Chương trước
Chương sau
“Vâng!”. Trên thuyền đám người nghe được Thiên Quân như thế đảm bảo thì tinh thần cả đám đều là chấn động không nhỏ, từng cái ánh mắt mờ mịt như tìm được môt chút quang minh, mục tiêu vẫn là hướng đến Nguyệt Thần đảo. Bọn hắn tuy rằng không biết Hắc long kia là cường giả bực nào nhưng Hắc long lại cũng không có ra tay với đội thuyền thì dĩ nhiên cũng có kiêng kị nào đó, mà có thể gây nên Hắc long kiêng kị thì bọn hắn cơ bản là không nghĩ ra được ai khác ngoài Thiên Quân, hắn có khả năng chính là nguyên nhân khiến cho Hắc long kiêng kị, lúc này hắn lại để cho đội thuyền đi về Nguyệt Thần đảo thì đương nhiên cũng có nắm chắc. Thêm đó nữa đó là bọn hắn sẽ cảm thấy trên đất liền, hai đảo sẽ an toàn hơn ở trên biển nhiều, Vô tận hải này có rất nhiều tồn tại mà bọn hắn chỉ nghe đến đã sợ hãi mất mật, Hải thú triều xuất hiện thì cũng chưa biết chừng những tồn tại kia cũng sẽ đi ra.

“...”. Thiên Quân hai mắt hơi chút híp lại nhìn nơi phương xa Hải thú triều đang không ngừng chạy về phía này có chút không thể lý giải, về lý mà nói thì theo Hắc long kia bắt giết con Hỗn độn cảnh Bạch tuộc kia thì Hải thú triều nên có một chút dừng lại hay kiêng kị mới phải, bọn nó phản ứng nhưng lại càng thêm điên cuồng, phảng phất như cái kia Bạch tuộc Hỗn độn cảnh chết đi cũng không đáng kể, cả đàn tiếp tục chạy về phía bên này, thề phải tận diệt Nguyệt Thần đảo. Sau đó hắn lại nhìn về phía Nguyệt Thần đảo, Hắc long kia trên thân lại có có chút khí tức để hắn cảm giác quen thuộc, cái khí tức này không xuất phát từ thân thể Hắc long, nó xuất hiện từ những vết thương trên người Hắc long, nói cách khác thì kẻ đem Hắc long này kích thương là người mà Thiên Quân quen biết. Đây cũng là nguyên nhân hắn muốn đến Nguyệt Thần đảo một chút thời gian, quan sát, đồng thời cũng là chờ đợi kẻ kích thương Hắc long có thể đến truy sát nó, còn nếu không được thì đành bắt lại Hắc long hỏi lấy một ít tin tức mà hắn cần.

Kể từ lúc tỉnh lại hắn đã biết Vô tận hải này là một nơi vô cùng đặc thù, sau đó biết được Tứ đại tinh không hợp lại mà hình thành nên nơi này, nó không những tạo nên một chỗ không gian vô cùng kiên cố mà nó cũng ngăn cách hoàn toàn với bên ngoài. Tại đây giống như một phương thiên địa riêng biệt ngăn cách tất thảy, chính như hắn cùng Thần Quân, Ma Quân liên hệ cũng không thể, hoàn toàn đoạn tuyệt. Về phần tin tức mà Thanh, Nhật nhị lão biết về Ngao Thần tinh không cùng Tinh không vô tận cũng không nhiều, tỉ như tranh đấu ở Ngao Thần tinh không tranh đoạt Vũ trụ chi tử hoàn toàn không được nhắc đến, hay tại Tinh không vô tận Thái sơ sinh linh có hay không hiện thế cũng rất mờ mịt, hay là Tinh không vô tận phân bố thế lực như thế nào cũng không được nhắc đến, chỉ có nổi cộm nhất đó là Võ Thần dĩ nhiên là đã thành tựu Hỗn độn cảnh, điều này nhưng cũng để cho Thiên Quân cảm thấy kinh ngạc không thôi, theo như tính toán của hắn thì hắn cũng mới rời khỏi Tinh không vô tận bất quá là ba mươi năm mà thôi, thời gian ba mươi năm Võ Thần lại có thể từ Thánh tổ cảnh cực hạn đột phá đến Hỗn độn cảnh, cái này tiến cảnh chỉ e là có vô cùng uẩn khúc.

“Xem ra lần Hải thú triều này còn có chuyện bí ẩn mà không có ai biết, cái Hắc long này tám thành là đến từ Vực ngoại, lại có thể đem hắn kích thương thì tên kia thực lực đương nhiên cũng đã đạt đến cực hạn, thế nhưng làm sao lại có thể tiến cảnh nhanh như thế được? Không lẽ trong thời gian ta lưu lạc đến Ngao Thần tinh không thì ở Tinh không vô tận đã có thêm nhiều chuyện xảy ra? Như vậy tộc nhân của ta...”. Lâm vào một chút trầm tư thì liền có vô vàn ý nghĩ không ngừng xuất hiện trong đầu Thiên Quân, từng cái ý nghĩ lóe lên thì đều có một dấu chấm hỏi to lớn mà hắn không thể lý giải, đang ở suy tính thì đột nhiên cảm nhận được ở phía sau Hải thú triều nổi lên sáu đạo khí tức vô cùng mạnh mẽ, thình lình đều là Ngũ cực Hỗn độn cảnh trở lên, trong đó dẫn đầu chính là hai cái Lục cực Hỗn độn cảnh, uy áp có thể nói là vô cùng mạnh mẽ.

“Thời gian năm năm ta ngủ say lại có nhiều như thế đại năng từ Vực ngoại đến tứ đại tinh không?”. Thiên Quân nhìn đến một khắc thì liền có chút nhíu mày thầm nghĩ. Lục cực Hỗn độn cảnh đã là đỉnh phong tu vi mà Tiểu vũ trụ cấp bậc thế giới có thể cho phép tồn tại, tứ đại tinh không dung hợp về sau thì cũng vẫn là Tiểu vũ trụ cấp bậc, tuy rằng mở rộng hơn ra mấy lần nhưng cũng chỉ cường giả cao nhất làm tầng thứ này, hiện tại một chút liền đi ra hai cái, cái này nhưng là trùng hợp hay là do cường giả cấp độ này ở Tân vũ trụ đã có rất nhiều?

“Hừ! Nếu như không biết sống chết mà chọc đến trên đầu ta thì cũng chỉ có thể coi như các ngươi xui xẻo”. Sau cùng Thiên Quân cũng là hừ lạnh một chút không để ý, những này hắn còn không biết thì cũng liền không để trong lòng nữa, chỉ cần hắn đi ra cái này Vô tận hải, quay lại Tinh không vô tận thì sẽ hiểu được những năm này rút cục là có chuyện gì.

“Vù...”. “Vù...”. Đội thuyền vẫn tiếp tục vùn vụt lao về phía Nguyệt Thần đảo, bên tai mọi người tiếng gió lùa không ngừng, phía trên mỗi người đều có ý khác nhau nhưng đều nhất trí im lặng, bọn hắn thỉnh thoảng đều nhìn qua Thiên Quân một chút nhưng cũng không có lên tiếng hỏi cái gì, dĩ nhiên là không dám tiến lên. Thiên Quân hiện tại đã thể hiện ra độ cao chót vót, hắn lại còn ở chỗ này cùng bọn hắn thì như đang thả ra một loại vô hình áp lực lên cả đội thuyền, tuy rằng cho bọn hắn có được cảm giác an toàn nhưng cũng lại không dám thở mạnh, dĩ nhiên là vô cùng đè nén.

“Đến rồi!”. Một đường chạy đến Nguyệt Thần đảo lại thần kỳ không hề bị công kích để cho trên thuyền tất cả mọi người đều vui vẻ, nhìn đến chỉ còn hơn mười dặm nữa đã đến Nguyệt Thần đảo thì trên thuyền cuối cùng cũng có một cái Thần cảnh nhị trọng thiên tu giả không chịu được đè nén nữa hô lên.

“Cuối cùng cũng đến nơi...”. Trên thuyền không khí như nháy mắt giải thoát tất cả, từng cái trên mặt đều là kinh hỉ, hồn nhiên quên đi cái kia khủng bố Hắc long đang ở trong Nguyệt Thần đảo. Mà cũng có lẽ là bọn hắn cũng đã tính đến nhưng từ khi Hắc long kia vào trong Nguyệt Thần đảo thì cũng không có động tĩnh gì, bọn hắn xem như là Hắc long sẽ không gây chuyện trên Nguyệt Thần đảo.

“Gào...”. “Uồng...”. Thế nhưng cũng ngay tại lúc này thì hư không đột nhiên vang lên một tiếng long ngâm, không gian không chút nào dấu hiệu đột nhiên tan vỡ, từ trong đó một cái miệng lớn như là bồn máu há ra táp về phía đội thuyền, dĩ nhiên là không muốn cho bọn hắn đi vào Nguyệt Thần đảo.

“Không xong...”. Cả đội thuyền nhân viên nhìn thấy như vậy thì trên mặt vui vẻ liền tắt lịm cứng ngắc, chính là Thanh, Nhật nhị lão trước loại tràng cảnh này cũng không dám thở mạnh, uy áp to lớn kia để cho tất cả bọn hắn muốn nhúc nhích một chút cũng cảm thấy quá sức, kinh hồn táng đảm.

“Vẫn là bị cuốn vào...”. Thiên Quân đang đứng trên thuyền có chút thở dài thầm nói, sau đó thì cũng là vươn ra một bàn tay đập về phía miệng lớn, đối phương dĩ nhiên chính là một trong mấy cái đại năng đi theo phía sau Hải thú triều, là một cái Ngũ cực Hỗn độn cảnh không nói, đây càng là một cái Hồng long thuộc Long tộc, có khả năng chính là muốn đi truy sát cái Hắc long ban nãy, cũng không biết vì lý do gì mà đột nhiên lao ra muốn làm khó bọn hắn.

“Bành...”. “Hống...”. “Uông...”. Thiên Quân đánh ra một chưởng này chính là Hồng long đang táp đến cũng không ngờ đến, nói đúng hơn thì nó không ngờ được trong đội thuyền lại có cường giả bực này tồn tại, một chưởng kia hóa thành một cái cự chưởng quang ảnh vỗ lên miệng nó, một tiếng trầm đục vang lên thì một tiếng rống giận cũng nối tiếp. Hồng long đầu lệch sang một bên thì cự vĩ to lớn cũng đã vượt lên phía trước quất về phía Thiên Quân.

“Ồ? Xem ra ngươi không muốn sống nữa rồi?”. Thiên Quân nhìn thấy như vậy thì hơi chút kinh ngạc nói. Hắn một chưởng kia nhìn như hời hợt nhưng Ngũ cực Hỗn độn cảnh bình thường nếu mà trúng phải thì cơ bản sẽ bị đánh bay qua một bên, Hồng long này lại chỉ bị đánh lệch đi một chút không nói, dĩ nhiên là càng có lực lượng tiếp tục công kích, thực lực có chút không tầm thường. Bất quá cũng chỉ có như thế mà thôi, cái này Hồng long đã không thức thời thì cũng nên chịu trả giá, cái mạng này Thiên Quân thu.

“Quyền!”. Tay phải nắm lại thành quyền rồi lập tức đánh ra, lực lượng phô thiên cái địa lập tức xuất hiện đánh lên người Hồng long, cái sau nhìn thấy Thiên Quân xuất thủ thì đôi cự nhãn kia đã lóe lên kinh hãi chi sắc, bất quá nó muốn tránh đi một quyền này của Thiên Quân thì đã không còn kịp nữa.

“Uỳnh...”. “Hống...”. Quyền lực bá đạo không chút nào huyền niệm liền đánh thẳng lên thân thể Hồng long, cái sau cự vĩ còn không đánh đến bên người Thiên Quân cùng đội thuyền thì đã há ra miệng lớn gầm lên đầy đau đớn, nó long thân cứng rắn lại xuất hiện nứt vỡ, long lân tan nát, long huyết bay loạn vương xuống mặt nước đem cả một vùng mặt biển nhuộm đỏ, cả thân thể to lớn bị ném ngược về phía sau. Tại chỗ va chạm hư không lập tức vỡ ra đen kịt, nhìn đến vô cùng dọa người.

“Lên đảo đi!”. Thiên Quân đã xuất thủ nào có lý do thu tay lại, đối phương đã đụng đến trên đầu mình rồi thì cũng nên gánh lấy hậu quả, hơi chút quay đầu nói với Thanh, Nhật nhị lão một tiếng tiếng thì cũng liền đạp không đi về phía trước đó, tay trái hóa kiếm chỉ điểm vào hư không, dĩ nhiên là muốn lấy mạng Hồng long.

“...”. Thanh, Nhật nhị lão cùng đám người thuyền viên đều không dám vào mắt mình, vốn biết Thiên Quân mạnh nhưng cũng không thể đoán được mạnh đến như thế này, bọn hắn từ chỗ khí tức của Hồng long thì có thể lờ mờ đoán được nó mạnh không dưới Hắc long ban nãy, cường giả bực này mà Thiên Quân lại cũng có thể một chiêu đánh bại thì hắn phải mạnh mẽ như thế nào? Bất quá cho dù bọn hắn lại tò mò hơn nữa thì cũng không dám dừng lại lâu, chỗ này hư không tan vỡ không nói, từ Thiên Quân thái độ thì chỉ e ở đây còn muốn xảy ra đánh giết không ít nữa, lại thêm phương xa Hải thú triều đang lao đến, trận chiến này có lẽ cũng mới chỉ bắt đầu mà thôi.

“Dừng tay!”. Kiếm chỉ của Thiên Quân còn không đánh lên người Hồng long thì một tiếng nộ hống vang lên, tiếp đó một đạo khí kình lạnh lẽo đem hư không xung quanh hóa thành băng trụ đánh về phía Thiên Quân, dĩ nhiên là muốn giương đông kích tây cứu đi Hồng long.

“Dừng con mẹ ngươi!”. Thiên Quân nhìn thấy như vậy thì nội tâm đúng là không tên nổi lên lửa giận, cái này tràng cảnh nhưng đúng là quá mức quen thuộc đi, chuẩn bị đánh một cái thì lại nhảy ra một cái, trước đây cũng vì như vậy mà Thiên Quân đúng là ăn không ít thiệt thòi, hiện tại gặp lại thì không phát tiết ra thì không thể. Trong lúc quát lạnh thì kiếm chỉ cũng không có đổi hướng, tay phải hóa chưởng đập về phía băng trụ, hôm nay mấy cái Long tộc gặp phải Thiên Quân thì cũng chỉ có thể toán bọn hắn số nhọ mà thôi.


“Uỳnh...”. “Xuy..”. “Phốc...”. “Hống...”. “Rắc...”. Một chưởng vỗ đến băng trụ lập tức vang lên một tiếng kinh thiên động địa, hư không tan vỡ càng thêm rộng lớn, một mảnh đen kịt ngập tràn sát cơ hướng ra bốn phương tám hướng lan tràn. Đồng thời với đó Thiên Quân đánh ra kiếm chỉ cũng như siêu cường lợi khí đâm vào bên mang tai gần thái dương của Hồng long, cái sau lập tức gầm lên tràn ngập đau đớn cũng kinh hãi, cái kia băng trụ cũng không chịu được Thiên Quân một chưởng liền tan vỡ, vô số băng tinh lại theo hướng cũ phản hồi đánh về phía kẻ bí ẩn xuất thủ kia.

“Thôn hồn hư luyện quyết!”. Thiên Quân tay phải sau đó liền thu lại háo trảo chụp về phía Hồng long, trong lúc đó cũng âm thầm vận chuyển tu hồn pháp quyết, cái kia Hồng long linh hồn như vô lực phản kháng, một cái sát na liền đã bị hắn toàn bộ thu lấy, nhục thân liền như thế vô lực rơi xuống Vô tận hải, đã chết đến không thể chết lại.

“Không!”. Hư không trên kia vang lên một tiếng sợ hãi cùng tức giận không cam lòng, tiếp đó liền là vô số băng tinh phá không mà ra đánh về phía Thiên Quân, uy năng so với trước đó băng trụ còn muốn mạnh mẽ hơn không ít.

“Hừ! Muốn chết thì ta liền thành toàn cho ngươi!”. Thiên Quân hừ lạnh một tiếng thì kiếm chỉ trên tay cũng liền xuất hiện biến hóa, một cái chớp mắt liền có vô số kiếm quang từ trong tĩnh lặng hư không xuất hiện.

“Xuy...”. “Xuy...”. “Rắc...”. Kiếm quang so với băng tinh kia còn muốn mạnh mẽ hơn rất nhiều, nơi nó đi qua thì tất cả băng tinh đều bị chém thành vụn, tan thành biến mất, không những thế kiếm quang càng là phản giết chém về phía hư không kia, công kích bí ẩn cường giả đang ẩn thân trong hư không kia.

“Ông...”. “Rắc...”. “Rắc...”. Hư không đột nhiên chấn động, cả thiên không như bị băng lãnh chi khí hoàn toàn chiếm giữ bắt đầu đóng băng lại, Thiên Quân đánh ra phô thiên cái địa kiếm quang lại một chút cũng không thể đánh ta được tầng băng kia, dĩ nhiên là cũng không thể đánh lên, công kích kẻ bí ẩn trốn trong hư không kia.

“Cút ra đây!”. Thiên Quân nhìn lên thiên không thì chợt nhíu mày lại gầm lên, kèm với đó thì tay phải lại hóa đao hướng hư không chỗ kia trảm phá. Tên kia thực lực so với Trầm Hồng mấy người còn muốn nhỉnh hơn một chút, bất quá cũng chỉ là một chút đó thôi, hiện tại cho dù còn không khôi phục lại hoàn toàn nhưng hắn vẫn có tự tin có thể đem kẻ này đánh bại.

“Oành...”. “Rắc...”. “Rắc...”. Đao mang khủng bố như muốn đem thiên không chẻ ra làm đôi chém lên tầng băng thì cũng liền tạo nên lực phá hoại vô cùng khủng bố, theo băng tầng phá toái thì hư không cũng theo đó băng liệt tan nát, một chỗ hư không vỡ ra, một cái mặc hắc y mang đấu bồng che đi nhân diện bí ẩn cường giả bị đẩy ra khỏi hư không, trên người hắn băng lãnh khí tức vô cùng đáng sợ. Dĩ nhiên hắn chính là cường giả bí ẩn muốn ngăn chặn Thiên Quân giết Hồng long kia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.