Chương trước
Chương sau
“Tất cả tập trung Lăng Càn Thiên, chém giết hắn chúng ta mới có thể chiến thắng!”. Đào Tông Quật nhìn đến Lăng Càn Thiên đang lao về phía mình thì gầm lên hét lớn. Hắn thực lưc đúng là mạnh nhất trong Vực ngoại Tu giả hàng lâm Ngao Thần tinh không nhưng so với Lăng Càn Thiên vẫn đang kém đi một mảng lớn, trước đó cùng năm cái thực lực kém hắn tí tẹo liên hợp cũng không cản được Lăng Càn Thiên, một mình hắn như thế nào có thể cản được? Hiện tại cũng chỉ có thể liều một lần, tập hợp tất cả lực lượng có thể liều mình chém giết Lăng Càn Thiên, nếu không được thì có thể chính thức xác lập bọn hắn đã bại, cái kia kế hoạch thậm chí có khả năng cũng bị ảnh hưởng.

“Lên!”. Còn lại bốn vị thiên kiêu kia cũng không một cái ngoại lệ cũng gầm lên, tuy nói bọn hắn là có nhiệm vụ mà đến nhưng đều là lấy thân phận ưu việt mà đến Ngao Thần tinh không, đột nhiên toát ra một cái Lăng Càn Thiên vượt ra bọn hắn dự đoán, thực lực càng là đè lên đầu bọn hắn, quả thực không có khả năng chấp nhận. Bọn hắn cùng Đào Tông Quật như thế, đều biết được Lăng Càn Thiên này là nhân tố mấu chốt, chỉ cần chém giết hắn thì có thể có cơ hội lật bàn, do đó lập tức điều động tất thảy lực lượng có thể đánh về phía Lăng Càn Thiên.

Bất quá nơi này đại chiến trường có thể có một mình Lăng Càn Thiên đối phó với Vực ngoại Tu giả sao?

“Ha ha, chạy chỗ nào? Lưu lại cho Bản tọa!”. Y Thần cười lớn lạnh lẽo nói, đang cùng hắn kịch chiến mấy có Quái thú có một con muốn tránh đi lao về phía Lăng Càn Thiên, đây đương nhiên à chuyện hắn không cho phép. Lục sắc hải dương biến hóa như là từng cái xúc tu quấn lấy đám Quái thú, một cái cũng không tránh thoát được.

“Hắc! Lưu lại cho lão phu...”.

“Ah! Lại còn muốn tránh!”. “Ầm...”. “Ngao...”. Một màn này trên đại chiến trường đúng là cũng không thiếu, có chỗ càng là có đại năng tận dụng tốt cơ hội này kích thương Quái thú, thậm chí còn thu được lợi thế áp đảo, Vực ngoại Tu giả muốn tập trung tối cường lực lượng đối kháng Lăng Càn Thiên đương nhiên để cho mặt khác Ngao Thần tinh không Tu giả được thoải mái hơn không ít. Ngoài đó ra thì đám Hỗn độn cảnh đại năng cho dù có cái nào đó không thích Lăng Càn Thiên cũng biết được hắn chính là yếu tố quyết định của lần đại quyết chiến này nên cũng tận lực cản lại Hỗn độn cảnh Quái thú, cho dù có cái không nguyện ý nhưng cũng không dám làm lơ, đây nhưng chính là trước mắt bao người, nó có thể ảnh hưởng đến toàn bộ Ngao Thần tinh không, nếu không tận lực mà bị nhìn thấy thì sau đó cho dù là một cái Hỗn độn cảnh, thậm chí ba năm cái cũng có thể bị mạt sát không còn.

“Ngao..”. “Hống...”.Tuy nói là như thế nhưng vẫn có bốn cái Hỗn độn cảnh Quái thú cùng ba vị Hỗn độn cảnh thiên kiêu đến hợp lực với năm vị tối cường Thiên kiêu vây giết Lăng Càn Thiên, người sau cho dù là tự tin vào thực lực của mình cũng phải cẩn thận đối đãi cỗ lực lượng này. Bất quá hắn cũng không có thay đổi, mục tiêu vẫn là cái kia Đào Tông Quật. Hắn chỉ cần cẩn trọng đối phó thì tuyệt đối có tự tin nắm chắc phần thắng.

“Gọi đến trợ giúp cũng không cứu được ngươi!”. Lăng Càn Thiên lạnh lẽo quát lớn, trong khi nói thì hai tay đã kết ấn trước người, phô thiên cái địa uy năng tụ lại một chỗ trước người hắn ép về phía Đào Tông Quật. Kẻ này cùng bốn vị thiên kiêu còn lại kia mới bị hắn kích thương không nhẹ, lúc này nhanh một chút giải quyết cũng không tệ.

“Bảo thiên bình!”. Đào Tông Quật ánh mắt khẽ lóe gầm lên, hắn hai tay chắp ở trước ngực như là một tôn phật đà trang nghiêm vô tận, một cái bình ngọc quang ảnh đột nhiên xuất hiện đem hắn bao phủ, dĩ nhiên là tại lúc này lựa chọn đối cứng phòng thủ một lần.

“Hắc! Đã bị Bản tọa phá một lần vẫn muốn làm chuyện ngu ngốc? Nghĩ rằng để bọn hắn đả thương ta? Lấy thương đổi thương?”. Lăng Càn Thiên khẽ cười nhạt một tiếng nói. “Càn khôn vô thiên phá! Chết!”.

“Ông...”. “Ông...”. Lực lượng khủng bố tụ lại như là một đạo cuồng phong đáng sợ quấn lại đánh về phía Đào Tông Quật, đánh thẳng lên cái kia quang bình.

“Ầm...”. “Ầm...”. “Rắc...”. Lực lượng như là liên miên bất tận công đến, không được bao lâu thì quang bình bên trên vang lên một tiếng vỡ vụn, Đào Tông Quật cũng theo đó biến sắc, bất quá hắn cũng không có thời gian phản ứng nhiều, một cái nắm đấm đã đến trước người, trục tiếp đánh đến hai tay đang chắn trước ngực hắn.

“Bồng...”. Hắc bào đột nhiên nở rộ ra hắc khí, dĩ nhiên là tự động phát động khả năng phòng hộ, bất quá nó cũng không cản được cái sát na đã tan vỡ, Đào Tông Quật hai tay trực diện với một quyền này.

“Kịch...”. “Rắc...”. “Ah...”. Một tiếng va chạm cùng tiếng xương vỡ vang lên, Đào Tông Quật khuôn mặt lập tức vặn vẹo hét thảm một tiếng, hai tay chắp lại trước ngực bị nắm quyền cự lực đánh thẳng đến ép lên ngực, chớp mắt trong đó thì ngực hắn cũng đã lập tức sụp đổ, đau đớn truyền đến để hắn không thể không hét lên một tiếng, miệng cũng theo đó ho ra một ngụm máu lớn, thân hình bật ngược về phía sau, trọng thương vô cùng nghiêm trọng.

“Hừ! Bất quá cũng chỉ có như thế!”. Một kích đắc thủ Lăng Càn Thiên nhưng cũng không có vội vàng truy kích, phía sau đám người kia công kích nhưng đã đến rồi, trước tiên chính là bốn cái thiên kiêu bị thương, bọn hắn thực lực suy giảm nhưng công kích vẫn rất đáng sợ.

“Càn khôn điên đảo!”. Hai mắt khẽ híp lại hắn hai tay lại hiển hóa ra âm dương đồ, không gian cũng theo đó tan vỡ, một mặt thái cực đồ xuất hiện cản lại trước mặt hắn đem không gian vặn vẹo biến hóa vô cùng cổ quái. Mà cùng lúc đó bốn đạo hủy diệt công kích đáng sợ cũng đánh đến vang lên từng tiếng ầm ầm vang vọng cả một phương thiên địa.

“Các ngươi đại thế đã mất, cố gắng vùng vẫy cũng là vô ích mà thôi”. Lăng Càn Thiên đứng phía sau Thái cực đồ khuôn mặt đầy kiên nghị tự tin nói. Ánh mắt hơi chút liếc về phía sau liền híp lại lạnh lẽo.

“Ngao...”. “Hống...”. Một cái sát na dừng lại đó thì bốn cái Hỗn độn cảnh Quái thú cùng ba vị Hỗn độn cảnh thiên kiêu khác cũng đã đánh đến, thú hống gầm thét không chút nào sợ chết lao về phía Lăng Càn Thiên.

“Lui!”. Mà cũng gần như đồng thời đó thì bốn vị thiên kiêu tuyệt thế kia công kích Lăng Càn Thiên bất thành đã lập tức lui lại, biến hóa trong thời gian cực ngắn.

“Hả?”. Lăng Càn Thiên nhìn đến như vậy thì chỗ nào không hiểu đám Vực ngoại thiên kiêu này ý đồ, bất quá hắn lúc này muốn biến hóa cũng đã không kịp, mặt trầm xuống như nước đưa tay về phía trước điểm vào hư không.

“Ha ha ha, ngươi lại cường thịnh hơn nữa thì như thế nào? Cũng không có khả năng tránh được một kiếp này! Chết đi!”. Một cái thiên kiêu không nhịn được cuồng khiếu nói. Bọn hắn tụ tập lại vây công Lăng Càn Thiên nhưng cũng không có ý định dây dưa, bốn con Quái thú Hỗn độn cảnh kia đều là hướng đến Lăng Càn Thiên tự bạo, lấy tự bạo uy lực kia nhằm để trọng thương Lăng Càn Thiên.

“Hống...”. “Oành...”. “Oành...”. Khởi đầu là một con Quái điểu, nó tốc độ nhanh nhất, đến bên người Lăng Càn Thiên cũng là nhanh nhất, lệ khiếu một tiếng không rõ cảm tình liền tự bạo, lực lượng hủy thiên diệt địa mạnh mẽ hơn bất cứ công kích nào mà bản thân nó có thể đánh ra, lực lượng này trùng kích đáng sợ lập tức để cho thái cực đồ chắn lại trước người Lăng Càn Thiên lập tức xuất hiện rung động kịch liệt, sau đó không duy trì được lâu thì bắt đầu rung lên xuất hiện vết nứt. Bất quá đây cũng không phải kết thúc, hai con Độc nhãn quái cùng một con Quái ngưu khác cũng đã lao đến, trong lúc đó thể nội lực lượng cũng đã điên cuồng vận động tụ lại rồi tản ra, tu lại... đến gần chỗ Lăng Càn Thiên thì cũng đã lập tức tự bạo, uy lực khó có thể hình dung quét ra bốn phương tám hướng.

“Uỳnh...”. “Uỳnh...”. “Oanh...”. Lực lượng tự bạo này cơ bản là vượt xa những gì có thể dự đoán, một vùng thiên địa liền đã biến thành hư vô, đám Quái thú này trước khi lao đến đã có ý định tự bạo nên có thể vận dụng tối đa lực lượng mà bọn chúng có, một kích này thậm chí vượt ra công kích của đám người Đào Tông Quật trước đó, bốn cái đồng thời tự bạo sinh ra lực lượng to lớn có thể suy đoán được một hai. Đồng thời với đó nó cũng như hồi chuông vang lên đánh thức cả chiến trường, Ngao Thần tinh không một phương Tu giả mới vừa phấn trấn, đề cao tinh thần nhìn thấy cảnh này thì đều bất giác run lên, dẫu biết là Lăng Càn Thiên cường đại nhưng uy lực từ chỗ tự bạo kia cũng là đáng sợ như thế, ai có thể nói được cái gì?

“Ha ha, ta xem ngươi còn có thể như thế nào hung hăng!”. Một vị thiên kiêu tiến đến hòng vây công Lăng Càn Thiên cười lớn nói. Lăng Càn Thiên xuất hiện thời gian ngắn ngủi nhưng nó uy danh không thể nghi ngờ đã để Vực ngoại Tu giả bọn hắn kinh hãi, hắn chiến tích đáng sợ, mới rồi càng là lực ép sáu vị thiêu kiêu tối cường bên phía bọn hắn, hiện tại nhưng lại có thể cường đại đến đâu?

“Chớ nói nhảm! Lực lượng tự bạo của bọn chúng có thể khiến hắn bị thương, không thể giết được hắn, nhanh lên công kích, nhân lúc hắn bị thương lấy mạng hắn!”. Đào Tông Quật bên kia cố nén thương thế đau đớn gầm lên.

“Đúng!”. Bảy vị thiên kiêu kia lập tức đáp ứng, từng đạo công kích đáng sợ lập tức được tụ lại, phô thiên cái địa hủy diệt công kích hợp lại một chỗ đánh vào nơi hư vô kia.

“Vô cực trấn thiên đồ! Cản lại cho ta!”. Hư không bên trong đột nhiên vang lên một tiếng quát lạnh, đây đương nhiên chính là giọng của Lăng Càn Thiên. Đào Tông Quật nói không sai, bốn cái Hỗn độn cảnh toàn lực tự bạo đúng là không thể lấy mạng Lăng Càn Thiên nhưng để hắn bị thương thổ huyết, điều này không thể nghi ngờ đã chọc cho Lăng Càn Thiên điên tiết.

“Oành...”. “Uỳnh...”. “Ầm...”. Hư không bên trong vang lên kinh khủng đinh tai nhức óc tiếng va chạm kéo ra khắp chiến trường, nó dư uy một đạo lực lượng cũng để một cái Bán bộ Hỗn độn cảnh thảm thương, mà lúc này đây phạm vi ảnh hưởng đó tăng lên trên diện rộng, một kích này để cho không ít sinh linh gần chỗ đại chiến ngã xuống oan uổng.

“Không tốt! Cẩn thận!”. Đột nhiên một vị thiên kiêu kinh hãi hô lên, bất quá nhưng đã chậm, chỉ thấy hư không vốn là đen kịt đột nhiên lại xuất hiện tử khí, ban đầu tử sắc còn rất nhạt sau đó một cái sát na đã như đại hải tràn ngập ra bốn phương tám hướng đem cả một vùng thiên địa biến thành tử sắc, tên thiên kiêu kia mới vừa hô lên thì một bàn tay được tử sắc khí vụ bao phủ đã thò ra khỏi tử sắc đại hải vỗ về phía ngực hắn.

“Bồng...”. “Rắc...”. “Ah...”. Tên kia một chút phản ứng cũng không kịp thì một bàn tay này đã hạ xuống, hắn áo bào quang hoa đột nhiên nộ phóng nhưng cũng không cản được bàn tay kia một chút, nó chỉ như lóe lên một chút mà thôi liền đã biến mất, bàn tay kia đã trực tiếp vỗ lên ngực hắn, trước ngực sụp xuống, sương ngực tan vỡ thanh âm vang lên nghe vô cùng rợn người. Cảm giác đau đớn xộc lên não liền để hắn gầm lên đau đớn, bất quá với hắn đây mới chỉ là khởi đầu của đau đớn mà thôi. Kế tiếp một chưởng kia chính là quyền nhanh đến cực hạn khác, mục tiêu nhưng lại chính là đầu lâu của hắn.

“Mau tránh đi!”. Đào Tông Quật đang đứng nơi xa kia đột nhiên hô lên, hắn không phải nhắc nhở tên kia đang bị công kích, hắn là nhắc nhở còn lại sáu vị thiên kiêu Hỗn độn cảnh, theo tử sắc hải dương lan truyền đi ra một loại cảm giác vô cùng khủng bố cũng theo đó tràn ngập, khí cơ mạnh mẽ.

“...”. Đám người kia còn không hiểu ra làm sao thì tử sắc hải dương đã hoàn toàn đem bọn hắn nuốt chửng, kế tiếp một màn đáng sợ xuất hiện, ngoại trừ một cái thiên kiêu trong đó không có bị công kích, năm người còn lại đều được chiếu cố vô cùng, công kích hủy diệt ép đến.

“Chuyện gì...”. Tử sắc đại hải tràn ngập nhưng cũng không có che được tầm nhìn của bọn hắn, bảy vị thiên kiêu nhưng lại có sáu vị đồng thời gặp đến công kích! Biến hóa bất ngờ để cho bọn hắn một chút cũng không có phản ứng kịp, bị động phòng ngự. Thế nhưng cùng va chạm bọn hắn mới nhận ra một điều đáng sợ, công kích bọn hắn đều là một cái Lăng Càn Thiên!

“Oành...”. “Rầm...”. “Ah...”. Sau đó kết cục có thể đoán được, sáu vị thiên kiêu kết cục đều là như nhau, sau không qua ba chiêu đều là hét thảm một tiếng bị đánh bay, trong đó ba vị thậm chí đã trọng thương chí mạng.

“Có thể ép Bản tọa vận dụng đến đại thần thông này, các ngươi hôm nay một cái cũng không chạy được!”. Tử sắc đại hải bên trong vang lên tiếng nói lạnh lùng của Lăng Càn Thiên, đột nhiên sáu đạo công kích thứ sáu phương hướng khác nhau đánh về phía một cái thiên kiêu cuối cùng không bị công kích trong tử sắc đại hải.

“...”. Tên kia ánh mắt chợt biến đổi sợ hãi, quanh thân lực lượng toàn bộ thôi động, hắn cảm nhận được nếu mình không cản được một chiêu này thì chắc chắn phải chết!

“Uỳnh...”. “Rắc...”. “Rầm...”. “Ah!”. Thế nhưng mặc cho hắn vận dụng tất cả thủ đoạn cũng không cản được, ba đạo công kích hạ xuống đã để hắn đối mặt với tử vong, sợ hãi thét lên, tại thời khắc cuối cùng ba đạo công kích kia lại đột nhiên chuyển hướng, tên này thoát chết nhưng lại có một bàn tay trắng nõn vươn ra chụp lên người hắn, chớp mắt một cái thì hắn đã hoàn toàn biến mất, hắn dĩ nhiên là đã bị bắt sống!

“Mau rời khỏi phạm vi bị tử khí bao phủ!”. Không biết là cái nào thiên kiêu kinh hãi hô lên, một hơi thở không đến thì bảy vị thiên kiêu một bị bắt sống, ba trọng thương chí mạng, ba bị thương không nhẹ, thủ đoạn bảo mệnh đều là dùng hết, bọn hắn có bản là không có lực lượng đối kháng với Lăng Càn Thiên, nhất là trong tình huống quỷ dị như thế này.

“Chạy? Toàn bộ lưu lại!”. Lăng Càn Thiên tiếng nói lại lạnh lẽo vang lên, theo hắn một tiếng quát lạnh truyền đến thì khủng bố khí cơ xuất hiện, sáu vị Hỗn độn cảnh thiên kiêu đều có cảm giác bị nhìn đến, mà đúng là như thế, một màn quỷ dị như trước lại xuất hiện, sáu người đồng thời chịu đến công kích, phảng phất như sáu cái Lăng Càn Thiên đồng thời công kích bọn hắn.

“Quỷ...”. “Uỳnh...”. “Rầm...”. Sáu vị Hỗn độn cảnh thiên kiêu quá mức sợ hãi, ánh mắt biến hóa, khuôn mặt tái nhợt lập tức vận dụng lực lượng còn sót lại đau khổ chèo chống, bất quá sau không quá ba chiêu bọn hắn liền biết vận mệnh đã bị quyết định, từng cái thổ huyết tại chỗ, sáu cái thiên kiêu không một cái thoát khỏi kết cục thất bại thảm hại, thương thế nghiêm trọng mất đi hoàn toàn sức chiến đấu.

“Đây... Đây không lẽ là...”. Đào Tông Quật từ nơi xa nhìn thấy khí tức của từng cái đồng bạn biến mất thì khuôn mặt cũng tái nhợt, hai mắt biến đổi mấy cái thì như nghĩ đến cái gì kinh hô, bất quá hắn cũng không có thời gian nói hết, công kích hủy thiên diệt địa đã hướng hắn đánh xuống.

“Ta liều mạng với ngươi...”. Đào Tông Quật gầm lên, hai tay thương thế còn không có lành lại điên cuồng kết ấn, sau đó hắn trước kia trạng huống xuất hiện, hai tay chắp tại trước ngực, một cái bình ngọc hư ảnh xuất hiện.

“Kịch...”. “Rắc...”. “Hự...”. Một nắm quyền được tử khí bao phủ đánh lên bình ngọc hư ảnh, tiếng va chạm vang lên thì tiếng tan vỡ cũng truyền đến, chấn động kia liền để hắn thất khiếu chảy máu, áo bào lực lượng phòng hộ đã hoàn toàn biến mất, nắm quyền kia đánh xuyên bình ngọc hư ảnh cũng không hề có phát huy tác dụng phòng hộ nữa. Mắt thấy nắm quyền chuẩn bị đánh xuyên lồng ngực hắn thì nắm quyền lại biến đổi, hóa quyền thành trảo chụp lấy cổ hắn, Đạo Tông Quật liền như con gà con bị nắm lấy, mặc cho làm sao dãy dụa cũng không có khả năng thoát được.

“Kết thúc rồi!”. Tử sắc khí vụ tản đi hiện ra chân thân, Lăng Càn Thiên khóe miệng vẫn còn chút máu đọng lại, tay trái túm lấy cổ của Đào Tông Quật lạnh lùng nói. Sau đó hắn lực lượng tràn vào Đào Tông Quật thể nội đem tu vi lực lượng của kẻ này toàn bộ phong cấm, thu lại.

“Trận chiến này cũng nên đến hồi kết!”. Tiếp đó Lăng Càn Thiên nhìn khắp đại chiến trường lạnh nhạt nói, trong khi nói thì quanh thân tử khí cũng bùng lên, từng đạo tử sắc nhân ảnh từ người hắn tách ra như là phân thân, tổng cả liền có năm đạo, tính thêm bản nguyên đứng tại chỗ Lăng Càn Thiên liền là sáu cái. Sáu cái nhân hình được tử sắc khí vụ bao phủ sau đó liền đánh về sáu phương khác nhau.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.