy muội muội tràn ngập đề phòng thì khẽ cười cười nói, trong khi nói thì trên tay đã nâng lên một bông hoa, dĩ nhiên chính là Bản nguyên hóa cảnh của hắn, Thiên Quân hoa!

“Ah! Ngươi... Ngươi...”. Vũ Thiên Liên nhìn thấy Thiên Quân hoa một khắc thì thân thể như bị định thân chú một dạng, hoàn toàn cứng ngắc không biết nói cái gì, hai mắt trợn trừng nhìn Thiên Quân. Thiên Quân hoa bí ẩn xuất hiện rồi nhập vào thể nội của nàng không những đem cho nàng thâm ảo, huyền bí vô cùng công pháp mà còn đã rất nhiều lần cứu nàng khỏi tất tử kết cục, tỉ như lần đi vào Tiểu thế giới của Huyền Âm Nữ Hoàng này, nếu không có Thiên Quân hoa thì nàng đã chết rồi.

“Vật này là Thiên Quân hoa chắc muội đã biết, theo như ta được biết thì nó sẽ chỉ có thể bị động hộ chủ mà bảo hộ cho muội, ta có thể điều khiển được nó thì muội biết nó có ý vị như thế nào chứ?”. Thiên Quân khẽ cười nhìn muội muội chấn kinh nói.

“Ngươi... Ngươi chính là chủ nhân chân chính của Thiên Quân hoa? Như vậy thì ngươi rút cục là ai? Vì sao lại bảo hộ ta?”. Vũ Thiên Liên ánh mắt hơi chút biến đổi liền đã đoán được một chút, bất quá vẫn không dám tin tưởng hỏi.

“Muội hà tất phải như thế nghi ngờ cảm giác của mình? Cảm giác huyết mạch gần gũi này cho thấy muội là chí thân của ta, muội muội của ta, Vũ Thiên Liên!”. Thiên Quân ánh mắt khẽ lóe một chút rồi lại nghiêm mặt nói.

“Vũ Thiên Liên? Tên của ta là Vũ Thiên Liên? Như vậy không phải nói ta chính là nữ nhi thất lạc của Lôi cấm chi chủ Vũ Thế Thần?”. Vũ Thiên Liên đồng tử co rụt lại, thân thể không nhịn được lùi lại một chút, tay nhỏ che miệng kinh hô, nhìn về Thiên Quân đều là chấn kinh chi sắc.

“Không sai! Muội chính là nữ nhi của Phụ thân ta, Vũ Thế Thần, chúng ta là huynh muội cùng cha cùng mẹ, ta là ca ca của muội, Vũ Thiên Quân!”. Thiên Quân hơi chút kinh ngạc một chút rồi cũng liền gật đầu nói. “Từ mấy chục năm trước ta đã để người không ngừng tìm kiếm tung tích của muội nhưng không có manh mối, hiện tại không ngờ được ta một chuyến trở về lại vô tình cảm nhận được muội gặp nguy cấp, do đó đuổi đến đây để đưa muội cùng ta một đường quay về nhà!”.

“Nhà...”. Vũ Thiên Liên nghe nhắc đến cái danh tự này thì thân thể không nhịn được run run mấy cái, hai mắt uẩn động ngập tràn hơi nước, đến lúc này thì nàng đã nguyện ý tin tưởng Thiên Quân rồi, đây hoàn toàn trùng khớp với bản thân nàng cảm nhận được, nhất là một cái từ nhỏ là cô nhi được nhặt về nuôi như nàng thì cho dù đã qua bao nhiêu năm vẫn không thể dứt được trong lòng, người nhà của nàng như thế nào lại để nàng lưu lạc thiên nhai?


“Đúng vậy! Là nhà!”. Thiên Quân gật đầu nói. “Nhà của chúng ta là Liệt Thần tinh vực, Thanh Vân tinh, năm xưa chính là trong hỗn loạn mà tán loạn tộc nhân, muội chính là trong lần đó thất lạc, bây giờ ta sẽ đem nơi đó trùng chấn, chúng ta sẽ lại có nhà!”. Hắn đáy mắt lưu chuyển đều là tự tin chi sắc nói, hắn hôm nay tuyệt đối đã có được thực lực này.

“Được! Muội sẽ về cùng ca ca!”. Vũ Thiên Liên nghe được đến đây thì đã không chút nào kiềm chế nữa, nước mắt như là hai dòng dũng tuyền tuôn ra, thân thể hơi loáng một cái đã lao vào trong lòng Thiên Quân, dĩ nhiên là không có chút nào tị hiềm nam nữ khoảng cách, hoàn toàn tiếp nhận Thiên Quân cái này ca ca.

“Ừm! Bao nhiêu năm nay có những thiệt thòi mà muội phải chịu, Ca ca chắc chắn sẽ từng cái đền bù cho muội thật đầy đủ!”. Thiên Quân cũng là đem nàng ôm lấy vỗ vỗ vai gầy đang run run lên kia nói. Trong khi nói thì đáy mắt cũng lóe lên từng đợt ánh sáng lạnh, đơn giản mà nói thì hắn sẽ đi trả thù, những kẻ năm đó có liên quan đến thảm sát trên Thanh Vân tinh thì đều không cần sống nữa, án tử này từ lâu đã được quyết định rồi.

“...”. Thiên Quân cùng muội muội cứ như vậy không xem ai ra gì tại chỗ này nói chuyện, âm thanh không lớn nhưng những cường giả ở đây đều nghe được rõ ràng từng chữ một, bọn hắn có nằm mơ cũng không ngờ đến hai người là cái huynh muội thất lạc nhau, hiện tại gặp lại, thêm nữa đó là thân phận của Thiên Quân, đám Thánh tổ của Tinh không vô tận có một ít như ngờ ngợ ra nhưng đều không dám chắc chắn, hiện tại nhận được hắn xác nhận thì thân hình đều không nhịn được run rẩy, đây nhưng chính là thiên kiêu cùng thời với bọn hắn, thời gian trước kia từng chính là thiên kiêu xưng bá, hoành hành khắp Tinh không vô tận, thời gian mấy chục năm biến mất nay lại xuất hiện trở lại?

Đám Hỗn độn cảnh đại năng của cả song phương nếu còn không gặp Thiên Quân thì chắc chắn cũng sẽ chỉ khinh thường một chút mà thôi, tuy rằng sẽ có chút kiêng kị Vũ Thế Thần nhưng sẽ không như hiện tại đầy nghiêm nghị nhìn Thiên Quân, ban nãy hắn chỉ gần như là thổi một ngụm khí liền đem công kích sóng âm của một vị Ngũ cực Hộn cảnh phá tan thì hắn phải có thực lực như thế nào? Chí ít cũng là một cái Lục cực Hỗn độn cảnh đi?

Nghĩ đến đây thì đều không nhịn được kinh hãi, không những là kinh hãi tiềm lực, thiên phú tu luyện của Thiên Quân, có thể tu thành sáu loại lực lượng Hỗn độn cảnh cho dù là ở Tổ vũ trụ cũng đều là phượng mao lân giác, Thiên Quân tại Tinh không vô tận lại cũng có thể đạt được như thế thì không thể không tán thưởng cùng công nhận. Tiếp đó chính là tốc độ lớn lên của Thiên Quân nhưng là quá mức khủng bố cùng đáng sợ rồi, hắn cho đến hiện tại cũng còn chưa đến trăm tuổi đi? Chưa đến trăm tuổi mà đã có loại này khủng bố tu vi thực lực, chỉ e là Tổ vũ trụ bên kia cũng không người có thể sánh kịp đi?

“Ừm! Được rồi! Sau này chúng ta sẽ còn nhiều cơ hội nói chuyện, hiện tại để Ca ca đi chuẩn bị quà gặp mặt cho muội nha?”. Trong khi cả đám cường giả đều là âm tình bất định nhìn Thiên Quân hai người thì người sau đã đem muội muội đẩy ra cười cười nói, âm thanh nhu hòa như xuân này đúng là rất ít khi được phát ra từ Thiên Quân.

“Không cần đâu Ca ca! Được gặp lại huynh, biết được thân thế của mình thì muội đã mãn nguyện lắm rồi, không cần quà gặp mặt đó cũng được!”. Vũ Thiên Liên nghe vậy thì cũng không hiểu nhiều, bất quá nhưng cũng là vội xua tay nói. Được gặp thân nhân sau bao nhiêu năm xa cách đã là niềm vui mà nàng không dám nghĩ đến, hiện tại với nàng có quà hay không cũng không quan trọng, nàng chỉ muốn nhanh nhất gặp được vị kia cái thế bá tuyệt phụ thân, chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi chỗ đầm rồng hang hổ này.

“Vậy làm sao được? Ha ha, yên tâm đi, món quà này Ca ca đảm bảo muội sẽ thích!”. Thiên Quân nghe vậy thì có vẻ không vui nhìn muội muội một cái nói, tiếp đó nhưng lại là cười cười xoa xoa đầu nàng nói, nói đoạn sau đó thì ánh mắt chuyển hướng nhìn đến xung quanh song phương Hỗn độn cảnh như cười không phải cười nói tiếp. “Ta ban nãy nghe được các vị có kẻ gọi muội muội ta là Nữ ma đầu, còn muốn đem Huyền Âm Nữ Hoàng truyền thừa đem về Tổ vũ trụ, ừm, các vị ai có ý đồ với nàng thì có thể đứng ra!”. Âm thanh một chút cũng không có khách khí, tràn ngập khiêu khích cùng trào phúng mùi vị.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.