Chương trước
Chương sau
Thiên Quân đối với những biến hóa trước mặt một chút cũng không hiểu, Phệ Đà trước đó nói khắc tên lên Chân đạo bia hình thành Chân đạo ấn, bất quá phải làm như thế nào thì Phệ Đà cũng không nói rõ ràng, do đó Thiên Quân cũng không biết bản thân tiếp theo nên làm là gì.

“Ông...”. “Ù...”. Chân đạo bia chấn động càng lúc càng mau, dồn dập như đang đập trống, kéo theo đó thì xung quanh Quang trụ cũng dồn dập chấn động, hơn trăm cái đủ loại màu sắc chấn động cùng nhịp điệu đương nhiên tạo nên thành một kỳ quan vô cùng đặc sắc. Thiên Quân nhìn đến xung quanh thì nhìn thấy được hai bên người hắn hai người cột sáng là vàng kim cùng lam sắc, không biết bọn hắn Chân đạo là cái gì.

“...”. Tại lúc thanh mang biến mất Thiên Quân lập tức nhìn xung quanh hoàn cảnh nhưng để hắn thất vọng đó là hắn chỉ nhìn thấy được quang trụ mà thôi, khoảng cách như là quá mức xa xôi nên hắn không thể nhìn được cụ thể bất luận là kẻ nào, tại trong này linh hồn uy áp vô cùng đáng sợ, linh thức cơ bản là không thể thả ra, do đó bằng mắt thường nhìn đến đã là cực hạn. Bất quá như thế vẫn đủ để hắn có thể nhìn được một chút, đó là đại khái khoảng cách một cái Tu giả đã đi được vào bên trong Thanh mang thế giới này, tin tưởng những kẻ khác cũng đang làm như thế, càng đi vào sâu thì càng chứng tỏ Chân đạo thành tựu cùng khả năng chịu đựng uy áp càng lớn, nhận được Chân đạo bia tán thành càng lớn, đến lúc đó thu được lợi ích sẽ càng khó nói.

Lấy Thiên Quân hiện tại làm mốc, hắn ước tính bản thân đi được khoảng cách đại khái là sáu trăm dặm, nhìn đến những chỗ quang trụ kia thì hắn lập tức khẽ cười cười, dẫn đầu nhất trong tất cả đám sinh linh đi vào đi đường đại khái chỉ có bảy trăm dặm trái phải mà thôi. Nếu lấy kẻ đó làm đầu thì Thiên Quân có thể xem là đang đứng hàng nhóm người thứ hai ở phạm vi sáu trăm dặm, những kẻ ở phía sau hắn thậm chí mới chỉ đi đến phạm vi chưa đến ba trăm dặm, ở tầng thứ đó nhưng liền có năm đạo quang trụ!

“Cái này đường đi còn không đến được một phần mười khoảng cách đến Chân đạo bia, có thời gian hạn chế, càng đi càng chịu đến áp lực khủng bố, không trách được đã bao nhiêu năm qua vẫn không có ai có thể đến được bên cạnh Chân đạo bia!”. Khoảng cách sáu trăm dặm mà Thiên Quân đưa ra đương nhiên không phải là con số chính xác được, vùng không gian bị áp súc gần Chân đạo bia này cơ bản là không có ai hiểu được, lúc này nhìn đến Thiên Quân mới ước tính được một chút tỉ lệ mà thôi. Nhìn thấy những này Thiên Quân cũng không phải quá mức vui vẻ, trái lại càng là nghiêm nghị. Những lão quái vật đều là không biết sống bao nhiêu năm, tu vi nghịch thiên đến cực hạn nhưng Chân đạo lĩnh ngộ cũng chỉ đến được khoảng cách này, bọn hắn cơ bản là vô vọng đi đến được bên cạnh Chân đạo bia. Thiên Quân lần đầu tiên đi được sáu trăm dặm so với đám sinh linh này cố nhiên là đáng sợ, đáng để tự hào, tự tin ngạo thị thiên địa, thế nhưng hắn có thể đi đến được cuối cùng, đến được bên cạnh Chân đạo bia hay không thì còn khó nói!

“Vù...”. “Vù...”. Chấn động về sau bắt đầu để cho những quang trụ ở đây xuất hiện biến hóa, quang trụ bên ngoài bắt đầu nhiều hơn từng tầng quang mang khác biệt, có là hoàng kim, có là xích sắc, có là hắc quang, bạch sắc. Thiên Quân đối với những màu sắc này phân chia cũng không hiểu, bất quá hắn nhìn ra được màu sắc đương nhiên là đang biểu thị cấp độ khác nhau, hắn quang trụ vốn là hắc sắc, hiện tại bên ngoài xuất hiện cũng là hắc quang, hơn trăm người ở đây nhưng lại chỉ có ba đạo hắc sắc mà thôi. Một là hắn, một là sinh linh nào đó đứng đầu đi vào kỳ dị không gian này, cuối cùng là một kẻ trong năm kẻ đứng ở vị trí cuối. Tuy đều là hắc sắc nhưng cũng có đậm nhạt phân chi, Thiên Quân là đậm nhất, tiếp đó là sinh linh đứng đầu kia, cuối cùng là kẻ ở ngoài, đây có lẽ cũng là phân chia cấp độ nhỏ.

Sau đó tại bên ngoài quang trụ đó bắt đầu xuất hiện không gian vặn vẹo biến hóa, từng chữ lớn như là đại đạo tự nhiên huyền bí xuất hiện, những chữ viết này đường cong, nét gấp đều là hoàn mỹ đến cực hạn, trong đó thậm chí còn đang muốn uẩn nhưỡng loại nào đó thần bí đạo vận, đường vân. Có là Huyền Thiên, Đông Bắc, Mộc... Những chữ này cùng quang mang đang bao phủ quang trụ của mỗi người là giống nhau, dĩ nhiên là tương ứng với cấp độ của màu sắc, không biết là làm sao mà phân chia.

“Vù...”. “Vù...”. Trước mặt Thiên Quân đương nhiên cũng xuất hiện cảnh tượng này, bất quá khác là chỗ đó chỉ có như thế vặn vẹo mà thôi, chữ viết không có được hình thành. Nhìn thấy những này Thiên Quân lập tức bất giác nhíu mày, sau đó nhìn lại phía xa xa năm đạo quang trụ tụt lại phía sau thì mới nhẹ thở ra một hơi, hắn đạo quang trụ kia Thiên Quân lấy đầu gối cũng có thể đoán được là Hoàng Huyền Chi cùng Phệ Đà đám người, bọn hắn trước mặt không gian như đang vặn vẹo nhưng cũng không có thành chữ viết, Thiên Quân tình huống cũng là như thế thì đây không thể nghi ngờ chính là bọn hắn đều không có Chân đạo ấn, còn chưa thu được danh hào của mình nên trước mặt không gian đều chỉ đang vặn vẹo mà thôi, những kẻ khác ở đây đều đã thu được danh hào nên có thể hiện tên cũng không lạ.

Tiếp đó không lâu thì loại chấn động kỳ lạ dần biến mất, Thiên Quân trước mắt không gian vẫn như thế vặn vẹo mà không có hình thành chữ viết, điều này đã khẳng định cho suy đoán của hắn là không sai, tiếp theo cũng chỉ có thể chờ đợi, hết cách rồi, hắn hiện tại không biết làm sao mới có thể khắc ấn đây.

“Ông...”. Đột nhiên một chỗ bạch sắc quang trụ chấn động, tại trong lúc hơn trăm đạo quang trụ đang đứng yên bất động thì nó đương nhiên vô cùng bắt mắt, Thiên Quân đương nhiên cũng lập tức hiếu kỳ nhìn sang, không nhìn thì thôi, nhìn đến một khắc thì Thiên Quân lập tức cảm giác đến một hồi ảo giác, chỗ kia hình ảnh như được phóng đại lên rất nhiều lần, hắn lập tức nhìn thấy ở đó tình huống. Chỗ đó sinh linh là một cái hoàng kim sư tử to lớn, quang trụ bao quanh nó cũng là hoàng kim, nó danh hào là Kim Thiết, phảng phất như không có bao nhiêu kinh ngạc, nó thân thể đột nhiên động lao ra quang trụ vồ về phía hai chữ Kim Thiết trước mặt mình.

“Xuy...”. “Vù...”. Tại lúc nó lao ra quang trụ thì quang trụ cũng như bụi phấn tan vỡ dung nhập vào thân thể của Hoàng kim sư tử, đây nhưng để cho nó thân thể bảo phát ra kinh người kim quang đánh lên hai chữ Kim Thiết.

“Oành...”. “Rắc...”. Như có kinh hồn tiếng vang lên, hai chữ Kim thiết theo đó chấn động kịch liệt, một chút sau đó lập tức vang lên tiếng vỡ nhẹ rồi ầm ầm phá toái hóa thành một hồi không gian vặn vẹo.

“Xuy...”. “Xuy...”. Không được bao lâu thì chỗ vặn vẹo kia dần biến mất, tại đó lại là hai chữ Kim Thiết hiện lên, nó màu sắc vẫn là bạch sắc nhưng so với trước đó thì đậm màu hơn rất nhiều, trên đó thậm chí còn đang lóe lên một chút hoàng kim sắc.

“...”. Hoàng kim sư tử nhìn đến hai chữ này về sau thì như có vẻ tràn đầy kinh hỉ, gầm rú gì đó, Thiên Quân tuy rằng có thể nhìn thấy nhưng lại không biết Hoàng kim sư tử kia nói gì. Bất quá cũng thôi, Thiên Quân từ đó cũng đã đại khái nhìn ra một chút môn đạo, màu trắng hai chữ kia là đại biểu cấp độ thấp nhất, xem nó là cấp độ danh hào thì nếu nó chuyển sang màu hoàng kim hoặc đậm màu hơn thì cấp độ danh hào sẽ tăng lên. Hoàng kim sư tử kinh hỉ là vì hắn danh hào cấp độ có chỗ tăng trưởng, thu được lợi ích đương nhiên không nhỏ. Sau đó hắn liền đứng lẻ loi một chỗ như đang chờ đợi điều gì, quang trụ từ thân thể hắn cũng không có tiếp tục xuất hiện, nhìn đến đây thì Thiên Quân đã không thể tiếp tục nhìn đến được nữa, dĩ nhiên là loại kia phóng đại nhiều lần hình ảnh đã không còn.

Đây có lẽ là quá trình khắc Chân đạo ấn, đám sinh linh to lớn này đều đã từng khắc lên Chân đạo ấn, hiện tại muốn một lần phá đi lại lập, thu được càng cao hơn tầng thứ.

“Ông...”. Tiếp ngay sau đó thì lại là một cái Lục sắc quang trụ có bạch sắc chữ là Thiên Độc chấn động, Thiên Quân nhìn đến thì nhận ra đây là một cái Nhân tộc hình thái, hắn sau đó hành động cùng Hoàng kim sư tử kia không sai biệt nhiều, hắn lập tức lao ra công kích hai chữ Thiên Độc.

“Oành...”. Hai chữ Thiên Độc cũng như hai chữ Kim Thiết kia ầm ầm tan vỡ vặn vẹo một hồi rồi một lần nữa tái tạo lại, thế nhưng nó biến hóa cũng không nhiều như Hoàng kim sư tử trước kia, Thiên Quân cũng nhìn thấy được cái kia gọi là Thiên Độc khuôn mặt âm trầm xuống.

“Xem ra cũng không phải ai cũng đều có thể tăng lên danh hào cấp độ, cái kia Kim Thiết xem ra là có thu được kỳ ngộ lớn, Chân đạo tăng mạnh!”. Thiên Quân quan sát một chút rồi đưa ra phán đoán. Tại hơn trăm quang trụ ở đây thì có hơn sáu mươi quang trụ phát ra bạch quang, trong đó có một ít là trong bạch quang lẫn chút kim quang, đây là những kẻ có cơ hội đặt chân hoàng kim cấp, theo từng cái lần lượt công kích thì Thiên Quân nhìn thấy trong đám này có bốn kẻ thành công để cho Danh hào của mình đạt được hoàng kim cấp, từng cái biểu hiện kinh hỉ vô cùng.

Tiếp đó chính là đám Hoàng kim cấp, số lượng sinh linh ở tầng thứ này cũng có hơn hai mươi cái, bọn hắn từng cái lần lượt công kích lên mấy chữ kia không khác biệt, màu nhạt đến màu đậm, có kẻ thành công tăng lên phẩm chất màu sắc, có hai kẻ trong đó thậm chí liền đã thành công để hoàng kim sắc thăng cấp làm xích sắc!

Tiếp đó đến xích sắc tầng thứ, tại bên ngoài cùng năm đạo quang trụ thì ngoại trừ một cái hắc sắc cấp ra thì còn lại đều là xích sắc, đến lượt bọn hắn làm sao làm để cho Thiên Quân chăm chú nhìn đến, những kẻ này tình huống cùng bọn hắn giống nhau, đều không có danh hào ah. Xích sắc cấp cũng chỉ có mười bốn cái nhiều mà thôi.

“Hắc sắc là cao nhất, tiếp đó là xích sắc, hoàng kim sắc, cuối cùng là bạch sắc, không biết là thế nào phân chia...”. Thiên Quân nhìn đến hiện tại đương nhiên đã có thể đơn giản nhìn ra được cấp độ cao thấp phân chia, tại đây hắc sắc không thể nghi ngờ chính là cao nhất, thành tựu Chân đạo ấn cũng là mạnh nhất. Bản thân hắn nhưng không thể nghi ngờ chính là cao nhất rồi, bất quá hắn cảm thấy Hắc sắc chắc chắn không phải là cao nhất, phía trên sẽ còn tầng thứ cao hơn nữa. Dù sao thì quãng đường đi đến Chân đạo bia nhưng vẫn còn rất xa, thu được nhận đồng sẽ là khác biệt rất nhiều.

“Ông...”. “Vù...”. “Vù...”. Thiên Quân quan sát từng cái sinh linh to lớn khắc lại Chân đạo ấn, đến cái thứ sáu thì bên ngoài chỗ bốn cái xích sắc quang trụ kia bên trong có một cái chấn động, Thiên Quân nhìn đến thì thấy được một cái cự phong to lớn, đây dĩ nhiên là chính là Cổ Phong, một trong những đối thủ của Phệ Đà.

Cổ Phong Chân đạo là gì Thiên Quân không biết nhưng nó biểu hiện ra là Thanh sắc, bên ngoài đó nổi lên một tầng xích sắc đương nhiên rất rất là bắt mắt, có lẽ là do tâm lý lần đầu nên hắn biểu hiện không có như đám lão quái vật kia trấn tĩnh, dĩ nhiên là có chút do dự. Thế nhưng cũng không dừng lại lâu, hắn ánh mắt như lóe lên lao ra bên ngoài thanh sắc quang trụ lao vào bên trong chỗ không gian vặn vẹo trước mặt kia, ngay lập tức thanh sắc quang trụ cũng lập tức tản đi dung nhập thân thể của hắn.

“Đùng...”. “Oành...”. Cổ Phong lao đến chỗ không gian vặn vẹo kia thì như đâm vào một cái lỗ đen, mà đi đến thế giới khác biến mất, chỗ không gian vặn vẹo kia biến hóa lập tức càng thêm nhiều, dĩ nhiên là đang điên cuồng vặn vẹo sinh ra đáng sợ tiếng vang, trong đó đột nhiên vang lên tiếng chấn động mạnh, Thiên Quân cảm giác được đây không phải là ảo giác cái gì, hắn chính là tận tai nghe được âm thanh va chạm này, Cổ Phong giống như đang tại công kích cái gì đó.

“Như thế này thì ta làm sao nhìn?”. Nhìn thấy những này Thiên Quân bất giác cười khổ, chỗ không gian vặn vẹo kia giống như là đang làm khảo nghiệm, Cổ Phong tại trong đó tiến hành khảo nghiệm cơ bản là không có ai có thể nhìn thấy, Thiên Quân muốn từ đó nhìn ra một chút môn đạo nhưng cũng chỉ có thể lắc đầu cười khổ mà từ bỏ.

Thời gian cũng không lâu, chỗ không gian vặn vẹo kia đột nhiên dừng lại, sau đó thanh mang chợt lóe, Cổ Phong thân hình một lần nữa xuất hiện, sau đó chỗ không gian vặn vẹo kia lại xuất hiện, đầu tiên xích quang bùng phát mãnh liệt, nó quang mang so với lúc trước xích quang từ quang trụ phát ra chỉ mạnh không yếu. Lại là một chút thời gian trôi qua, trên đó bắt đầu hình thành chữ viết.

Ma Phong!

Cổ Phong thu được danh hào là Ma Phong!

Thiên Quân không biết Ma Phong danh hào là tầng thứ gì chắc chắn sẽ không phải là thấp, nhìn đến Cổ Phong vui vẻ kia đương nhiên không phải là bình thường, du sao thì theo như Thiên Quân thấy được thì kẻ này không phải là thiên kiêu bình thường, để hắn vui vẻ như thế thì cấp bậc phải là cao hơn bình thường nhiều.

“Ông...”. Lại là một chỗ khắc quang trụ xích sắc chấn động, Thiên Quân ánh mắt liền lập tức chuyển rời nhìn đến, là một cái Nhân tộc lão quái vật, hắn vậy mà không có vội vã công kích hai chữ Tuyệt Diệt trước mặt mà lại là hơi chút chắp tay nói gì đó. Không như âm thành chỗ không gian vặn vẹo mà Cổ Phong mới vừa đi vào công kích tạo nên tiếng vang, lão quái vật này nói thì chỉ có thể nhìn thấy khẩu hình mà thôi, Thiên Quân nhìn đến thì cũng có thể đại khái đoán được ý nghĩ của câu nói kia.

“Chúc mừng Cổ Phong tiểu hữu thu được Ma Phong Hoàng ấn!”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.