Chương trước
Chương sau
“Rầm...”. “Rầm...”. Thiên Quân đem hai con Độc nhãn thú ép xuống đất một khắc thì cũng không có dừng lại mà lập tức thu tay lại, chân hơi trùng xuống một chút, hai tay đồng thời nắm thành quyền đánh lên đầu lâu của hai con quái thú.

“Oành...”. “Oành...”. Hai tiếng trầm đục vang lên, quyền kinh mang theo phô thiên cái địa khí huyết lực lượng lập tức để hai hai cái đầu lâu như là dưa hấu bạo nổ, thân thể huyết nhục phía sau cũng vỡ vụn tung tóe, hai cái Độc nhãn thú Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất cứ như thế bị Thiên Quân đơn giản giết chết, bản thân hắn y phục không hề dính lấy một chút tiên huyết nào, đơn giản, tiêu sái.

“Bồng...”. “Ông...”. Bản nguyên hải khẽ chấn động một chút liền đã bình tĩnh trở lại, từ khi Bản nguyên hải thăng cấp đến nay thì Thiên Quân hoa uy năng giống như đã được nâng lên một tầng cao mới, tốc độ đoạt lấy tinh túy lực lượng so với trước nhanh hơn rất nhiều lần, Thiên Quân hai nắm quyền còn không có thu lại thì nó đã lao ra Bản nguyên hải cuốn lên hai cái Độc nhãn thú thi thể một vòng rồi quay lại, tốc độ nhanh rất khó hình dung. Đối với Thiên Quân thì đây không thể nghi ngờ chính là thuận tiện vô cùng, hắn hiện tại nhưng cần chém giết càng nhiều sinh linh mạnh mẽ càng tốt, Hư vô cảnh Quái thú này lực lượng không nhiều nhưng thắng ở số lượng, Thiên Quân đi đến Táng thiên chi địa này một phần mục đích lớn không thể nghi ngờ chính là chém giết quái thú thu lấy tinh hoa sinh mệnh của bọn nó đến nâng cao thực lực của mình.

“Ai... Thật đúng là khổ nha!”. Hắn đáy lòng ám thở dài một tiếng thầm nghĩ. Bát đại lực lượng hiện tại mới chỉ là Vực cấp sơ kỳ mà thôi, điều này để cho Bản nguyên hải cũng chỉ là Vực cấp sơ kỳ, tương lai hắn chắc chắn sẽ phải để cho nó thăng đến càng cao hơn tầng thứ, đạt đến cực hạn là Chung cực cấp độ, đến khi đó cần đến không biết bao nhiêu là lực lượng mới có thể chống đỡ được. Chuyện xa xôi trước không nói, hắn chỉ có thể đến đâu lo đến đó, hiện tại chỉ có không ngừng chém giết thu lấy lực lượng củng cố lại Thể nội thế giới mới nở rộng ra cũng như chuẩn bị cho tương lai tiếp tục mở rộng, xem ra cũng chỉ một đường sát lục mà đến đi.

“...”. Thiền Quân không đến một hơi thở liền đem hai cái đồng cấp Quái thú giết chết liền để cho xung quanh không khí có chút lạnh xuống, Độc lang đội thành viên mặt mũi lúc trắng lúc xanh, Thiên Quân lấy đơn thuần nhục thân lực lượng chém giết Độc nhãn thú như thế đem đến trùng kích thị giác vô cùng, điều này khiến cho bọn hắn cũng đều ngẩn ra không dám tin tưởng.

“Gào...”. “Hống...”. Độc lang đội thành viên kinh ngạc ngây người thì đám Độc nhãn lang cũng không kém bao nhiêu, bọn nó tuy rằng là hình thể thú vật nhưng cũng có trí tuệ không thấp, Thiên Quân thể hiện ra cường đại chiến lực như thế liền khiến cho bọn nó kinh ngạc cùng giận dữ không thôi, nhất thời liền có mấy con Độc nhãn thú lao đến chỗ Thiên Quân, dĩ nhiên là muốn đặc biệt “chiếu cố” hắn.

“Lấy lại tinh thần, nhanh chóng giết Độc nhãn thú! Giết!”. Phiêu Tuyết Lang đang cùng một con Độc nhãn thú thủ lĩnh chém giết cũng nhìn thấy cảnh tượng kia, ngắn ngủi kinh ngạc cùng sợ hãi phía sau hắn liền gầm lên, trường thương công kích càng thêm mạnh mẽ một phần, dĩ nhiên là bị Thiên Quân kích thích rất nhiều.

“Giết...”. Thiên Quân khởi đầu nhưng lại thuận lợi như thế, điều này nhưng để cho Độc lang đội sĩ khí tăng cao, tất cả đội viên liền theo Phiêu Tuyết Lang như thế, công kích đều có thêm mạnh mẽ một số. Mặc cho một người phải đối phó một hoặc hai cái Độc nhãn thú thì cũng tạm thời không ở thế hạ phong, yếu nhất trong chỗ bọn hắn chính là ba cái Thánh tổ cảnh, hai nữ một nam, nam tên là Lưu Hồng Đức, tên này là đồng tộc với Lưu Thanh Liên, ba người bọn hắn đương nhiên không thể đối phó với nhiều như thế Thánh tổ cảnh Độc nhãn thú, có hai vị Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất phân biệt là Trường Ngọc Toàn cùng Kim Chung Thiền tham gia chiếu cố.

“Hừm! Đến nạp mạng sao?”. Thiên Quân nhìn đến toàn bộ chiến trường trong sơn cốc này một vòng xong, lại nhìn đến một con Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai cùng hai con Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất Độc nhãn thú lao về phía mình thì khẽ cười nói. Đối phó với mấy con Quái thú này Thiên Quân đương nhiên không cần đến thực lực của mình, hắn nhưng mới chỉ vận dụng đơn thuần nhất nhục thân lực lượng mà thôi, như này đã đủ hoàn toàn áp đảo những Độc nhãn thú trong toàn sơn cốc này, tại đây một mình hắn cũng có thể đơn phương đồ sát toàn bộ Độc nhãn thú, chỉ là ba con lao đến nhưng cũng không có ý nghĩa nhiều.

“Gầm...”. Đầu tiên lao đến là Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai Độc nhãn thú, đôi cự trảo mang theo kinh người hàn mang sắc bén chụp về phía Thiên Quân, bị nó chụp phải chỉ e là một vị Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba cũng không chịu nổi, thân thể bị rạch phá.

“Hắc...”. Thiên Quân nhìn đến miệng rộng hướng đến chỗ mình càng lúc càng gần thì khẽ cười một tiếng quái dị, chợt bước lên một bước, hai tay vươn ra chụp lên hai cái thi thể trước mặt, nhất thời một tràng cảnh vô cùng đáng sợ xuất hiện. Thiên Quân như một con gà con nắm lấy cổ của hai con gà trưởng thành vung vẩy đập về phía một con gà trưởng thành khác to lớn hơn, nhìn có chút nghịch lý nhưng lại xảy ra trước mắt, dưới cự lực của Thiên Quân thả ra thì đúng là không có chuyện gì là không thể. “Cho ngươi táp...”. Hắn tay phải vung lên thi thể đập về phía miệng máu kia gầm lên.

“Gào...?”. Độc nhãn thú Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai táp đến thì chợt hóa thành kinh ngạc, nó táp không phải là Thiên Quân, dĩ nhiên đã bị thay thế bằng thi thể của đồng tộc nó, tiếp đó cự lực khủng bố từ chỗ thi thể truyền đến, trực tiếp đập cho nó choáng váng đầu óc.

“Oành...”. “Rầm...”. Quái thú sau khi chết đi thì nhục thân lực lượng sẽ giảm đi vô cùng nhanh, thi thể trên tay phải của Thiên Quân chịu đến lực lượng va chạm khủng bố lập tức không chịu nổi, va chạm với Độc nhãn thú Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai sau liền ầm ầm bạo nổ, huyết nhục một lần nữa bắn ra tung tóe, Độc nhãn thú Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai nhưng cũng bị Thiên Quân đánh lùi lại phía sau.

“Hử?”. Thiên Quân cảm thấy trên tay chợt nhẹ thì cũng hơi nhíu mày, thi thể kia to lớn nhưng đã không có lực lượng chèo chống, yếu ớt hơn lúc còn sống rất nhiều, cơ bản là không chịu được cự lực va chạm vừa rồi. Nhận thấy điểm này Thiên Quân ánh mắt lập tức chuyển sang hai cái Độc nhãn thú Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất đã gần kề.

“Đến một cái khác!”. Hắn tay trái đột nhiên phát lực, thi thể còn lại lập tức đập về phía Độc nhãn thú bên phải của hắn, bản thân hắn nhưng lại lao về phía bên trái, tay phải nắm lại thành quyền đánh đến.

“...”. Thiên Quân chiến đấu có thể nói là vô cùng bạo lực, đơn thuần là đấu khí lực, mắt thấy rõ ràng thì có thể biết được Thiên Quân lực lượng vô cùng mạnh mẽ, những quái thú như Độc nhãn thú có lực lượng cơ bản đều không kém Hung thú đồng giai nhưng trước mặt Thiên Quân lại như yếu bạo, những thành viên của Độc lang đội đều đang hoài nghi, Thiên Quân cùng Độc nhãn thú kia cái nào mới là quái thú? Nếu nói những Độc nhãn thú kia là quái thú vậy thì Thiên Quân là cái gì? Quái thú đội lốt người sao?

“Rầm...”. “Gào...”. Thiên Quân hướng đến Độc nhãn thú bên trái lao đến, cái sau nhưng cũng thuận theo đó nâng lên cự trảo chụp xuống đầu Thiên Quân, tốc độ biến hóa vô cùng nhanh chóng. Thi thể kia đập đến trên người của Độc nhãn thú bên phải thì Thiên Quân một quyền cũng lập tức cùng cự trảo của Độc nhãn thú bên trái va chạm, cả hai đồng thời gầm lên một tiếng.

“Oành...”. Không ngoài Thiên Quân dự đoán, thi thể cơ bản không chịu nổi phản chấn va chạm lập tức liền bạo toái, mà một quyền của hắn cũng mang theo kinh khủng cự lực đem cự trảo vồ về phía hắn đánh ra một lỗ thủng lớn.

“Hắc, đem ngươi làm vật thế thân!”. Thiên Quân khẽ cười một tiếng lạnh lẽo, tay phải buông quyền hóa trảo nắm lấy cự trảo của Độc nhãn thú này. Lại tiếp tục là một hồi bạo lực cuộc chiến, cự lực từ cánh tay của Thiên Quân truyền đến đem Độc nhãn thú bên trái của hắn biến thành chày thịt đập về phía Độc nhãn thú bên phải, cả hai con quái thú còn không còn không có phản ứng được bao nhiêu thì đã cảm thấy mặt mũi tối sầm, dĩ nhiên là hai cỗ huyết nhục chi khu va chạm một chỗ với nhau.

“Rầm...”. “Hống...”. Tiếng va chạm truyền đến thì cả hai con quái thú đồng thời gầm lên đầy đau đớn, bọn nó cho dù lại cường đại nhưng huyết nhục va chạm trực tiếp và mạnh mẽ như thế đều không thể thoải mái chút nào. Độc nhãn thú bên phải lập tức bị đánh bay sang một bên, về phần “chày thịt” kia nhưng không được may mắn như thế, Thiên Quân thân hình nhẹ chuyển đã xuất hiện trước ngực nó, tay phải xòe ra đẩy lên ngực nó một cỗ lực lượng không thể ước tính đem nó thân hình dựng lên thiên không rồi lộn ngược về phía sau, cái kia Độc nhãn thú Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai nhưng cũng tại lúc này lao về phía Thiên Quân.

“Gào...”. Độc nhãn thú đang lao đến kia nhìn thấy cảnh tượng này nhưng cũng giật mình gầm lên một tiếng muốn né tránh đi, bất quá Thiên Quân nhưng đã tính toán thì nó làm sao có thời gian tránh kịp? Bàn tay nhấn xuống thì “chày thịt” cũng bị vật ngược về phía sau, hai con quái thú phần lưng lập tức liền va chạm với nhau.

“Hống...”. Hai con quái thú lập tức gầm lên đầy kinh dị cùng đau đớn, cái kia Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai Độc nhãn thú còn tốt, nó thực lực cường hãn, va chạm cũng mới chỉ một hai cái, cũng chưa phải là trọng thương, chỉ có cái kia “chày thịt” thì đã đủ thảm, phần lưng chỉ e đã muốn lệch đi, báo hỏng. Bất quá cũng không có dừng lại ở đây, Thiên Quân đứng ngay phía trên chỗ hai con quái thú nằm thành một đoàn cười lạnh một tiếng lạnh nhạt nói. “Liên hoàn quyền!”. Nói đoạn sau đó thì hắn hai tay nắm lại thành quyền hướng xuống bên dưới hạ thủ.

“Rầm...”. “Rầm...”. “Hống...”. Hai quyền hạ xuống thì cái kia “chày thịt” cũng chỉ gầm lên một tiếng liền im bặt, nó nơi bụng hai lỗ máu có thể nhìn xuyên thấu sang bên kia xuất hiện, mà đây cũng không có dừng lại. Thiên Quân lại tiếp tục oanh quyền.

“Rầm...”. “Oành...”. “Oành...”. Lúc này loạn quyền uy lực mới thể hiện ra sự đáng sợ của nó, “chày thịt” hình thể đã hoàn toàn biến dạng, phía bên dưới nó Độc nhãn thú Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai cũng bị đánh thành bùn nhão chết đến không thể chết lại, không ai có thể biết được tại mấy hơi thở kia Thiên Quân nhưng đã hạ xuống bao nhiêu quyền.

Bạo lực mà máu tanh chém giết, Thiên Quân nhưng để cho đám người Độc lang đội nổi lên không tên sợ hãi, Thiên Quân nhìn bề ngoài là cái thiếu niên đẹp đến quá phận nhưng làm sao có thể biết được hắn lại như thế thô bạo? Mấy quyền nhưng đã đem lần lượt bốn cái Hư vô cảnh Độc nhãn thú giết chết, thời gian nhưng là cực ngắn.

“Ta đến giúp các ngươi!”. Thiên Qua sau khi giết chết hai cái Quái thú thì cũng không có dừng lại liền đã đạp lên chỗ huyết nhục hỗn loạn kia lao về phía Lưu Thanh Liên mấy người, chỗ đó là chiến trường với Thánh tổ cảnh Độc nhãn quái, tuy rằng còn đang ở trạng thái giằng co nhưng chiến thắng sớm muộn cũng sẽ nghiêng về phía bọn hắn, Thiên Quân không cần nhúng tay cũng không ai nói gì, bất quá chỉ là Thiên Quân không muốn đợi mà thôi.

“Oành...”. “Rầm...”. Thiên Quân gia nhập về sau thì liên tiếp vang lên tiếng nổ lớn, hắn một quyền hạ xuống đồng nghĩa với một cái Độc nhãn thú ngã xuống, Thánh tổ cảnh Độc nhãn thú rất nhanh liền biến thiếu. Không còn mục tiêu xuất thủ, Thiên Quân nhưng liền hướng đến Hư vô cảnh Độc nhãn quái.

Thiên Quân vận dụng nhục thân lực lượng chém giết càng về sau lại càng cảm thấy hưng phấn tràn trề, hắn thậm chí còn không có vận dụng tinh thần quá nhiều đi điều chỉnh thân thể thì thân thể hắn vẫn cứ như thế theo một loại bản năng điên cuồng công sát kẻ địch. Độc nhãn thú cho dù là Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai cũng không qua được hai quyền của hắn, quyền đế sẽ có Độc nhãn thú ngã xuống.

Phiêu Tuyết Lang cùng Ám Vũ đem hai cái Độc nhãn thú đầu lĩnh kéo lại một chỗ chém giết, tại bên trong sơn cố này liền đã trở thành nơi cho Thiên Quân điên cuồng phát tiết, Độc lang đội mới đầu còn kinh ngạc Thiên Quân thể hiện ra kinh người thực lực, sau đó đều là trợn mắt há mồm lùi lại để lại tất cả Độc nhãn thú cho Thiên Quân một người đồ sát, cái này thực lực tuyệt đối không có khả năng là một cái Hư vô cảnh giai đoạn tu giả có thể có được. Nếu bọn hắn biết đây mới chỉ là đơn thuần nhục thân lực lượng của Thiên Quân mà không phải toàn bộ thực lực của hắn thì sẽ có phản ứng như thế nào ah.

Thời gian cũng không lâu, nửa khắc trôi qua, Thiên Quân y phục kỳ lạ không nhiễm chút nào máu huyết của Độc nhãn thú bị hắn giết, hắn ánh mắt lạnh nhạt nhìn chỗ Ám Vũ cùng Phiêu Tuyết Lang đại chiến hai cái Độc nhãn thú đều đang chiếm lấy thượng phong thì cũng không để ý nữa mà trực tiếp đi đến một chỗ dưới một gốc cây đổ ngồi xuống nhắm mắt, dĩ nhiên lại ngang nhiên như thế ngay tại chỗ này bế quan tu hành.

“...”. Độc lang đội thành viên thấy như vậy thì cũng không nói cái gì, vừa rồi một màn huyết tinh kia để bọn hắn đối với Thiên Quân lau mắt mà nhìn, đây nhưng là một cái cuồng bạo mà thực lực vô cùng thâm bất khả trắc thiếu niên, bọn hắn vẫn không nên quấy rầy thì hơn. “Chúng ta đi giúp Đội trưởng cùng Ám Vũ đạo hữu đi!”. Cuối cùng Lưu Thanh Liên là cái đứng ra nói, một lời vừa ra lập tức được mọi người đồng ý, đứng lại chỗ này không may chạm đến tên kia thì đúng là nguy hiểm, không bằng đi giúp bên kia thì hơn.

Thiên Quân ngồi xếp bằng xuống nhắm mắt tu hành nhưng vẫn để ra một đạo linh thức để ý tình hình xung quanh, đối với đám người rời đi cũng không có ý kiến gì nhiều, hắn hiện tại nhưng đang muốn kiểm tra thân thể của mình, vận dụng đơn thuần lực lượng chiến đấu ban nãy lại khiến hắn có cảm giác vui sướng đầm đìa, phấn khích trước nay chưa từng có, thân thể càng là vận dụng tối đa hóa đạt đến cảnh giới hoàn toàn, cho dù không dùng đến linh thức hắn vẫn có thể dựa vào bản năng mà chém giết Độc mục quái, một loại bản năng cứ như thế hình thành. Mấu chốt nhất đó là Thiên Quân nhưng đã từng trải qua cảm giác này, đó là khi hắn cùng Hạo Thiên lão tổ so đấu võ đạo chiến kỹ, cận thân chém giết nhưng lại có thể để hắn nảy sinh cái cảm giác này, nếu nắm giữ được nó thì Thiên Quân thu được lợi ích sẽ càng nhiều.

“Đây không lẽ chính là Chiến hồn mà những Hỗn độn cảnh Thái sơ sinh linh từng nhắc đến...?”. Thiên Quân đủ loại thắc mắc, cảm nhận, tự hỏi, sau cùng hắn nhưng nhớ đến một chút chuyện chỉ có trong truyền thuyết của Thái sơ sinh linh.

Những sinh vật này là cùng thiên địa sơ khai mà thành hình, bọn hắn không những có được thực lực phi phàm mà khả năng học tập cùng chém giết cũng đều là thượng giai bên trong thượng giai. Mà chuyện này không thể nghi ngờ chính là do Chiến hồn trong cơ thể của bọn hắn mang đến hiệu quả. Chiến hồn không phải là linh hồn vật chất, nó chỉ là một cách nói mà thôi, đây chính như một loại bản năng chiến đấu chỉ có ở Thái sơ sinh linh, dựa vào bản năng mà phản ứng thì sẽ dễ dàng vận dụng lực lượng cùng công kích hơn, tại trong trạng thái tối cực này thì kẻ sở hữu chiến hồn cho dù đang ngủ cũng có thể giết địch!

Tư liệu mà Thiên Quân thu lại rất ít nói đến thứ này nhưng hắn biết cái kia truyền thuyết không sai, hắn thể nội chính là đang thức tỉnh Chiến hồn, hiện tại hắn không thể nắm chắc cái này đặc thù nhưng hắn cảm giác được ngày đó đã không còn xa nữa. Chỉ cần không ngừng vận dụng đơn thuần thân thể đến giết địch thì hắn sớm muộn cũng sẽ nắm giữ được cách vận dụng Chiến Hồn sao cho hiệu quả nhất!

******* Chương cuối trong ngày, đọc xong rồi thì đi ngủ thôi nào mọi người, kkk

Tác giả: Đế Thanh
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.