Chương trước
Chương sau
“Oành...”. “Hống...”. “Ngao...”. “Giết...”. Tiếng va chạm cứ như là liên miên không dứt, thú hống gầm thét, Tu giả hét lớn trợ uy, vô số công kích đánh ở bốn phương tám hướng, chiến trường hỗn loạn, từng thời từng khắc lại có sinh linh ngã xuống, một người ngã xuống lại có một người khác lao lên, Phi Huyền đại tinh vực hỗn chiến càng lúc càng thăng cấp, khung cảnh huyết tinh nhưng cũng vô cùng hào hùng tráng lệ.

“Rầm...”. “Uỳnh...”. “Uỳnh...”. Lăng Càn Thiên độc thân lao vào Vực ngoại một phương liền như hổ tiến nhập bầy dê, công kích lăng lệ hạ xuống thì liền để lại kinh khủng thương tổn, không gian ầm ầm tan vỡ mà những Quái thú trước mặt đều theo đó tan thành hư vô, Hư vô cảnh Quái thú trở xuống cơ bản không chịu được một lần công kích, mảng lớn Quái thú cứ như thế bị chém giết không còn.

Kể từ khi chiến trường chính phân ra thắng bại tuyệt đối nghiêng về phía Lăng Càn Thiên thì Vực ngoại Tu giả còn lại đã bắt đầu sinh thối ý, khi hắn gia nhập chém giết trong chiến trường thì Vực ngoại Tu giả lập tức điều động Quái thú trọng điểm chiếu cố hắn, bản thân bọn hắn lại là âm thầm rút chạy, một chỗ quỷ dị lập tức xuất hiện, Quái thú điên cuồng công kích đám Tu giả của Ngao Thần tinh không, trong khi đó đám Vực ngoại Tu giả còn lại lấy tốc độ cực nhanh rút khỏi chiến trường, điều này có thể cho thấy trong mắt những Tu giả vực ngoại kia thì Quái thú cho dù là Hỗn độn cảnh bất quá cũng chỉ là vật hi sinh mà thôi, căn bản là không đáng nhắc tới.

“Hừm!”. Lăng Càn Thiên đương nhiên cũng nhìn ra những này, vì ngăn cản hắn mà đã có tám con Hỗn độn cảnh Quái thú lao lại đây, loại này điên cuồng liều mạng Quái thú cho dù là hắn cũng không thể trong thời gian ngắn thu thập, đương nhiên đây là khi hắn còn không có vận dụng tối cường thủ đoạn mà thôi. Nhìn lại bên kia Y Thần, Thanh Long thủy tổ cùng Huyền cũng không ngoại lệ, cơ hồ đều bị hai đến ba con Hỗn độn cảnh Quái thú cùng đàn Quái thú vây lấy, rất khó trong thời gian ngắn rút thân ra truy sát.

“Tạm giữ cho các ngươi một mạng, để ta xem sau khi chém giết hết những Quái thú này thì các ngươi còn lại bao nhiêu thực lực!”. Cuối cùng Lăng Càn Thiên cũng buông bỏ ý định truy sát, những kẻ kia chạy khỏi Phi Huyền đại tinh vực nhưng cũng trả một cái giá không nhỏ, tính đến hiện tại hắn đã bắt giữ gần ba mươi vị Hỗn độn cảnh Thiên kiêu, mười mấy con Hỗn độn cảnh Quái thú, chỗ này hơn hai mươi con với nhiệm vụ đoạn hậu hắn đương nhiên một cái cũng không buông tha, còn có rất nhiều cường đại Quái thú tại Lân Vũ đại tinh vực cùng Phi Huyền đại tinh vực chết đi, đây nhưng đã vượt qua một phần ba tổng thể thực lực của Vực ngoại một phương rồi. Bắt đầu chiến tranh cũng không lâu nhưng Vực ngoại tu giả đã tổn thất như này thì cũng không phải chuyện đùa, bọn hắn chắc chắn đã bị thương đến căn bản.

“Như vậy cũng nên nhanh chóng giải quyết các ngươi!”. Sau đó ánh mắt của hắn chuyển hướng đám Hỗn độn cảnh Quái thú đang đánh về phía mình, tiếp đó càng là phá lệ nhìn về phía mấy trăm con Bán bộ Hỗn độn cảnh Quái thú, đây xem như là chiến lợi phẩm đi.

“Ngao...”. “Hống...”. Như cảm nhận được Lăng Càn Thiên khinh thường, từng con Quái thú như là không biết sống chết lao đến, tám con Hỗn độn cảnh Quái thú huy động một đám Quái thú cấp thấp đánh về phía hắn.

“Một đám súc sinh, chết hết đi!”. Lăng Càn Thiên hai mắt híp lại, hai tay vươn ra chụp vào hư không để cho hư không một mảnh vặn vẹo, phô thiên cái địa lực lượng xoắn giết hướng đến bốn phương tám hướng như đang cắn nuốt lấy không gian, từng tiếng tan vỡ ghê rợn vang lên, những Quái thú lao đến từng cái ánh mắt lóe lên sợ hãi, điên cuồng gầm rú nhưng đã muộn, thảm sát đã muốn bắt đầu.

“Oanh...”. “Uỳnh...”. “Hống...”. “Gầm...”. “Ah...”. “Giết...”. Chiến trường bên trên một chút lại vang lên từng tiếng va chạm kịch liệt, nổ vang thanh âm quét ngang thiên địa, cùng với đó là tiếng thú hống điên cuồng, tiếng tu giả gầm lên giận dữ, hét thảm... chỗ này đại chiến trường như cái máy xay thịt khổng lồ, vô số tàn thi, huyết nhục tung tóe.

Thời gian như chậm rãi trôi qua, chiến trường bên trên cũng càng về đến hồi kết, ở đây không thể nghi ngờ đang lấy Lăng Càn Thiên làm chủ đạo, hắn bắt lấy Bán bộ Hỗn độn cảnh Quái thú cùng Hỗn độn cảnh Quái thú, còn lại đều là chém giết tại chỗ, vô số Quái thú bị hắn tiện tay vỗ chết, chính là Dị thú hạch còn sót lại từ những Quái thú thi thể bị hắn giết chết cũng bị đánh nát mất năm thành, trên chiến trường này hắn như cái sát thần quét ngang, Quái thú bị riêng hắn chém giết, bắt giữ cũng đạt đến bảy thành!

Sau khi đã hoàn toàn chém giết sạch Quái thú Lăng Càn Thiên cũng thu tay lại, hắn thu lấy Hỗn độn cảnh cùng Bán bộ Hỗn độn cảnh Quái thú mà không giết chết để cho rất nhiều người nghi hoặc nhưng cũng không có ai thắc mắc cái gì, Huyền cùng với Y Thần sau đó cũng lập tức chạy đến, trận chiến này bọn hắn cũng không quá nhiều tiêu hao, Quái thú tràn ngập Tẩy lễ lực lượng quấn thân kia cũng không ảnh hưởng đến bọn hắn nhiều nên chém giết cũng khá thoải mái, tiếp đó cũng không lâu, Thanh Long Thủy tổ, Viên Đế Nhất, Thiên Cơ các mấy người cũng đi đến gần chỗ Lăng Càn Thiên, từng cái ánh mắt vô cùng kính nể nhìn về phía hắn, trước đó nhìn thấy trên đường vô số thi thể bị Lăng Càn Thiên chém giết nhưng khi chân chính mục kích chiến lực khủng bố dọa người của hắn thì những kẻ này mới thật sự sợ hãi vị Thần chủ của Hạo Thiên Thần địa này.

“Lăng Thần chủ! Chúng ta tiếp theo nên làm như thế nào?”. Thiên Cơ các Các chủ Tạ Thiên Cơ sau khi đi đến đây thì hơi chút ôm quyền đối với Lăng Càn Thiên nói. Xét về tư lịch hắn đương nhiên hơn xa Lăng Càn Thiên, bất quá thế giới này là thực lực vi tôn, Lăng Càn Thiên thực lực mạnh mẽ hơn hắn nhiều, dĩ nhiên là cần tỏ ra tôn trọng chi ý nên có.

“Tạ tiền bối khách khí!”. Lăng Càn Thiên cũng hơi chút chắp tay nói, đây xem như là chào hỏi một chút mà thôi, sau đó ánh mắt chuyển hướng nhìn mấy người khác khẽ cười gật đầu. “Đa tạ chư vị đã đến đây giúp Bản tọa một tay!”. Ánh mắt hơi chút nhìn Thanh Long Thủy tổ một chút rồi cũng thu lại, đối phương thể hiện ra thực lực không kém Y Thần cùng Huyền nhưng để hắn kinh ngạc, bất quá cũng dừng lại ở kinh ngạc mà thôi, không hơn!

“Lăng Thần chủ không cần nói như thế, Vũ tiểu hữu có ân với tộc ta, bọn ta đến đây giúp một chút sức lực cũng xem như bình thường, huống chi Quái thú cùng Vực ngoại Tu giả là cái u ác tính đối với toàn thể tu giả của Ngao Thần tinh không chúng ta, cũng là nhờ Hạo Thiên Thần chủ ngài dẫn đầu chúng ta mới có thể chém giết được bọn chúng như lúc này!”. Long tộc Đại nguyên lão Long Tân khẽ cười nói.

“Bản tọa từng hứa sẽ giúp Vũ tiểu hữu một lần, lần này xem như là đang giúp hắn mà thôi!”. Thanh Long Thủy tổ hơi chút nghiêm mặt nói. “Huống chi Lăng đạo hữu đây thực lực đã có thể tự mình đánh đến, bọn ta cũng chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi, cũng không đáng kể bao nhiêu!”. Hắn nhìn về phía Lăng Càn Thiên đầy tò mò nghi hoặc, đây nhưng chính là cường giả mạnh mẽ nhất mà hắn từng thấy trong Ngao Thần tinh không mà không có bất kỳ ai có thể so sánh, hắn muốn nhìn một chút Lăng Càn Thiên là có chỗ nào đặc biệt hơn người.

“Vẫn nên cảm ơn các vị đã nhận lời mời của chúng ta!”. Lăng Càn Thiên khẽ cười gật đầu nói. “Bản tọa hiện tại kế hoạch cũng không có chút nào thay đổi, chúng ta sẽ từng bước một đánh đến Táng thiên chi địa, hôm nay dừng lại ở đây!”.

“Được! Một ngày sau chúng ta lại tiếp tục!”. Mấy vị Hỗn độn cảnh nghe đến như vậy thì cũng gật đầu đồng ý. Lăng Càn Thiên thực lực bọn hắn đều đã thấy, đánh vào Vực ngoại Tu giả lãnh địa thẳng hướng Táng thiên chi địa chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi, từng bước một tiến đánh không những để cho tâm lý của đám Vực ngoại Tu giả kia sụp đổ mà còn khiến cho bọn hắn cảm nhận thất bại, sỉ nhục mà bao lâu nay Tu giả của Ngao Thần tinh không phải cảm nhận, đây không thể nghi ngờ chính là một cái biện pháp khá là âm hiểm dành cho kẻ địch của mình.

“...”. Mười người một chút thương nghị thì cũng là quyết định cho quá trình công phạt Vực ngoại Tu giả, bọn hắn dừng lại thì xung quanh cũng không có ai dám đến đây dò hỏi hay thắc mắc cái gì, đại quân tu giả đều hiểu được quan hệ vi diệu giữa bọn hắn cùng mười vị siêu cường Hỗn độn cảnh này, bọn hắn sau đó phân công ra thu dọn chiến trường, đủ loại pháp bảo, tài vật của Tu giả đã chết, Dị thú hạch khắp nơi... Đem tổng hợp lại thống kê thì đây cũng chính là một món lợi vô cùng to lớn, bất quá bọn hắn cũng không ai bảo ai mà tự động tập hợp tất cả những này lại một chỗ, Lăng Càn Thiên đám người còn không có ý kiến nào rõ ràng thì bọn hắn cũng không dám làm sao xử lý, ngoài đó ra thì tin tức chiến thắng này lập tức đã được truyền về Ngao Thần tinh không với tốc độ chóng mặt.

Ngao Thần tinh không một phương đều là hoan hỉ thì phía bên Vực ngoại tu giả lại là kinh hoàng sợ hãi, Lăng Càn Thiên đối với bên dưới Hỗn độn cảnh Tu giả đều là diệt sát, chết trên tay hắn Vực ngoại Tu giả không có ba trăm cũng có hơn hai trăm cái, điều này đối với bọn hắn không những là sỉ nhục mà còn là thực chất cảnh cáo, ngoại trừ Hỗn độn cảnh ra thì trong mắt Lăng Càn Thiên đã không có cái nào đáng giá nhắc đến. Bất quá đối với những này Vực ngoại Tu giả có thể làm sao? Đã chứng thực Lăng Càn Thiên có thực lực kia thì bọn hắn cũng vô pháp đối kháng, thủ đoạn vận dụng cũng không có kết quả, nhất là khi hắn một lần trấn áp hai mươi tư vị Hỗn độn cảnh thiên kiêu đã để cho Vực ngoại Tu giả sợ hãi mất mật, đối mặt loại kia quái vật bọn hắn làm sao có thể chiến thắng?

Lại một ngày nữa trôi qua, Lăng Càn Thiên lại như cái đao phủ mang đao lên bước ra Phi Huyền đại tinh vực đến Đại tinh vực tiếp theo bị Vực ngoại Tu giả chiếm đóng, là Hồng Lam đại tinh vực, hắn động thân thì chín vị siêu cường Hỗn độn cảnh cũng đứng lên đi cùng, phía sau đại quân cũng theo đó hạo hạo đãng đãng đi theo. Bất quá lúc này đối mặt với hắn cũng không phải là Vực ngoại Tu giả hay Quái thú đàn, trước mắt Lăng Càn Thiên là hàng ngàn tỉ Tu giả cấp thấp của Hồng Lam đại tinh vực, tu vi cao nhất cũng chỉ có Thánh tổ cảnh sơ kỳ, trước mặt hắn cơ bản chính là đen kịt một mảnh, từng cái ánh mắt đều không che dấu được sợ hãi nhưng lại không hề có ý định lùi lại, đều là một dạng thấy chết không sờn chắn trước mặt Lăng Càn Thiên cùng chín vị siêu cường Hỗn độn cảnh.

“Vô sỉ!”. Lăng Càn Thiên cùng chín vị siêu cường Hỗn độn cảnh bước đến nhìn thấy thì mặt mũi đều là trầm xuống lãnh túc, Viên Đế Nhất là cái đầu tiên không nhịn được lạnh lẽo hô lên. Đại quân đi theo phía sau bước qua Đại tinh vực giới bích nhìn thấy mười bóng người vĩ ngạn kia nhưng lại đột nhiên dừng lại thì hơi chút kinh ngạc, bất quá nhìn đến phía trước vô số cấp thấp tu giả đang đứng như là biển người thì cũng hiểu ra đôi chút.

“Bản tọa cho các ngươi mười hơi thở! Lập tức tránh đường, bằng không, chết!”. Lăng Càn Thiên mặt mũi trầm ngâm chốc lát, sau đó mắt lóe lên sát khí đáng sợ gầm lên.

“CHẾT!”. Một chữ này này như mang theo vô tận sát khí cùng tức giận mà Lăng Càn Thiên kìm nén, nó oang oang vang vọng khắp thiên địa như lưu lại không tan, chính là phía sau hắn đại quân chinh phạt Vực ngoại Tu giả cũng đều không nhịn được run lên một cái, bọn hắn đều cảm nhận được Lăng Càn Thiên nói là sự thực, mặc cho đám Tu giả cấp thấp này đều là bản dân của Ngao Thần tinh không nhưng chỉ cần cản bước đi của Lăng Càn Thiên thì đều chỉ có một kết cục đó mà thôi.

“Hư...”. Đám cấp thấp tu giả kia đều không tự chủ được lùi lại một chút, bọn hắn số lượng đúng là cực nhiều nhưng trước mặt Lăng Càn Thiên chỉ như Cự long cùng giun dế, bọn hắn đến bao nhiêu đi chăng nữa cũng không đủ cho Lăng Càn Thiên giết. Bất quá cũng chỉ như thế mà thôi, bọn hắn ánh mắt sau lại càng thêm cứng rắn, thậm chí là có chút điên cuồng, thà rằng bỏ mạng cũng muốn lưu lại cản đường Lăng Càn Thiên cùng phía sau hắn đại quân.

“Bọn ta mục tiêu chỉ có Vực ngoại Tu giả, các ngươi biết điều thì lập tức tránh sang một bên, chớ để bọn hắn yêu ngôn mị hoặc mà bỏ mạng oan uổng!”. Mắt thấy thời gian đã không còn nhiều, Viên Đế Nhất tại lúc này chủ động bước ra hét lớn, ở đây tu giả không có mười tỉ thì cũng không kém nhiều, nếu toàn bộ bị giết thì chỉ e không ổn.

“Aiii... Xem ra Vực ngoại tu giả cho bọn hắn cái này hi vọng đúng là lớn, dĩ nhiên lại dám như thế bỏ qua tính mệnh của mình cũng muốn bảo toàn chỗ này...”. Tạ Thiên Cơ thở dài một hơi trầm thấp nói. “Lăng Thần chủ, chúng ta có thể đi qua bọn hắn...”. Hắn đang định nói thì bị một tiếng nói lạnh lẽo cắt ngang.

“Hắc! Nghĩ là bản dân của Ngao Thần tinh không thì bọn ta sẽ không giết các ngươi sao? Các ngươi sai lầm rồi! Các ngươi tất cả đều phải chết!”. Nói là Huyền, hắn hai mắt đen kịt lại thâm thúy gầm lên, một chữ “chết” kia mang theo sát khí so với Lăng Càn Thiên lại càng thêm mạnh mẽ bá đạo, mà một chữ này hạ xuống thì thời gian kia cũng đã hết, Lăng Càn Thiên cũng theo đó động thân.

“Đã cho các ngươi cơ hội mà không biết trân trọng, như vậy để Bản tọa đích thân tiễn các ngươi lên đường!”. Lăng Càn Thiên chân đạp hư không lạnh nhạt nói, một bước của hắn bước ra thì toàn bộ thiên không đều như chịu đến chấn động, không gian phá nát, hắn hai tay cũng như hai cực bắt đầu chuyển động, cuối cùng hắn gầm lên. “Càn khôn toái!”.

“Uỳnh...”. “Uỳnh...”. “Rắc...”. Hư không nổ vang, không gian lấy chỗ Lăng Càn Thiên làm khởi nguyên bắt đầu tan vỡ lan tràn ra bốn phương tám hướng, hủy thiên diệt địa lực lượng quét về phía trước, không gian bị đánh thành hư vô thì đám cấp thấp tu giả kia kết quả là gì cũng có thể đoán được.

Tác giả: Đế Thanh
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.