Chương trước
Chương sau
“Ùm...Ò...”. Thiên Quân cùng Mãng thứ ngưu không ngừng va chạm, đơn thuần nhục thân Thiên Quân xa xa không phải đối thủ của con Mãng thứ ngưu này, bất quá hắn lại có ưu thế ở pháp lực cùng Thái sơ chân hỏa, Mãng thứ ngưu cho dù công kích điên cuồng nhưng vẫn có kiêng kị nhất định, cơ bản là không đến gần Thiên Quân quá lâu, ngoài đó ra nó lại như cố gắng quấn lấy Thiên Quân, luôn giữ khoảng cách nhất định với hắn.

“Kiềm chế ta đợi đồng bọn đến...”. Mãng thứ ngưu dự tính Thiên Quân đương nhiên cũng đã nhận ra, hắn chặn giết nhiều Hỗn độn cảnh quái thú như thế cũng để cho những Quái thú này đối với hắn vô cùng đề phòng, tuy rằng lâm thời chặn đánh hắn nhưng đã có kế hoạch sẵn.

“Bốn con Hỗn độn cảnh...”. Thiên Quân cảm nhận được có bốn đạo khí tức đang lao về phía này thì đồng tử cũng khẽ co lại, ba con Quái thú cũng để đem hắn quần nhau không thở nổi, nếu là năm con thì bản thân hắn một chút tự tin cũng không có có thể đem bọn nó đánh bại. Liều mình đánh giết trong lãnh địa của bọn chúng đương nhiên không phải hành động sáng suốt, Thiên Quân sẽ không mù quáng đến như thế.

“Đã như thế thì hôm nay dừng lại ở đây thôi!”. Đã không có định chém giết con Mãng thứ ngưu này nữa, Thiên Quân khẽ cười nói,

“Bò...”. Mãng thứ ngưu một lần nữa lao đến, kinh người khí lãng ép đến, Thiên Quân chân phải cũng đá ra cùng nó đối kháng. Bất quá lần này cùng mấy lần khác có chỗ bất đồng, Thiên Quân không có định cùng nó ngạnh kháng, mà chỉ là mượn lực mà thôi.

“Kịch...”. “Oành...”. Va chạm một khắc đó lập tức sinh ra tiếng nổ kịch liệt, cự lực truyền đến thì Thiên Quân hai chân cũng khẽ gập lại, lấy đỉnh đầu của Mãng thứ ngưu làm điểm tựa, hai chân khẽ nhấn một cái thì đã bay ra phía xa, tốc độ nhanh đến cực hạn.

“Ò...?”. Mãng thứ ngưu nhìn thấy như vậy thì hai mắt chợt biến đổi nghi hoặc, bất quá cũng rất nhanh nó liền nhận ra ý định của Thiên Quân, thân thể khẽ rung động, trên lưng hắc thứ từng căn lại từng căn mọc dài ra, rồi “phốc” “phốc” mấy tiếng, hơn hai mươi cái hắc thú tách ra lao hướng Thiên Quân. Đồng thời với đó nó cũng lập tức nhích thân thể lên đuổi theo.

“Ầm...”. “Ầm...”. Đại địa được một trận rung động, Mãng thứ ngưu thân hình cao đến hơn hai mươi trượng, cơ bản là có thể so với núi nhỏ một dạng. Tuy rằng hình thể này đem so với Yêu tộc hay Hung thú đồng cấp ở Ngao Thần tinh không có chút nhỏ đi nhiều nhưng vẫn vô cùng đáng sợ cùng to lớn, nó chạy trên mặt đất có thể gây nên kinh người động tĩnh cũng không có gì lạ.

“Biết ngươi sẽ lại xài một chiêu này mà...”. Thiên Quân lao đi cũng không có quay đầu nhìn hắc thứ đang lao đến mà chỉ khẽ cười nhạt. Quái thú một phương tuy rằng có Hỗn độn cảnh chiến lực nhưng bọn nó giống như có hạn chế rất nhiều, tốc độ không thể so sánh với bình thường Hỗn độn cảnh, Thiên Quân lại nắm giữ Thời không chi vực sơ cấp, Quái thú cơ bản là không có khả năng cùng hắn so tốc độ. Mãng thứ ngưu đương nhiên cũng không có khả năng đuổi theo hắn, bất quá nó lại có hắc thứ bên ngoài thân thể, nó đem những này bắn ra thì chính như một đám cốt thứ uy lực vô cùng đáng sợ, Hỗn độn cảnh chi thân cũng khó có thể cản lại, có thể đem đánh xuyên, Thiên Quân dự đoán thì khi hắn muốn rời đi, Mãng thứ ngưu sẽ dùng chính là một chiêu để ngăn hắn bỏ chạy.

“Ông...”. “Ông...”. Sau lưng hắn trống rỗng xuất hiện ba mươi cái liệt nhật, dưới một cái ý niệm của hắn, ba mươi cái liệt nhật lập tức bắn ngược về phía sau.

“Xuy...”. “Oành...”. “Rắc...”. Liệt nhật cùng hắc thứ va chạm, Hắc thứ tuy là hữu hình vật thể, lực xuyên thấu cực mạnh nhưng Liệt nhật cũng không phải tầm thường, nó bản chất chính là Thái sơ chân hỏa, lại được cô đọng lại đến đáng sợ, uy năng đủ để hủy thiên diệt địa, va chạm kết cục nhưng là để hắc thứ hoàn toàn bị đốt cháy, Liệt nhật lực lượng tổn hao một phần nhưng lộ trình một chút cũng không đổi, vẫn hướng đến chỗ Mãng thứ ngưu.

“Hống...”. “Rầm...”. Mãng thứ ngưu đang điên cuồng lao đến nhìn thấy như vậy thì ánh mắt lập tức biến hóa hoảng sợ, hai chân trước lập tức đập mạnh xuống đất miễn cưỡng dừng lại thân hình, đồng thời với đó cả thân thể gồ lên, hai chân trước mang theo kinh khủng lực lượng dĩ nhiên đem một mảnh đại địa lớn kéo lên chặn ở trước mặt mình.

“Oanh...”. “Oanh...”. Một mảnh liên miên tiếng va chạm. Liệt nhật theo đó tan vỡ đi ra Thái sơ chân hỏa, một chỗ tiểu hỏa hải chớp mắt liền thành hình, Mãng thứ ngưu cũng theo đó bị chặn lại chốc lát.

“Ha ha, Bản thiếu gia đi trước, sau này còn gặp lại!”. Thiên Quân chân đạp hư không cười lớn tiêu sái rời đi. Nếu không phải ở đây là lãnh địa của đám Quái thú thì Thiên Quân chắc chắn sẽ buông tay đánh một trận để xem giới hạn của mình ở đâu, nếu không được hắn nhưng có thể có biện pháp ung dung rời đi. Tại chỗ này nếu bị Hỗn độn cảnh Quái thú vây lấy, sau đó lại là một đàn Hư vô cảnh Quái thú khác bọc lấy thì Thiên Quân cũng muốn nuốt hận ah.

“Ùm... Bò...”. “Hống...”. Mãng thứ ngưu nhìn xuyên qua màn lửa nhìn theo bóng dáng Thiên Quân biến mất nơi chân trời thì chỉ có thể gầm lên đầy giận dữ, tứ chi đập ầm ầm lên mặt đất, lần này không phải là lần đầu chúng nó vây giết Thiên Quân thất bại, nhìn thấy kẻ này nhưng đặc biệt ngứa mắt. Bất quá Thiên Quân cũng không phải là yếu, thực lực so với chúng nó chỉ mạnh không yếu, bọn nó muốn vây công nhưng Thiên Quân lại trơn tuột như cá trạch, hiện tại chỉ đốt lên một chỗ Tế đàn liền sẽ rời đi, bọn nó chỉ có thể không ngừng bôn ba đuổi theo hắn, hạn chế tối thiểu nhất việc phá hoại tế đàn của Thiên Quân.

Tách ra khỏi Mãng thứ ngưu, Thiên Quân ánh mắt nhìn đến Táng thiên chi địa chỗ sâu, hắn lúc này đã xác định rõ ràng số lượng quang trụ, tổng cả nhưng có một trăm linh tám cái, bị hắn đốt cháy hai mươi tư cái chắc chắn sẽ báo hỏng, chỗ kia chắc chắn không thể tiếp nhận truyền tống, chỉ là vẫn còn đến tám mươi tư cái quang trụ, đó nhưng cũng là tám mươi tư chỗ truyền tống, đối tượng truyền tống đến đây còn không biết được.

Nhìn lên thiên không hắn chỉ có thể thở dài. Hắn vốn muốn đi thiêu đốt càng nhiều quang trụ nhưng thực lực cũng có hạn mà thôi, Quái thú đàn đã quay trở vào Táng thiên chi địa này, hắn nếu còn ở lại thì có khả năng bị vây công, nếu không có Hỗn độn cảnh Quái thú hắn còn có thể tự tin một chút, lúc này nhưng lại không được, chỉ cần có hai cái Hỗn độn cảnh Quái thú chặn lại hắn thì còn lại những Quái thú còn lại có thể chậm rãi mài chết hắn. Lại nhìn chỗ hư không vết nứt còn không có lành lại kia, nhớ đến Bạch thủ kia hắn không nhịn được nghiêm nghị nói nhỏ. “Không lẽ là vực ngoại sinh linh? Bọn hắn giống như Minh Đế, Ám Tôn, đến từ Tinh không mạnh mẽ kia?”.

“Không phải! tên kia mặc dù cho ta cảm giác rất cường đại nhưng còn không đến mức kia, Minh Đế cùng Ám Tôn đều không có hoàn toàn khôi phục cũng đã mạnh hơn tên kia, bọn hắn toàn thịnh nhưng còn có thể mạnh mẽ đến mức nào?”. Trầm ngâm một chút hắn liền lắc đầu nói. Bí ẩn cường giả kia cùng Minh Đế Ám Tôn mạnh mẽ như thế nào hắn không nhìn thấu nhưng cảm giác thì vẫn được, Bí ẩn cường giả kia vẫn đang ở cấp độ có thể lý giải, Minh Đế, Ám Tôn lại không được, mạnh hơn hắn cảm thụ được quá nhiều. Dù sao thì năm đó khi hắn có được Hỗn độn cảnh thực lực không kém hiện tại nhưng trước mặt hai tên kia vẫn không đủ nhìn, một hai đạo dư uy quét đến đã khiến hắn mất mạng, có thể suy đoán bọn hắn mạnh mẽ như thế nào được sao?

Đây là còn không nói đến Hiên cùng Tế mà hắn khi hắn đột phá Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất độ kiếp vô tình đi đến Thiên giới gặp phải, cả hai đều bị hạn chế vô số thời không nhưng vẫn có thể phát huy ra thực lực khủng bố như thế, thực lực có lẽ còn ở Minh Đế, Ám Tôn bên trên! Thế giới trước mặt hắn vẫn còn rất rộng lớn, rộng lớn đến mức hắn mới chỉ nhìn được một tảng băng chìm mà thôi.

“Thật sự chờ mong một ngày kia ta có thể đi ra Ngao Thần tinh không cùng Vô tận tinh không...”. Thở ra một hơi Thiên Quân kiên định nói. Từ khi gia tộc bị hủy đến nay hắn đã không ít gặp đến địch nhân nhưng lại chưa thể báo thù, đến lúc hắn có thực lực thì lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đến hôm nay hắn lại càng có được mục tiêu cao hơn nữa, chỉ cần đạt được thực lực vừa đủ rời đi Ngao Thần tinh không, tìm về giải quyết xong chuyện ở Tinh không vô tận, hắn sẽ hướng đến võ đạo chi đỉnh! Những kẻ kia độ cao chỉ cần cho hắn thời gian hắn sẽ tìm đến!

Đã xác định không đi đốt cháy Tế đàn nữa, Thiên Quân lập tức thu lại toàn bộ khí thế, tìm một con đường ai toàn đi ra Táng thiên chi địa, làm đến một bước này hắn đã tận lực rồi. Về phần xuất hiện những kẻ đứng phía sau Quái thú sẽ có những biến hóa như thế nào thì hắn không quản được nữa, hiện tại chính là muốn đi ra Táng thiên chi địa, tìm một chỗ bế quan, tại trước khi để cho Bản nguyên chi hải tăng thêm một tầng nữa thì hắn sẽ không đi ra.

“Ông..”. “Rắc...”. Thế nhưng ngay tại lúc này, thiên không lại xuất hiện rung động, chỗ hư không vết rách kia xuất hiện kinh thiên lực lượng ba động, một trăm linh tám quang trụ ngoại trừ hai mươi tư chỗ bị Thiên Quân đốt cháy ra thì đều xuất hiện thời không lực lượng mạnh mẽ vô cùng, quang huy dũng xạ quét ra bốn phương tám hướng.

“Hống...”. “Ngao...”. “Hú...”. Theo dị tượng này xuất hiện thì tất cả Quái thú bắt đầu gầm thét đầy hưng phấn, cả F3OCWg7 Táng thiên chi địa ngày đó như đang xướng lên một dàn hòa ca của các loại Quái thú, bọn nó âm thanh vang vọng khắp cả một vùng thiên địa.

“Bọn hắn đến rồi...?”. Thiên Quân ánh mắt biến đổi sợ hãi nói, cái này nhưng vượt ra suy đoán của Thiên Quân, theo như hắn thấy thì vẫn còn cần một đoạn thời gian mới có thể được ah. “Nếu đã như vậy thì để ta xem các ngươi rút cục là Quái vật gì!”. Ánh mắt biến đổi lập lòe một chút, hắn ánh mắt hướng đến một chỗ quang trụ, chỗ đó cách vị trí của hắn đại khái là gần năm mươi vạn dặm chỗ sâu trong Táng thiên chi địa, Quái thú đàn vẫn cần một đoạn thời gian mới có thể đến đó, hắn có thể tranh thủ một chút thời gian đến đó quan sát một chút. Quyết định như thế Thiên Quân lập tức phá không lao đi, hiện tại hắn không có để lộ khí tức cho bất kỳ kẻ nào biết, mà hắn nếu không đi đốt lên quang trụ thì cơ bản là không có khả năng bị Quái thú phát hiện mà vây công. Hắn muốn đi quan sát chỗ kia thì chỉ cần cẩn thận cùng một chút may mắn là đủ.

Thời gian không lâu, một khắc đồng hồ không đến hắn đã đến chỗ phạm vi năm mươi dặm gần chỗ Quang trụ kia. Quang trụ này cũng những nơi Quang trụ khác cũng không sai biệt nhiều lắm, cũng có mười sáu con Quái thú Bán bộ Hỗn độn cảnh vây quanh bảo vệ, Thiên Quân hiện tại nếu là lao ra đúng là có thể đem chỗ Tế đàn này hoàn toàn thiêu hủy đi nhưng hắn không có làm như vậy, xung quanh chỗ này hắn cảm nhận được hơn mười cỗ Hỗn độn cảnh khí tức, trong đó nếu hắn không sai thì có đến hai cỗ tương đương với Y Thần cấp độ kia siêu cường Hỗn độn cảnh, gặp phải loại này Quái thú thì chính hắn cũng chỉ có thể quay đầu bỏ chạy, lúc này gây phiền phức thì cái gì cũng không nhìn thấy, không bằng im lặng một chỗ quan sát thì hơn.

“Ông...”. “Ông...”. Đến được khoảng cách này thì hắn mới cảm nhận được rõ ràng, Quang trụ kịch liệt ba động, chỗ Tế đàn bên trên đường vân huyền bí đã bắt đầu chuyển động sáng lên rồi xoay tròn, thời không lực lượng biến hóa vô cùng đáng sợ. Đúng như Thiên Quân trước đó dự đoán, Tế đàn này nhưng chính là một chỗ truyền tống trận môn. Không những là như thế, truyền tống đã đến giai đoạn mấu chốt.

“Xuy...”. “Xuy...”. Tế đàn bên quang hoa lập lòe, đường kính hơn ba trượng tế đàn là một chỗ Truyền tống trận môn đương nhiên có thể truyền tống được không ít sinh linh, tổng cả là mười tám bóng người trẻ tuổi xuất hiện, mười một nam, bảy nữ.

“Hống...”. “Hống...”. “U...”. Nhìn thấy mười tám người xuất hiện, mười sáu con Quái thú lập tức cúi thấp đầu gầm lên đầy vui vẻ, biểu hiện dĩ nhiên là vô cùng cung kính.

“Nhân loại?”. Thiên Quân nhìn đến chỗ kia thì hai mắt hơi chút híp lại thầm hô, ai mà biết được chủ nhân đằng sau nhưng Quái thú này lại là Nhân loại đâu? “Hư vô cảnh!”. Ngoài đó ra Thiên Quân cũng có thể cảm nhận được mấy người này tu vi, dĩ nhiên đều là Hư vô cảnh! Nhìn từ bề ngoài bọn này đều chỉ có hai mươi đến ba mươi tuổi, tu giả có thể ấn dấu được tuổi tác nên không có khả năng khuôn mặt kia phản ánh lên tuổi thực của bọn hắn, bất quá theo như Thiên Quân cảm nhận được thì bọn hắn tuổi tác chắc chắn cũng không lớn, nhiều nhất là một ngàn tuổi trở lại mà thôi. Lấy bằng đó tuổi đã có thể đạt đến tầng thứ này thì đã không kém Thần tử của các Thần địa, nhất là hai người một nam một nữ có vẻ là mười tám người này dẫn đầu, tu vi đều là Bán bộ Hỗn độn cảnh, khí tức thâm trầm đến cực hạn, điều này cho thấy bọn hắn đều có căn cơ vô cùng vững mạnh, có thể có khả năng vượt cấp khiêu chiến Hỗn độn cảnh!

“Dĩ nhiên một lần đi ra mười tám cái thiên kiêu, không biết là thế lực nào có thể bồi dưỡng đi ra loại này thiên kiêu!”. Nhìn thấy những này Thiên Quân ánh mắt khẽ lập lòe nói. Điều này nhưng chính là Hạo Thiên Thần địa hay bất kể là thế lực nào trong Ngao Thần tinh không cũng đều không làm được! Tuy rằng đoán được bọn hắn đi đến từ Vực ngoại nhưng thực lực như thế cũng khiến cho Thiên Quân không nhịn được cảm thán, tùy tiện một chỗ đã mạnh mẽ hơn những thế lực mạnh mẽ nhất Ngao Thần tinh không nhiều như thế, Vực ngoại kia sẽ là một cái tràng cảnh như thế nào?

“Không biết vị đạo hữu kia là người phương nào? Vì sao lại như thế quan sát chúng ta?”.Thiên Quân một chút kinh ngạc nhưng không ngờ lại để lộ ra một tia nhỏ nhoi khí tức, mười sáu con Bán bộ Hỗn độn cảnh Quái thú kia còn không có nhận ra thì trong mười tám người vừa mới bước ra Tế đàn đã có mấy người nhìn ra, nữ tính tu giả đi đầu khẽ liếc nhìn sang lạnh nhạt nghi vấn.

Tác giả: Đế Thanh
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.