Chương trước
Chương sau
Thời gian rất nhanh liền đã trôi qua, khoảng cách Thiên Quân cùng Công Tôn Tuyết Nhi một trận chiến nháy mắt đã qua ba ngày. Ba ngày thời gian Thiên Quân ở bên trong Thiên Quân sơn mạch tìm hiểu Chân lực của Công Tôn Tuyết Nhi nhưng cũng không có tìm được chút manh mối nào, dĩ nhiên là có chút thất vọng xuất quan.

“Đã đến đông đủ rồi, đã như vậy thì chúng ta xuất phát thôi!”. Thiên Quân đi ra thì tất cả thuộc hạ, Lý gia năm người, Độc Cô Kiếm đều đã có mặt đầy đủ, cũng không nói nhảm cái gì liền phất tay lên cười nói. Hắn trước khi đi ra đây nhưng cũng đã lén lút chạy đến Thần chủ điện xem Y Thần ở bên trong tiểu thiên địa kia nhưng người sau còn không có tỉnh lại, vẫn đang ở trong trạng thái cảm ngộ lực lượng, trước khi rời đi Thiên Quân cũng là đem Thôn hồn hư luyện quyết cùng một ít tin tức, nhắn nhủ truyền vào bên trong một cái ngọc giản rồi để lại cho Y Thần, sau đó đương nhiên cũng không quên truyền tin cho Hoa Chiến Kinh để hắn cho người để ý Thần chủ điện. Mặt khác hắn liên hệ với Thủy Vô Cực nhưng lại không được, người sau vậy mà đã mang theo Hạo Thiên lục bảo bao quát cả Hạo Thiên tháp đã nhận Thiên Quân làm chủ rời đi Hạo Thiên Thần địa, đó không thể nghi ngờ là đã đi tìm thất bảo bên trong cái cuối cùng bị thất lạc, Hạo Thiên châu, biết được tin tức này là do Thủy Yên Nhiên nói, Thiên Quân đúng là cái gì cũng không làm được liền quay lại Thiên Quân sơn mạch.

“Chủ nhân! Bên kia đã nói với Hoa Chiến Kinh, chúng ta nên vận dụng truyền tống trận của Hạo Thiên Thần địa để di chuyển chứ?”. Nhìn thấy Thiên Quân đạp lên thiên không mà cũng không hướng đến Hạo Thiên Thần địa khu vực truyền tống trận thì Ám Vũ hơi chút nghi hoặc đi đến bên cạnh Thiên Quân hỏi.

“Không cần!”. Thiên Quân khẽ cười cười lắc đầu nói. “Hôm nay cho các ngươi mục kích một chút thủ đoạn mới của ta!”. Hắn vươn tay ra trước mặt hư không một vỗ thì một cái Hắc động đường kính khoảng năm trượng đột nhiên xuất hiện, sau đó hắn nhìn lại mấy thú. “Các ngươi đừng kháng cự...”. Nói đoạn thì cũng đem Thiên Luân lấy ra thu bảy thú vào trong đó, chỗ này cuối cùng chỉ còn lại mấy cái nhân loại, lúc này hắn mới chỉ là hắc động nói. “Để các ngươi trải nghiệm cảm giác xuyên không này!”. Nói đoạn thì lực lượng cũng lập tức thả ra cuốn lấy đám người chui vào hắc động.

“Vù...”. “Xuy...”. Ngay sau đó lấy Thiên Quân sơn mạch bắt đầu, một chuỗi hắc động mỗi cái cách nhau mấy triệu dặm xuất hiện, trực tiếp đi thẳng vào thiên không vô tận.

“Hắn xuất phát rồi!”. Hạo Thiên đại lục chỗ quảng trường truyền tống trận hiện tại tụ tập rất nhiều người, từng cái khí tức cường đại vô cùng, đứng đầu hai người một là thanh niên bạch y, một là trung niên hắc y, kẻ nói là bạch y thanh niên, là Hạo Thiên Thần địa hiện tại chủ nhân, Hoa Chiến Kinh.

“...”. Theo hắn nói rồi nhìn về hướng Thiên Quân sơn mạch thì rất nhiều cường giả đang đứng phía sau hắn cũng nhìn về phía Thiên Quân sơn mạch, từng cái ánh mắt đều lóe lên kinh ngạc, không hiểu vì lý do gì Thiên Quân rời đi lại không vận dụng truyền tống trận.

“Được rồi! Vũ Thần sứ đã xuất phát đi công đánh Bích Lạc Hoàng Tuyền, chúng ta cũng không thể chậm trễ, hiện tại cùng ta đến san bằng Thần Môn!”. Hoa Chiến Kinh là người đầu tiên thu lại ánh mắt, nhìn đến phía sau mình đám cường giả gầm lên. “Mở truyền tống trận!”.

Hôm nay cũng chính là ngày đánh dấu bước đầu tiên Hạo Thiên Thần địa chính thức thực hiện kế hoạch trả thù cùng xưng bá Ngao Thần tinh không, cho đến rất nhiều năm sau vẫn là chủ đề để cho hậu bối của bọn hắn bàn tán. Một ngày kia Hạo Thiên Thần địa đã chính thức mở ra một kỷ nguyên mới!

......................................

“Đây chính là thủ đoạn đọa nhập hư không mà chỉ có Hư vô cảnh Thánh hiền đại năng mới có thể làm được sao?”. Thiên Quân mang theo Ám Vũ, Ân Vũ, Độc Cô Kiếm, Mạc Dương cùng Lý gia năm người vận dụng hắc động chạy thẳng về Lý Lan tinh vực thì trong này có Mạc Dương cùng Lý gia năm người đều không nhịn được run lên, có hưng phấn mà cũng có sợ hãi, sau một đoạn thời gian cảm giác không hề có chút nào nguy hiểm thì Lý Thanh Vi là cái đầu tiên mở miệng nói.

“Tốc độ chỉ e so với chúng ta phi hành phải gấp mấy chục, trên trăm lần chứ!”. Lý Thanh Vũ luôn là cái trầm ổn thanh niên lúc này cũng không nhịn được kinh sợ cùng thán phục nói. Hắn trên mặt nhìn về phía Thiên Quân càng là sùng bái, theo như hắn được biết thì Thiên Quân tuổi cũng không hơn được bọn hắn bao nhiêu, chỉ là tí tẹo chênh lệch đó nhưng đã có thủ đoạn thông thiên, thành tựu chính là cả đời bọn hắn cũng không dám mơ đến.

“Sư huynh thủ đoạn này đừng nói là Hư vô cảnh, chính là Hỗn độn cảnh cũng không làm được!”. Trầm lắng rất ít khi cùng người chuyện như Độc Cô Kiếm cũng nhìn về phía Thiên Quân đầy sùng bái nói. “Đây nhìn như đọa nhập hư không nhưng thực ra lại càng giống như đang truyền tống hơn, bất quá các ngươi cũng không có cảm giác được bị thời không lực lượng quấy nhiễu thì có thể thấy được thủ đoạn này so với Truyền tống trận còn muốn cao siêu hơn nhiều, Ngao Thần tinh không cơ bản là không có người làm được!”. Như để giải thích cho rõ ràng, Độc Cô Kiếm lại nói.

“Hít...”. Mạc Dương cùng Lý gia năm người nghe vậy thì đều hít vào khí lạnh khiếp sợ nhìn Thiên Quân, bọn hắn hiện tại đương nhiên còn không biết đến chiến tích của Thiên Quân, chỉ biết Thiên Quân trước đây có được thực lực xưng bá dưới Hỗn độn cảnh, hiện tại lại nghe được Thiên Quân thủ đoạn thì đến cả Hỗn độn cảnh cũng không làm được thì càng là khiếp nhược nhìn về phía Thiên Quân, đây nhưng chính là một tòa đại sơn cao cao không thể chạm đến ah.

“Thế nào? Cảm giác này cũng không tồi chứ?”. Thiên Quân sau khi định hình phương hướng thẳng đến Lý Lan tinh vực thì cũng hơi chút mỉm cười nhìn mấy người nói. Hắn trong đầu hiện tại có thể nói là đã có đại khái mô hình của Ngao Thần tinh không, định ra phương hướng đến gần Vẫn tinh chi địa không có chút nào khó khăn, từ đó lại xác định vị trí đại khái của Lý Lan tinh vực, một đường xuyên không này điểm đến cuối cùng có lẽ sẽ lệch đi một chút nhưng chắc chắn không ở quá xa Lý Lan tinh vực.

“Thiếu gia! Có thể dạy cho A Vũ một chiêu này sao?”. Đang ở tò mò đánh giá hư không xung quanh thì Ám Vũ đột nhiên nhìn về phía Thiên Quân, hai mắt bắn ra dị thải hỏi. Tuy nàng không cảm nhận được chính xác nhưng có thể chắc chắn hiện tại đã cách Hạo Thiên Thần địa rất rất xa, thời gian nhưng cũng chỉ bất quá trăm hơi thở mà thôi, nàng có cảm giác tốc độ di chuyển của mấy người hiện tại còn muốn nhanh hơn Siêu cấp truyền tống trận không ít rồi.

“Ha ha, cái này hay là quên đi, ta cũng không có cách truyền cho bất kỳ ai!”. Thiên Quân nghe vậy thì trên trán hắc tuyến nổi lên cười khan nói. Cái này tốt ah, để nàng lĩnh ngộ được Thôn phệ Chân đạo lại nói. “Ta cần tập trung điều chỉnh xuyên qua, sẽ không cùng các ngươi nói chuyện được, cứ như vậy đi!”. Nghe đến Thiên Quân nói như vậy thì Ám Vũ làm một bộ mặt quỷ nhìn Thiên Quân chằm chằm, bất đắc dĩ hắn cũng chỉ có thể cười khổ nói.

“Hừ! Không thú vị!”. Ám Vũ nghe vậy thì cũng là hừ lạnh nói, sau đó ánh mắt lại chuyển ra nhìn xung quanh. Hiện tại Thiên Quân đang là vận dụng hắc động sinh ra cổng xuyên qua không gian, nhìn đến bên ngoài thì cũng chỉ là một màu đen kịt hư không nhưng Ám Vũ dù sao cũng là Bán bộ Hỗn độn cảnh, đối với hư không vô cùng hiểu rõ, nhìn được chút gì đó cũng không tính lạ.

“...”. Một chút nói chuyện dừng lại thì cảm đám người cũng lâm vào im lặng, bọn hắn là đang đứng trong không gian đặc thù do Thiên Quân tạo ra nên cũng không dám lộn xộn, ai biết được bên ngoài kia là thế nào quang cảnh đâu.

Thời gian cứ như thế trôi qua, bốn ngày sau Thiên Quân ý niệm khẽ động, đám người còn không hiểu là có chuyện gì liền đã cảm nhận được không gian chấn động, còn không kịp phản ứng thì đã cảm nhận được dưới chân khẽ nhẹ xuống, tất cả nhưng đã bước ra hư không, thân hình có chút lơ lửng, dĩ nhiên là đã đứng trên thiên không.

“Cuối cùng cũng đã quay lại, Lý Lan tinh vực!”. Cả đám người còn không có hoàn toàn tỉnh táo thì đã nghe được bên cạnh đó Thiên Quân tiếng nói vang lên, nhất thời cả đám như bị định thân chú trợn mắt há mồm nhìn xung quanh, nhất là Lý gia năm người, biểu tình liền là vô cùng đặc sắc.

Quay ngược thời gian thì cũng là hơn hai mươi năm trước, Thiên Quân được Lý Thanh Nguyệt cứu từ Vẫn tinh chi địa đem về, tại Lý gia tổng bộ bên trong càng là cùng Ma Quang Thánh địa Thất thần tử xảy ra xung đột... Một loạt hình ảnh như đang hiện ra trong đầu Lý gia năm người, Thiên Quân cũng như đang nhớ lại cái gì, khóe miệng khẽ câu lên lạnh lẽo.

“Lần trước chúng ta đi đến Hạo Thiên Thần địa là được tiếp dẫn, thời gian cũng mất ba tháng liên tục ngồi truyền tống trận mới có thể đến được Hạo Thiên Thần địa, lần này quay lại chỉ mất có bốn ngày?”. Lý Thanh Hạ là kẻ hiện tại có tu vi cao nhất trong Lý gia năm người, hắn hơi chút tính toán liền hít vào khí lạnh nói. Chỗ này hiện tại cũng không phải là Lý gia tổng bộ nhưng đích xác là đang ở bên trong Lý Lan tinh vực, từ chỗ này chạy đến Lý gia tổng bộ có lẽ cũng không mất quá nhiều thời gian.

“Vũ đại ca! Cái này tốc độ cũng quá mức nghịch thiên đi?”. Lý Thanh Nguyệt cũng bị cái này tin tức làm cho chấn kinh, ánh mắt tràn ngập khiếp sợ nhìn sang Thiên Quân nói. Nàng cảm giác được thời gian vô cùng ngắn nhưng không nghĩ đến là chỉ mới có bốn ngày.

“Đúng là nhanh hơn so với ta dự tính một chút!”. Thiên Quân cũng không có phủ nhận cái gì mà là gật đầu nói, trong khi nói cũng đem Thiên Luân lấy ra, quang hoa khẽ lóe lên thì lục đại hung thú cùng Sư Ngân cũng xuất hiện ở bên cạnh bọn hắn.

“Được rồi! Đừng nói nhảm nữa, các ngươi mang lên bọn hắn, chúng ta quay về Lý gia tổng bộ thôi!”. Thiên Quân phất phất tay ra hiệu cho mấy thú nói, tự thân nhưng là đi đến trên đỉnh đầu Sư Ngân, nhìn nhìn một chút chỉ sang một phương hướng nói. “Qua bên kia đi!”. Trước tiên nhưng cũng cần hỏi đường một chút mới được.

“...”. Lý gia năm người được Sư Minh mang lên. Thanh Loan cũng tự động mang lên Mạc Dương cùng Ân Vũ, Độc Cô Kiếm, còn lại Ám Vũ thì thân hình đã chợt lóe lên đến phía sau lưng Thiên Quân, cùng đứng phía trên đỉnh đầu của Sư Ngân. Xem như đã ổn định lại thì mấy người cũng lập tức bắt đầu di chuyển, lấy mấy thú đều là Hư vô cảnh tu vi thì đương nhiên có được tốc độ cũng là cực nhanh.

“Vù...”. Sư Ngân cự dực khẽ vẫy một cái thì thân hình to lớn cũng lập tức hóa thành một đạo bạch quang lao về hướng mà Thiên Quân chỉ, chỗ đó nhưng có một cái hư không hạm hắc sắc dài khoảng ba mươi trượng, trên đó người cũng có khoảng hai trăm đang di chuyển trong tinh vực. Tại ngay phía sau đó lục thú cũng không nhanh không chậm đi theo, đội hình có thể nói là khủng bố. Sư Ngân cùng sáu thú còn lại không có ẩn dấu thân hình của mình, điều này để cho hư không hạm bên trong nhân viên một trận gà bay chó chạy, vô cùng sợ hãi. Càng thêm buồn cười là bọn hắn lại càng là quay đầu muốn chạy trốn.

“Bọn ta không có ác ý, ta chỉ muốn hỏi đường!”. Thiên Quân đương nhiên cũng đã nhìn ra được trên hư không hạm kia nháo nhác, bất đắc dĩ cũng chỉ có thể vận dụng lực lượng lên tiếng nói. Âm thanh trực tiếp vang lên truyền đến hư không hạm thì trên hư không hạm cũng dần chậm lại, xem ra kẻ điều khiển hư không hạm kia cũng không phải ngu ngốc, đứng trước mấy tôn Hư vô cảnh cường giả thì bọn hắn cái này hư không hạm cơ bản là không thể chạy được đi đâu, huống chi còn có Thiên Quân tại đây.

“...”. Hư không hạm dừng lại chờ đợi thì mấy thú cũng đã lập tức đuổi đến, đám nhân viên trên hư không hạm đều đã đứng ở trên mặt sàn của Hư không hạm, từng cái biểu tình sợ hãi nhìn mấy thú, cho đến khi bọn hắn nhìn đến mấy thú trên đỉnh đầu cùng lưng đang đứng mấy người thanh niên nam nữ thì mới ổn định được một chút tâm tình, bất quá bọn hắn sau đó liền không dám ngẩng đầu lên nhìn thẳng về phía Thiên Quân mấy người, vô cùng sợ hãi.

“Không cần sợ hãi, Hư không hạm này ai là kẻ có thể làm chủ?”. Thiên Quân nhìn xuống phía dưới đám người nói. Hai trăm người trong Hư không hạm này tu vi cao nhất cũng chỉ có Thánh tổ bước thứ ba mà thôi, mấy thú chỉ thổi một ngụm chỉ e cũng có thể đem cả hai trăm nhân mạng này xóa bỏ, do đó nên bọn hắn sợ hãi cũng là chuyện bình thường.

“Là Tiểu nhân!”. Kẻ đứng ra là một cái trung niên nhân, Thánh tổ bước thứ hai, hắn đứng ra thì liền chắp tay cúi đầu cung kính nói. Hắn không biết đám người này là ai nhưng chỉ riêng mấy thú đang tỏa ra kinh thiên lực lượng kia thì hắn biết đây không phải là tồn tại mà hắn có thể trêu chọc, chỉ có thể phục tùng mà thôi.

“Ta chỉ cần biết hướng nào đi Lý gia tổng bộ?”. Thiên Quân cũng không để tâm nhiều đến tên kia biến hóa mà chỉ cười cười hỏi.

“Hồi đại nhân! Chúng ta chính là đang hướng đến Lý gia tổng bộ, là hướng này!”. Trung niên nhân kia nghe Thiên Quân hỏi như vậy thì hơi chút ngẩn ra, sau đó nhưng cũng không dám chậm trễ liền chỉ một phương hướng nói.

“Uhm! Tốt lắm! Nếu có duyên chúng ta sẽ còn gặp lại!”. Thiên Quân nhìn sang hướng đó thì liền cười gật đầu nói, trên tay quang hoa khẽ lóe lên thì ba viên đan dược cũng xuất hiện, lực lượng khẽ chấn động liền đem ba viên đan dược ném về phía trung niên nhân. Sau đó thì cũng ra hiệu cho Sư Ngân đi theo hướng mà trung niên nhân nói.

“Cảm tạ đại nhân ban thưởng!”. Trung niên nhân nhìn thấy ba viên đan dược thì thân hình không nhịn được run rẩy một trận rồi cung kính cúi đầu cảm tạ hô lớn. Bất quá khi hắn ngẩng đầu lên thì đã không nhìn thấy bảy cái thân hình to lớn kia đâu nữa.

Sau đó một canh giờ thì bên ngoài Lý gia tổng bộ xuất hiện bảy tôn thú loạn khổng lồ tỏa ra thao thiên khí tức đạp không mà đến, điều này liền để cho Lý gia tổng bộ bên trong xuất hiện một trận náo loạn vô cùng lớn.

"Cuối cùng cũng đã về đến!". Thiên Quân khóe miệng khẽ câu lên khẽ lẩm bẩm. Ở đây có một số nhân quả hắn cần kết thúc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.