Chương trước
Chương sau
Thiên ngoại vẫn thạch tan vỡ chỉ còn lại một khối Vực ngoại tinh thiết. Mười năm trước được đem về từ Vẫn tinh chi địa, vật chất không biết nhưng vô cùng cứng rắn, đã từng có luyện khí Thánh sư (tương đương Hư vô cấp luyện khí sư) ý đồ đem nó tan chảy nhưng không thành. Ngoài đó ra thì khối vực ngoại tinh thiết này cũng vô cùng cổ quái, nó khối lượng không giảm nhưng kích thước lại không ngừng thu nhỏ lại, tuy rằng rất chậm nhưng đúng là có thu nhỏ lại, thời gian mười năm nhưng đã thu nhỏ lại gần một phần vạn thể tích.

“...”. Ngọc giản bên trong liền cũng chỉ có bấy nhiêu tin tức về khối tinh thiết cổ quái kia, Thiên Quân linh thức quét qua một chút liền đã đọc hết. Quả đúng như hắn cảm nhận được, khối quái thiết này đang dần thu nhỏ thể tích lại, nó khối lượng lại không giảm tức là bên trong đang không ngừng áp súc lại, càng về sau chỉ e sẽ càng thêm cứng rắn.

“Thú vị! Xem ra bên trong khối Vực ngoại tinh thiết này còn tồn tại vật chất khác!”. Thiên Quân đọc qua một chút liền đưa ra kết luận, có lẽ những kẻ khác cũng nhận ra khối tinh thiết này có ẩn chứa vật chất khác nhưng cái giá của nó lại đúng là quá đắt, dĩ nhiên là mười hai vạn Điểm cống hiến, đây nhưng đã tương đương với hơn mười khỏa Hư vô cấp Đan dược, vật chất kia cho dù lại quý giá cũng không đủ để người bình thường dám đi thử.

“Mười hai vạn Điểm cống hiến! Khối Vực ngoại tinh thiết này ta muốn!”. Sau khi đã xác định được có chỗ bất phàm, Thiên Quân liền cười nói. Dù sao thì Thiên Quân đao đã cảm giác được vật chất kia có ích cho nó thì Thiên Quân cũng không cần keo kiệt, Điểm cống hiến đối với hắn nhưng chỉ là con số mà thôi, không cần tính toán.

“Nếu Đạo hữu đã muốn thì cùng ta đi đến bên kia thực hiện hối đoái đi, mười hai vạn Điểm cống hiến!”. Lam y mỹ nữ nghe vậy thì khẽ cười cười nói chỉ sang một bên. Mười hai vạn điểm cống hiến không phải con số nhỏ, người bình thường căn bản là không có khả năng lấy ra dễ dàng. Thiên Quân trên người y phục đúng là bình thường không đáng nói nhưng toàn thân khí chất đã cho thấy chắc chắn không phải phàm nhân, thu lại cái này Vực ngoại tinh thiết nhưng mắt cũng không thèm nháy một cái, chỉ e là cái tiểu phú ông. Bất quá lại nghe trước mặt thiếu niên nói tiếp thì thân hình cũng khẽ nhoáng lên một cái kinh sợ nhìn đến.

“Mười hai vạn Điểm cống hiến ta hiện tại còn không cầm ra đến, ta phải đến chỗ nào mới có thể lấy được Điểm cống hiến của mình?”. Thiên Quân lúc này mới chợt nghĩ đến hắn đúng là có một bút khổng lồ Điểm cống hiến nhưng còn không có cầm đến tay.

“Đạo hữu không có Điểm cống hiến?”. Lam y mỹ nữ một chút lấy lại bình tĩnh cổ quái nhìn Thiên Quân. Ngươi không có Điểm cống hiến thì còn làm cái gì ngoạn ý? Không lẽ muốn đến đây trêu chọc lão nương không thành?

“Điểm cống hiến ta đương nhiên có, bất quá còn không có cầm đến tay!”. Thiên Quân khẽ cười xấu hổ nói. “Cô nương có thể hay không trước tiên chỉ ta chỗ nào đổi lấy Điểm cống hiến?”.

“Nói như vậy Đạo hữu còn không có lệnh bài thân phận?”. Lam y mỹ nữ trợn trừng mắt nói. Hầu hết tu giả sau khi đến Táng thiên chi địa này đều sẽ làm một cái lệnh bài thân phận do Liên minh phát hành, đó chính là đại biểu thân phận cùng Điểm cống hiến, tên này nhưng lại không có? Sẽ không phải là mới lần đầu đến Táng thiên chi địa chứ? Nghĩ đến đây nàng không nhịn được hỏi. “Đạo hữu nhưng mới đến Táng thiên chi địa?”.

“Huh! Cũng được năm ngày rồi!”. Thiên Quân hơi chút suy nghĩ gật đầu nói.

“Năm ngày...”. Lam y mỹ nữ nghe vậy thì thân hình lại một lần nữa lắc lư, hai mắt nhưng là trợn trừng trừng nhìn Thiên Quân, lúc này nhưng là tức giận ah! “Ngươi tiêu khiển lão nương?”. Tức giận lúc đó liền tỏa ra tự thân uy áp, dĩ nhiên là một vị Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba. Năm ngày, mới đến Táng thiên chi địa được năm ngày mà đã muốn hối đoái vật phẩm mười hai vạn Điểm cống hiến, ngươi cho ngươi là Hỗn độn cảnh đại năng hay còn là vị kia siêu cường thiên kiêu như là Thần long thấy đầu không thấy đuôi Vũ Thiên Quân? Nên biết Điểm cống hiến muốn thu được cũng chỉ chém giết Quái thú mới thu được, thiếu niên này mới đến Táng thiên chi địa được năm ngày thì liệu có thể chém giết được bao nhiêu Quái thú? Chính như nàng Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba cũng cần mấy tháng mới có thể thu được con số này, một cái Thiếu niên lại có thể làm được?

“Cũng chỉ có mười hai vạn điểm cống hiến mà thôi, ta không cần tiêu khiển nha...”. Thiên Quân hơi chút kinh ngạc nhìn Lam y mỹ nữ, hắn nói thật nha, chỗ nào là tiêu khiển? Một chút đó khí tức uy áp của nàng còn không có khả năng để một cọng tóc của hắn lay động, cũng đem ra dọa hắn?

“...”. Lam y mỹ nhân nghe vậy thì triệt để bó tay, bất quá nàng không tiếp tục tỏa ra uy áp nữa, Thiên Quân nhìn về phía nàng vô cùng bình tĩnh, thậm chí còn có chút khinh thường, uy áp của nàng nhưng một chút cũng không có tác dụng với hắn? Làm sao một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất thiếu niên lại có thể làm được? Điều này nhưng để nàng một chút giật mình cùng bối rối.

“Ha ha, thật đúng là vô tri tiểu tử, mới đến Táng thiên chi địa này năm ngày, đến Lệnh bài thân phận cũng không có mà lại muốn hối đoái vật phẩm mười hai vạn Điểm cống hiến như Vực ngoại tinh thiết?”. Đột nhiên một tiếng cười lớn vang lên bên tai Thiên Quân, một cái thanh niên hai bảy hai tám quý khí bức người đi đến, kẻ này một thân hoàng bào, khí thế thượng vị giả như là đế vương vi hành, tu vi càng là có Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba đỉnh phong, so với lam y mỹ nữ kia còn muốn cao hơn một chút. “Ngươi là đến tổng bộ Liên minh là muốn quấy phá sao?”.


“...”. Vốn đã có nhiều người nhìn sang bên này, nghe đến Thiên Quân muốn hối đoái Vực ngoại tinh thiết mà không có Điểm cống hiến thì đã có nhiều kẻ cười nhạt trào phúng, hoàng bào thanh niên kia cười nói nhưng lại càng làm cho nhiều người nhìn đến.

“Thật đúng là muốn chết! Dám ở tổng bộ Liên minh làm trò, ta xem là ở trong gia làm càn đã quen, ra ngoài nhưng không có sửa đổi, chỉ e sẽ chịu hậu quả không nhỏ!”. Liền đã có người nhàn nhạt trào phúng.

“Xùy! Ta còn tưởng là cái nào Thế gia công tử, hóa ra là một cái công tử bột ngu ngốc, quỷ nghèo một dạng lại còn tỏ ra bảnh bao!”. Một cái nữ tu giả khịt mũi khinh thường nói.

“Hì hì, Tiểu huynh đệ, theo tỉ tỉ chơi, ta cho ngươi mười hai vạn Điểm cống hiến...”. Lại có một giọng nói ngả ngớn truyền đến.

“Thì ra là một cái tiểu bạch kiểm...”. Còn không đến ba hơi thở, một đám âm thanh liền nhao nhao lên truyền vào trong tai Thiên Quân để hắn khuôn mặt có chút trầm xuống, đi ra ngoài đã bị nhiều người nhòm ngó, lúc này lại càng là bị người khinh thường? Bọn này không lẽ thấy hắn không nói liền khi hắn là mèo bệnh? Lập tức ánh mắt khẽ chuyển nhìn về phía Hoàng bào thanh niên lạnh lùng nói.

“Bản thiếu gia có hay không có Điểm cống hiến thì mắc mớ gì đến ngươi? Ta là cùng Liên minh hối đoái hay là cùng nhà ngươi hối đoái? Liên quan nhà ngươi điểu sự? Chó ngoan không cản đường, cút đi!”. Hắn càng nhìn cái này hoàng bào thanh niên lại càng cảm thấy không vừa mắt, nếu không phải chỗ này không thích hợp giết người hắn đã một chụp vồ chết tên này cũng một đám khác, thật đúng là mắt chó nhìn người nha.

“Ngươi nói cái gì? Lặp lại một lần nữa?”. Hoàng bào thanh niên nghe thấy vậy thì khuôn mặt trào phúng chợt đọng lại trầm xuống, nhìn về phía Thiên Quân lạnh lẽo nói. Xung quanh một đám người liền cảm thấy không khí chợt lạnh xuống, từng cái im lặng nhìn trò vui, có kẻ nhận ra Hoàng bào thanh niên thân phận thì nhìn về phía Thiên Quân đầy giễu cợt, không cần nghĩ cũng đoán được kẻ này là kẻ có thân phận không hề nhỏ, bất quá hiện tại Thiên Quân có chỗ nào sợ kẻ có thế lực lớn? Hỗn độn cảnh đến hắn cũng giết, Vực ngoại thiên kiêu hắn cũng giết, Hoàng bào thanh niên này thân phận lại lớn cũng không có khả năng so sánh với hai cái trước.

“Chó ngoan không cản đường! Không ngờ chó lại còn bị điếc!”. Thiên Quân đưa tay khẽ ngoáy ngoáy tai cười nhạt nói.

“Ngươi... Rất tốt!”. Hoàng bào thanh niên nghe thấy như vậy thì sát khí càng thêm nồng đậm hướng đến Thiên Quân, người sau nhưng lại làm như không thấy, một bộ lạnh nhạt vô cùng thì càng có cảm giác như đấm vào bịch bông, lại càng thêm giận dữ. “Ngươi nghĩ tại trong Tổng bộ Liên minh thì ta không thể làm được gì ngươi sao?”. Hắn ánh mắt nhưng lại hướng về phía Vực ngoại tinh thiết rồi nhìn về phía Lam y mỹ nữ khẽ cười nói. “Lam Huân chấp sự, tiểu tử không biết sống chết này đã không thể bỏ ra Điểm cống hiến mua lấy Vực ngoại tinh thiết, không biết ta có thể hay không mua lấy nó?”.

“Hử?”. Thiên Quân nghe thấy như vậy thì hai mắt khẽ híp lại, xem ra tên này thật là muốn chết. Bất quá hắn cũng không có lập tức bộc phát, ánh mắt cũng chuyển hướng nhìn đến cái kia Lam y mỹ nữ gọi là Lam Huân chấp sự, hắn muốn nhìn một chút nàng này làm sao làm.

“Vị Đạo hữu này, ta hỏi lại một lần nữa, ngươi có thể hay không xuất ra Điểm cống hiến? Nếu là không thể thì Vực ngoại tinh thiết này sẽ được bán cho Huyền Ngọc Nhị Vương tử!”. Lam Huân chấp sự hơi chút dừng lại một chút, cuối cùng như quyết định gì đó nhìn về phía Thiên Quân nói.

“Nhị vương tử?”. Thiên Quân nghe vậy thì có chút ngoài ý muốn nhìn lại Hoàng bào thanh niên rồi nhìn Lam Huân chấp sự nhàn nhạt nói. “Ta đã nói cần trước tiên đi lấy Lệnh bài cùng Điểm cống hiến, làm sao? Cái này hối đoái là không phân trước sau, kẻ nào có tiền liền được? Ta thấy cái này liên minh nhưng đúng là đủ làm trò cười nha”.

“Hít...”. Một lời vừa ra nhưng để xung quanh một đám người hút vào khí lạnh kinh hãi nhìn Thiên Quân, cái kia Hoàng bào thanh niên thế lực phía sau lớn thì thôi, Thiên Quân nhưng lại càng nói thẳng mặt Liên minh như thế? Đây quả thực là muốn chết nha! Chỉ e là không có mấy người dám trước bao nhiêu người chỉ trích Liên minh như thế.

“Đạo hữu nói đùa!”. Lam Huân chấp sự nghe đến như vậy thì hơi chút biến sắc nói. “Liên minh chỉ là coi trọng công bằng, không phân biệt với bất kỳ ai hay thế lực nào, do đó dĩ nhiên chỉ coi trọng đến trước cùng đến sau!”. Nàng ánh mắt khác lạ nhìn Thiên Quân, cuối cùng nhưng vẫn nói. “Bất quá Đạo hữu còn không có xuất ta Điểm cống hiến, làm sao có khả năng hối đoái vật phẩm? Huyền Ngọc Vương tử hiện tại liền muốn mua, ta cũng chỉ có thể ưu tiên ai trước tiên đưa ra Điểm cống hiến liền đưa ai!”.

“Hừ! Thật không biết sống chết tiểu tử! Lâm Huân chấp sự, hi vọng có thể nhanh chóng một chút hối đoái cho ta, ta còn có chút chuyện cần làm!”. Huyền Ngọc nghe đến như vậy thì khẽ nhếch mép cười lạnh nói. Nói đoạn nhưng liền đã đưa cho Lam Huân chấp sự một cái lệnh bài, dĩ nhiên chính là Lệnh bài thân phận cùng Điểm cống hiến.

“Đạo hữu nếu muốn thu lấy Lệnh bài thân phận cùng Điểm cống hiến có thể đi đến chỗ kia, cáo từ!”. Lam Huân chấp sự chỉ về một chỗ quầy lớn nói, sau đó cũng là lách ra bên cạnh Thiên Quân đi về phía một chỗ quầy khác. Huyền Ngọc Vương tử cùng liền quay đầu đi theo, trước khi đi nhưng càng là quay đầu lại nhìn Thiên Quân lạnh lẽo nói. “Tiểu tử! Sau này ra ngoài nên cẩn thận một, có một số người ngươi không trêu được!”.

“Ha ha, tiểu tử này đúng là óc vào nước rồi, muốn đi Tổng bộ Liên minh làm loạn thì thôi, nhiều nhất chỉ bị phạt một chút, bị Huyền Ngọc Vương tử ghi thù chỉ e tương lai khó sống rồi!”. Đám người xung quanh nhìn đến như vậy thì cười lạnh không thôi, có kẻ trong đó trào phúng cười trên nỗi đau của người khác nói.

“Loại này chắc là mới từ gia tộc đi ra, luôn là một bộ vô địch thiên hạ, cũng nên chịu một chút giáo huấn mới có thể trưởng thành được...”.

“Hắc hắc, ta xem cái này phí tổn giáo huấn không nhỏ, chỉ e sẽ bỏ lại là cái mạng nhỏ!”. Một đám nhìn về phía Thiên Quân trào phúng không thôi, âm thanh kia một chút cũng không có kiêng kị đều đã rơi hết vào trong tai của Thiên Quân.

“...”. Thiên Quân hơi chút dừng lại, khuôn mặt tuấn mỹ hơi chút trầm xuống, sau đó nhưng là biến lạnh, cuối cùng nhất khóe miệng nhưng là nhếch lên, hắn trước nay là đi bắt nạt người khác, có chỗ nào lại chịu thiệt? Hơi chút nhìn lại chỗ Lam Huân chấp sự cùng Huyền Ngọc Vương tử đang đi đến quầy hàng thì cũng liền nhấc chân lên đi về phía đó. Đồ vật hắn đã muốn thì cho dù là ai cũng đừng hòng đoạt đi.

“Ngụy lão! Giúp ta hối đoái vật này cho Huyền Ngọc Vương tử nha!”. Lam Huân cùng Huyền Ngọc đi về phía quầy kia, người trước đứng trước một vị lão giả áo gai hơi chút cúi đầu cung kính nói.

“Ồ? Vực ngoại tinh thiết cũng có người muốn đổi rồi?”. Lão giả áo gai gọi là Ngụy Lão mi mắt khẽ động nhìn đến Vực ngoại tinh thiết thì hơi chút kinh ngạc nói, bất quá cũng chỉ có như thế mà thôi, hắn lại nói tiếp. “Vực ngoại tinh thiết muốn hối đoái thì cần mười hai vạn Điểm cống hiến!”.

“Đây là Lệnh bài của Huyền Ngọc Vương tử!”. Lam Huân chấp sự khẽ cười một tiếng thì đưa cái kia Lệnh bài cho Ngụy Lão.

“Uhm...”. Ngụy Lão cũng không có bao nhiêu phản ứng, tay phải khẽ vươn ra chụp về phía Lệnh bài, bất quá lúc này xuất hiện dị biến, một bàn tay so với Ngụy Lão còn nhanh hơn một số chụp đến trên Lệnh bài.

“Chậm!”. Giọng nói truyền đến thì bên người Lam Huân nhiều ra một cái bạch y thiếu niên hoàn 375Tjtn mỹ đến yêu dị xuất hiện, Lệnh bài kia nhưng đã nằm trên tay hắn.

Tác giả: Đế Thanh
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.