Chương trước
Chương sau
Phát hiện ra bí mật của quang trụ cùng Tế đàn và ưu thế mà mình có, Thiên Quân thậm chí muốn đi đốt trụi tất cả Tế đàn, việc đại nhân đại nghĩa như này hắn trước nay không làm cũng không có hứng thú đi làm nhưng xem như bị cảm nhiễm đi, tiện thể một lần cũng không sai biệt lắm, dù sao thì việc này hiện cũng trong phạm vi mà hắn có thể làm được.

Ngoài đó ra hắn làm chuyện này nhưng một phần chính là tò mò, hắn vô cùng tò mò những quái thú này là làm sao mà xuất hiện ở đây, quang trụ này truyền tống đến đây là nhân vật như thế nào, còn có chủ nhân của bạch thủ xé rách hư không kia là ai? Bọn hắn vượt không đi đến Ngao Thần tinh không này là có chuyện gì? Mục đích như thế nào? Tuy nói hắn không phải là người của Ngao Thần tinh không nhưng hắn đã xem Hạo Thiên Thần địa là nhà, như vậy cũng nên vì Hạo Thiên Thần địa làm chút chuyện gì đó, còn lại những chuyện khác cũng không quan trọng.

Hắn lao đến chỗ quang trụ càng gần thì ba cỗ khí tức Hỗn độn cảnh kia lại càng hiện rõ, bọn nó cảm nhận được phương hướng mà Thiên Quân đi đến thì đều không được bình tĩnh, Thiên Quân có cảm giác bọn nó đang tăng tốc đến cực hạn, dĩ nhiên là muốn chặn đầu hắn trước khi hắn đến được chỗ quang trụ kia.

“Hắc hắc...”. Thiên Quân trong mắt đều là lạnh lẽo chi sắc, khóe miệng câu lên cười quái dị, ba con Quái thú kia vận dụng tu vi lực lượng mà điên cuồng lao đi so với hắn vận dụng Thời không chi vực sơ cấp hậu kỳ còn muốn nhanh hơn chút nhưng bọn nó xuất phát đến chỗ này lại xa hơn hắn nhiều, bọn nó đều là từ chỗ sâu trong Táng thiên chi địa lao ra thì có thể thấy được bọn nó cũng là nhận được tín hiệu mới cấp tốc đến đây tiếp viện, chỉ là chậm hơn so với Dị điểu kia mà thôi.

“Các ngươi vẫn chậm một chút!”. Thiên Quân đi đến phạm vi hơn ba mươi dặm chỗ quang trụ kia thì liền đã nhìn thấy ba chấm đen đang không ngừng biến to lớn lao về phía này, tốc độ cực nhanh nhưng vẫn chậm một chút.

Chỗ tế đàn này cũng có mười sáu con Bán bộ Hỗn độn cảnh bảo vệ như chỗ mà Thiên Quân thấy trước kia, bọn nó nhìn thấy Thiên Quân đi đến thì cũng đều ngoài ý muốn đứng lên, từng còn nhìn nhau một chút như trao đổi chốc lát rồi cả mười sáu con lập tức lao lên đánh về phía Thiên Quân.

“Ông...”. “Ông...”. Hắn đương nhiên cũng không nói nhảm cái gì, phía sau đầu lập tức nổi lên ba mươi sáu cái liệt nhật khủng bố, hắn khẽ hô “Đi” một tiếng thì cả ba mươi tư cái liệt nhật lập tức lao về phía đám quái thú nhưng lại thần kỳ lách qua đánh về phía chỗ tế đàn, mười sáu con quái thú hơi chút sững sờ, nghĩ là do Thiên Quân công kích hụt, nhe răng trợn mắt lao về phía hắn, hoàn toàn bỏ qua ba mươi tư cái liệt nhật.

“Hống...”. “Ngao...”. “Gầm...”. Thế nhưng đột nhiên nơi phương xa ba con Quái thú đang lao đến kia gầm thét lên, âm thanh vang vọng cả thiên địa, mười sáu con Bán bộ Hỗn độn cảnh quái thú thân hình lập tức nhẹ chấn động một cái, từng con lại từng con ánh mắt biến lạnh vô tình quay đầu đâm hướng ba mươi tư cái liệt nhật kia.

“Ah! Quái vật lại cũng có cái này tư duy? Dĩ nhiên là muốn hi sinh thuộc hạ cũng muốn bảo vệ Tế đàn, xem ra kẻ đến coi như không phải là chủ nhân đằng sau bọn nó thì cũng là nhân vật vô cùng trọng yếu, địa vị siêu nhiên!”. Thiên Quân nhìn thấy như vậy thì cũng có chút kinh ngạc lẩm bẩm. “Bất quá các ngươi muốn cản lại công kích của ta thì đã hỏi qua ta sao?”. Kinh ngạc chút ít, Thiên Quân nhưng lại nhếch mép lên cười lạnh nói. Thái sơ chân hỏa của hắn chính là thứ duy nhất mà hắn có có thể đốt cháy chỗ Tế đàn kia, làm sao có khả năng để những Quái thú này đánh đến?

“Kiếm!”. Hai tay hóa ra kiếm chỉ điểm vào hư không, nhất thời vô số kiếm quang điên cuồng chém về phía đám Quái thú, xoát... Xoát mấy tiếng, kiếm quang đi qua thì trên thân những Quái thú kia lập tức bị thương, huyết nhục tung tóe nhưng bọn nó vẫn cứ như thế đâm đầu vào chỗ liệt nhật, bằng mọi giá không để cho liệt nhật đánh lên Tế đàn. Bọn nó có thể là đang lấy tính mệnh ra bảo vệ chỗ Tế đàn, hành động vô cùng anh dũng nhưng Thiên Quân cũng không có chút nào đồng cảm, song phương là kẻ địch, chém giết nơi nào cần nương tay?

“Xuy...”. “Ngao...”. “Oành...”. “Hống...”. Kiếm quang của Thiên Quân vô cùng đáng sợ, mười sáu con Quái thú quay đầu lại đuổi theo chỗ Liệt nhật, nhưng kiếm quang đuổi sau lại đến trước, sáu con Quái thú cứ như vậy bị chém thành huyết thủy nát vụn, còn lại mười con nhưng đã cản lại được mười ba cái liệt nhật, chớp mắt một cái thì bọn nó liền bị hỏa diễm dẫn thân thiêu đốt, từng cái đau khổ gầm thét.

“Ầm...”. “Ông...”. “Bồng...”. Còn lại hai mươi mốt cái liệt nhật đánh lên chỗ Tế đàn, va chạm thanh âm vang lên thì kinh người sóng nhiệt cũng lập tức bùng phát đi ra, Hỏa diễm ngay sau đó liền bắt đầu nhen nhóm lên trên quang trụ. Mười sáu Quái thú kia cho dù đã hi sinh mạng sống nhưng cũng không thể ngăn cản được kết cục này.

“Ngao...”. “Hống...”. Ba con Hỗn độn cảnh Quái thú lập tức lao đến, bọn nó nhìn thấy tế đàn bên trên bắt đầu nhen nhóm hỏa diễm thì lập tức lao đến, kinh người lực lượng bộc phát hòng đem hỏa diễm kia dập tắt, bất quá Thiên Quân đang đứng tại đó làm sao có khả năng để chúng làm thế?

“Tạo hóa thần quang! Đi”. Thiên Quân ý niệm khẽ động, sáu đạo tạo hóa thần quang lập tức từ ngực hắn xuất hiện phân biệt đánh về phía ba con Quái thú, một con là Song đầu thú, một con là Độc nhãn thú, cuối cùng gọi là tam Tam dực tinh, nó hình thể như là tinh tinh nhưng phía sau lưng quỷ dị mọc ra tam dực.

“Gào...”. Cả ba con quái thú hơi chút giật mình nhưng cũng không e sợ bao nhiêu, dĩ nhiên đều là đánh ra điên cuồng công kích trực diện va chạm cùng Tạo hóa thần quang.

“Oành...”. “Oành...”. “Hống...”. Nếu là cả sáu đạo Tạo hóa thần quang đồng thời công kích đến một con quái thú như kia thì cho dù nó không chết cũng sẽ bị thương không nhẹ, chỉ hai đạo nhưng chỉ có thể đem bọn nó đẩy lùi, thương thế không tính nặng, hung tính càng là đại phát, Song đầu thú lao về phía tế đàn, hai con điên cuồng đánh về phía Thiên Quân.

“Hừ!”. Thiên Quân hai mắt híp lại hừ lạnh một tiếng thì trên tay nhiều ra một thanh huyết đao, dĩ nhiên là đã vận dụng đến Huyết Thiên đao. “Đã như thế ta trước tiên giết các ngươi!”.

“Vạn nhật phần thiên quyết! Toàn bộ triển khai!”. Khẽ quát một tiếng, phía sau Thiên Quân ba mươi sáu cái bạch sắc liệt nhật xuất hiện, ý niệm khẽ động một cái, toàn bộ liệt nhật đó lập tức đánh về phía Độc nhãn thú, bản thân hắn lại huy động Huyết thiên đao chém về phía Tam dực tinh.

“Gào...”. Độc nhãn thú nhìn thấy ba mươi sáu cái liệt nhật lao về phía mình thì lập tức giật mình một cái gầm lên, miệng rộng như là bồn máu mở ra thì một cái hắc động cũng lập tức xuất hiện, cùng Dị điểu trước kia giống y đúc, hắc động kia nhưng lại thôn phệ từng cái Liệt nhật đánh về phía Độc nhãn thú, một chút gợn sóng nhưng cũng không có.

“Hống...”. Tại bên này, Thiên Quân huy đao chém đến thì Tam dực tinh hai cự quyền cùng nắm lại, dĩ nhiên là muốn lấy huyết nhục chi khu trực tiếp ngạnh kháng Huyết thiên đao.

“Oành...”. “Rầm...”. Huyết thiên đao cùng Tam dực tinh đại quyền va chạm thì theo một tiếng kinh khủng va chạm vang lên, hư không nứt ra, phản lực đáng sợ đem Thiên Quân cùng Tam dực tinh đều như thế bật ngược trở lại, tại trên nắm quyền kia xuất hiện một đường máu dài nhưng nó cự quyền vẫn như thế hoàn hảo trên tay Tam dực tinh, có thể thấy được nó mạnh mẽ như thế nào.

“Đáng ghét! Huyết Thiên không phù hợp với lực lượng của ta, nếu miễn cưỡng truyền lực lượng tối cường đi vào thì có khả năng để nó chịu đến thương tổn!”. Thiên Quân bị chấn khai lại phía sau thì nội tâm thầm mắng không thôi. Thiên Quân đao trước đây bị Phượng Hoàng Thánh Vương nộ kích làm bị thương tổn đến nay vẫn chưa khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, ngoài đó ra nó mới chỉ trải qua một lần lột xác, cho dù có được căn nguyên mạnh mẽ nhưng vẫn chưa đủ để cùng Hỗn độn cảnh sinh linh va chạm, nếu lúc này Thiên Quân dùng đao đối chiến với đám Quái thú Hỗn độn cảnh này thì nó thương tổn sẽ lại càng nặng, bất đắc dĩ chỉ đành có thể vận dụng Huyết Thiên đao, như vậy nên mới tạo nên tình huống như bây giờ. Dùng đao thậm chí còn không mạnh bằng vận dụng thần thông cùng Vô cực chiến đạo.

“Hừ! Chết đi! Bạo cho ta!”. Nhìn đến bên kia, Độc nhãn thú nhưng đã đem toàn bộ Liệt nhật hút vào trong miệng, Thiên Quân lập tức thầm hô một tiếng.

“Ngao...”. “Hống...”. Thế nhưng lúc này giống như càng thêm trêu hắn, Độc nhãn thú kia một chút phản ứng cũng không có, miệng máu lại mở ra, móng vuốt vô cùng sắc nhọn hướng về phía hắn chụp đến. Tam dực tinh hành động như cũng không kém, năm quyền bị thương khiến nó hung tính lại càng thêm mạnh mẽ, điên cuồng đánh hướng Thiên Quân, hai con Hỗn độn cảnh Quái thú lại như trước lao về phía hắn.

“Đây là có chuyện gì?”. Thiên Quân thấy như vậy thì mặt mũi tái xanh, Tam dực tinh thì thôi, Huyết Thiên đao quả thực không phù hợp với hắn, không thể phát huy được quá chín thành lực lượng, hắn cùng Tam dực tinh xem như ngang tay. Độc nhãn thú này nhưng lại có chuyện gì? Liệt nhật nhưng cùng hắn có liên hệ đâu? Như thế nào lại không thể kích bạo?

“Hống...”. “Hống...”. Bên kia Song đầu thú đi đến phía trước quang trụ lúc này nhưng đã muốn biến thành cái thông thiên hỏa trụ thứ hai thì cũng gầm thét không thôi, mặc cho nó huy động lực lượng nhằm đẩy đi Hỏa diễm cũng không được gì, trái lại còn suýt chút nữa dẫn lửa thiêu thân, điên cuồng thối lui.

“Ù...”. “Ù...”. Điên cuồng cùng tức giận, nó lập tức há ra hai cái miệng rộng trên hai đầu, lại là cái kia hắc động, hai cái hắc động xuất hiện phía sau liền đem hỏa diễm từng chút một hút đi vào, biến mất không còn chút nào.

“Ông...”. “Bồng...”. Thế nhưng lúc này lại xuất hiện một chỗ kỳ là không như nó dự đoán, hỏa diễm bị nó hút hết một khắc thì chỗ đó lại lập tức cháy lên hỏa diễm mới phảng phất như là vô cùng vô tận, mặc cho nó hút bao nhiêu càng không thể hút hết được hỏa diễm đang không ngừng bắt lên quang trụ, hỏa thế vẫn điên cuồng hướng lên càng cao lan tràn, hơn trăm hơi thở qua đi, tòa thứ hai thông thiên hỏa trụ lập tức đã xuất hiện. Cảnh tượng này nhưng để bên ngoài Táng thiên chi địa chỗ vành đai đại chiến ngăn lại thú triều kia một trận tung hô.

“Mau nhìn, vị kia lại đốt lên một cái thông thiên hỏa trụ...”. Đang đại chiến kịch liệt thảm khốc cùng Quái thú thì lại có một vị nào đó hô lên. Ban đầu hỏa trụ cũng không cao, sau đó nhưng dần nâng lên, hơn trăm cái quang trụ nhưng lại có hai cái hỏa trụ đột ngột xuất hiện như thế đương nhiên vô cùng bắt mắt, người người đều có thể nhìn thấy.

“Hống...”. “Ngao...”. “G réc...”... Quái thú một phương nhưng lại không như thế, hỏa trụ thứ hai xuất hiện để bọn nó kinh ngạc rồi đến sợ hãi, từng tiếng không không ngừng vang vọng thiên không truyền vang không biết bao xa, bọn nó như đang muốn biết trong Táng thiên chi địa đang có chuyện gì xảy ra.

“Ah! Thật tốt! Quái thú xao động, mọi người thừa cơ cho chúng nhất kích trí mạng ah...”. Hỗn loạn bên trong có Tu giả gầm lên, theo hỏa trụ xuất hiện thì Thú triều đúng là đã bắt đầu xuất hiện xao động, nhất là những Bán bộ Hỗn độn cảnh Quái thú đi đầu điều khiển Thú triều kia, bọn nó nhìn vào chỗ hỏa trụ đều là hoảng sợ chi ý, thậm chí nhưng đã có dấu hiệu lui binh, thú triều tổng thể thực lực chỉ phát huy được không đến tám thành, Tu giả nhất phương nhưng đang dần chiếm lấy ưu thế, chết đi Tu giả càng lúc càng ít, Quái thú ngã xuống nhưng lại tăng lên.

Thiên Quân tại chỗ thông thiên hỏa trụ thứ hai nhưng không biết những này, hắn hiện tại phải đối mặt là ba con Hỗn độn cảnh Quái thú công kích, Song đầu thú kia sau khi không thể dập tắt được hỏa diễm cháy trên quang trụ thì nổi giận gầm lên đầy tức giận lao về phía Thiên Quân, hợp lực cùng hai con Quái thú còn lại muốn giết chết Thiên Quân, nó nhận ra được Thiên Quân nhưng là một mối họa to lớn, cần phải tiêu diệt!

“Thật sự là cổ quái, đây rút cục là có chuyện gì...”. Thiên Quân không thể lập tức giết chết Quái thú như lúc trước dự đoán thì cũng chỉ có thể lâm vào trường kỳ quần chiến, hai con Quái thú điên cuồng công kích nhưng cũng không làm gì được hắn, lẫn nhau va chạm hắn cũng không kém những Quái thú này, chỉ cần cẩn thận thì có thể tự tin chống đỡ được. Bất quá thêm vào con Song đầu thú kia, ba con Quái thú điên cuồng công kích xuống dưới thì Thiên Quân cũng có chút ăn không tiêu.

Không biết vì nguyên nhân gì nhưng những Quái thú này rõ ràng có được Hỗn độn cảnh chiến lực nhưng bọn nó công kích đều vô cùng nguyên thủy giống như Hung thú, nếu trừ đi Tẩy lễ lực lượng cùng Hắc động thôn phệ tất thảy kia ra thì bọn nó cũng không khác Hung thú nhiều, đơn thuần thực lực nhưng lại không bằng.

“Cứ tiếp tục như thế này không được...”. Thiên Quân hiện tại nhưng chính là vừa đánh vừa lui, một bên không ngừng suy nghĩ cùng tính toán, giao thủ đã qua một khắc, trên người hắn y phục nhưng đã xuất hiện mấy chỗ rách nát lộ ra bên trong đó da thịt hoàn mỹ.

“Nghĩ lại lúc kia kích bạo nó...”. Hắn có cảm giác trước đó suy đoán không sai, thế nhưng vì lý do gì mà hắn lại không thể kích bạo con Độc nhãn thú đã nuốt xuống Liệt nhật của hắn? Tình cảnh lúc đó lập tức hiện lên trong đầu hắn như một đoạn thời gian diễn ra chậm chạp, hắn nhưng có cảm giác mình đã bỏ qua thứ gì đó.

Dị điểu trước tiên là thôn phệ Liệt nhật, tiếp đó thôn phệ Tạo hóa thần quang thì bị hắn kích bạo, thể nội lập tức phát nổ, Vạn thải hào quang cùng Hỏa diễm thiêu thân...

“Ah! Không lẽ là như thế...”. Bất chợt hắn hai mắt sáng lên, thân hình như lá cây nhẹ lách qua một quyền của Tam dực tinh, ý phục phần phật theo gió vô cùng tùy ý.

“Lại tiếp một đạo thần thông của ta! Tạo hóa thần quang!”. Thiên Quân ánh mắt tập trung nhìn đến Độc nhãn thú, trước ngực vạn thải hào quang một lần nữa xuất hiện đánh về phía Độc nhãn thú.

“Hống...”. Độc nhãn thú đang muốn công kích hắn thấy như vậy thì thân hình hơn trùng xuống, miệng rộng há ra, hắc động lập tức xuất hiện.

“Bạo!”. Gần như đồng thời lúc đó Thiên Quân lập tức gầm lên, ý niệm câu thông với những Liệt nhật ban nãy, hắn trước đó muốn kích bạo chỗ liệt nhật đó nhưng không được, lúc này nhưng có bất đồng?

“Gào...”. Thiên Quân còn không biết kết quả làm sao thì trước mặt đã tối sầm, tại lúc hắn đánh ra tạo hóa thần quang công kích Độc nhãn thú thú thì cự trảo của Song đầu thú đã đập đến.

“Hự...”. “Oành...”. Thiên Quân hai tay chắp lại ở trước ngực cản lại một trảo này, nhất thời cũng lạnh rên một tiếng đau đớn, kinh người tiếng va chạm vang lên thì hắn cả thân hình đã như đạn pháo bay ngược về phía sau, cày ra một đường dài trên đại địa.

“Hắc! Quả nhiên...”. Chịu đến thương tổn nhưng Thiên Quân lại hưng phấn cười nói. Độc nhãn thú kia thân hình như chịu định thân chú đứng lại tại chỗ, sau đó kịch liệt rung động, bạch sắc hỏa diễm từ thể nội của nó lao ra lập tức đem nó biến thành một con hỏa quái.

Tác giả: Đế Thanh
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.