Chương trước
Chương sau
Thiên Quân cùng Ám Vũ đi đến chỗ cách khoảng ba trượng lồng giam Độc mục quái thì dừng lại, lúc này nhưng cũng đang có mười mấy “người mới” như Thiên Quân cũng Ám Vũ, bọn hắn đều đang đau khổ chèo chống Tẩy lễ lực lượng cho Độc mục quái phát ra, nó lúc này tại trong lồng giam nhìn ra bên ngoài bằng con mắt lạnh lẽo không chút nào tình cảm, hung sát chi khí vô cùng mạnh mẽ. Chính như Thiên Quân cùng Ám Vũ đi đến cũng bị ánh mắt làm cho kinh ngạc.

“Phiêu đội trưởng, ngươi nói ta chỉ cần ở lại chỗ này hai canh giờ là được?”. Thiên Quân đi đến đương nhien cũng cảm nhận được Tẩy lễ lực lượng quét về phía mình nhưng không có chút nào kinh ngạc hay giật mình mà chỉ quay đầu lại hỏi Phiêu Tuyết Lang cùng Độc lang đội thành viên đang đi đến.

“Uhm! Chính là ý đó!”. Phiêu Tuyết Lang gật đầu nói. “Sau hai canh giờ hai vị nếu có thể tiếp tục đứng vững thì có thể gia nhập vào chúng ta cũng như tất cả tổ đội khác, đây là tiêu chuẩn chọn người của tổ đội diệt sát Quái thú”.

“Hừ! Mau cút về xin dị thú hạch đến luyện hóa thì hơn...”. Nữ phụ kia nhưng lại hừ lạnh nói, nàng này nhưng giống như có rất lớn thù hận đối với Thần địa cấp thế lực, nói năng đều rất là lạnh lẽo.

“Hừm...”. Thiên Quân hơi chút nhìn nữ phụ nhân một cái rồi thu hồi ánh mắt nhìn về phía Độc nhãn thú, nữ phụ kia hành vi đúng là có chút quá phận nhưng hiện tại Thiên Quân không muốn nhìn đến, không muốn quản, một cái cự long nhưng lại nhìn một con giun hành vi thì đúng là tự mình hạ thấp mình rồi.

Độc nhãn thú bị nhốt trong lồng không thể ra ngoài nhưng lại được phóng thích khả năng thả ra Tẩy lễ lực lượng, phạm vi mười trượng xung quanh chỗ lồng liền là nơi thí luyện cho các “người mới” đến đây chém giết Quái thú. Đối với người mới mà nói thì khi đối mặt với Tẩy lễ lực lượng này bọn hắn đều cảm thấy khó chịu, lực lượng trôi qua khiến cho bọn hắn cũng cảm thấy kinh hãi, đau kh chèo chống. Thiên Quân hai mắt nhắm lại thả lỏng, hai tay chắp lại sau lưng tiêu sái tuấn dật, Ám Vũ càng là đứng ngay sau hắn một chút cũng không có di chuyển, cả hai biểu hiện nhưng để cho xung quanh đám tu giả thời gian dài chém giết Quái thú cũng phải giật mình kinh ngạc, Tẩy lễ lực lượng kia giống như không có chút nào tác động được lên bọn hắn.

“Hai người này lực lượng chỉ e đã đạt đến cực độ tinh thuần cùng mạnh mẽ, lần đầu cùng Tẩy lễ lực lượng tiếp xúc lại không có chút nào giật mình hay sợ hãi như thế thì cũng chỉ có mấy vị thiên kiêu kia mới làm được, hai vị này không biết là thiên kiêu ở đâu nhô ra...”. Chốc lát sau đó liền có tu giả nhìn về phía Thiên Quân cùng Ám Vũ có chút kính nể nói.

“Qảu thực là không tầm thường, Độc mục quái bất kể là Tẩy lễ lực lượng hay Hung sát chi khí cũng không để bọn hắn phản ứng gì, thực lực của hai người thật là thâm bất khả trắc...”.

“...”. Một đám tu giả đang ở đây quan sát “người mới” nhao nhao bàn tán, bọn hắn đứng tại chỗ này chính là muốn mời tu giả mới đến thông qua thí luyện gia nhập vào tổ đội của mình, hôm nay nhưng lại nhìn thấy hai người biểu hiện khác thường xuất sắc. Chính là Phiêu Tuyết Lang đám người cũng là kinh ngạc há hốc mồm, nếu không phải trên thân Thiên Quân cùng Ám Vũ không có tồn tại khí tức của Quái thú thì bọn hắn thậm chí đang hoài nghi hai người chính là cựu thủ săn giết quái thú, đối với quái thú lực lượng cũng không có bao nhiêu sợ hãi, mà biểu hiện kia thậm chí đang có chút hưng phấn.

Cái kia nữ phụ nhân nhưng cũng không nói cái gì nữa, cho dù nàng muốn nói cái gì đại nghĩa đi nữa thì cũng không có ý nghĩa gì, Thiên Quân hai người có khả năng đối phó với quái thú thậm chí còn cao hơn nàng nhiều.

“Ông...”. “Ông...”. Độc mục quái tỏa ra Tẩy lễ lực lượng cố nhiên là không yếu, như trước kia Thiên Quân cảm nhận thì nó cũng chỉ gấp ngàn lần tẩy lễ lực lượng ở Tử vong địa vực ngoại vi trước kia mà thôi, những kẻ quen thuộc có thể duy trì hai canh giờ cũng không phải không thể. Thiên Quân để những Tẩy lễ lực lượng này tùy ý quấn quanh thân mình, tâm thần nhưng chìm vào thể nội thế giới, từ bên ngoài thấy được Thiên Quân giống như đang ngủ một dạng.

Chém giết Phùng Hào về sau Thiên Quân liền đem toàn bộ tinh túy lập tức tiêu hóa, một cái chân chính Hỗn độn cảnh nhưng cho hắn rất nhiều lực lượng, tu vi đối với hắn hiện tại không phải là cốt yếu nhất nhưng cũng đã đột phá đến Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai, theo Thể nội thế giới thể tích biến hóa thì tu vi của hắn cũng theo đó biến hóa nên Thiên Quân cũng không để ý đến tu vi quá nhiều, lực lượng tiêu hóa đi ra lập tức đều để diễn sinh Hư vô chi lực, linh hồn lực lượng ngay tại lúc này mới bắt đầu tiêu hóa, hắn tin tưởng từ Phùng Hào trí nhớ thì có thể thu được nhiều thứ thú vị, Thiên Quân có hứng thú nhất với Diệt Thần điện hộ pháp này chính là trí nhớ của hắn về Diệt Thần thứ và thuật ẩn thân, hai thứ này nhưng có thể để Thiên Quân nghiên cứu ra mấy chỗ đặc thù, tuy rằng không thể trực tiếp nâng cao thực lực của hắn nhưng lại mạnh ở vẻ biến hóa đa đoan, ứng dụng được rất nhiều.

Thiên Quân cùng Ám Vũ xung quanh mấy người nhưng không được như bọn hắn thoải mái, từng cái từng cái mặt mũi tái xanh, chính là có ba vị Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba cũng đang cắn răng chịu đựng, nếu là chân chính chém giết bọn hắn đương nhiên có thể giết cái kia độc mục quái, bất quá nếu để bọn hắn cùng số đông Quái thú như thế quần chiến thì không thể nghi ngờ chính là tìm chết, mục đích của lần thử này chính là như thế, Quái thú trong Táng thiên chi địa không có bất kỳ cái nào đi riêng lẻ, bọn nó chít ít cũng là nhóm lên đến hai mươi, ba mươi con hoặc hơn nữa, một cái tu giả nếu không thể thời gian dài chịu đựng bọn nó Tẩy lễ lực lượng thì chỉ có thể chết mà thôi, đi vào cũng uổng công vô ích, chết oan chết uổng.

Thiên Quân cùng Ám Vũ lực lượng đều vô cùng tinh thuần, Ám Vũ quanh thân Ám lực lượng kia thậm chí lại có thể trực tiếp đẩy ra Tẩy lễ lực lượng kia, một chút cũng không ảnh hưởng đến nàng. Thiên Quân lực lượng sau kho bản nguyên lớn mạnh một tầng thì lại càng thêm đáng sợ, Tẩy lễ lực lượng này nhưng còn không có khả năng tinh lọc lực lượng của hắn, nếu muốn thì cần phải gấp trăm vạn lần lực lượng tẩy lễ mà Độc mục quái này đang tỏa ra mới được.

Thời gian cứ như thế trôi qua, Thiên Quân cùng Ám Vũ bên người mưới mấy “người mới” nhưng chỉ có sáu người thông qua được cái khảo nghiệm này, có thể thấy được cái này yầu cầu là cỡ nào khắt khe cùng nghiêm ngặt. Sau hai canh giờ qua đi thì Thiên Quân cùng Ám Vũ đương nhiên cũng đã thành công bước qua cái này khảo nghiệm, cả hai nhưng từ đầu đến cuối đều không có chút nào động tĩnh, nếu không phải là bọn hắn hơi thở vẫn đang đều đều thì những người đang quan sát thậm chí đang hoài nghi bọn hắn đã tử vong.

“...”. Ám Vũ đôi mắt như là lưu ly trong suốt mở ra nhìn xung quanh, sau cùng ánh mắt dồn lên người Thiên Quân, người sau nhìn như đang ngủ, một chút nhúc nhích cũng không có, dĩ nhiên là không có ý định tỉnh lại.

“Hắn làm sao thế? Sẽ không phải choáng ngất rồi chứ?”. Chốc lát sau đó liền có người nhận ra dị thường hô lên. Thiên Quân biểu hiện nhưng để cho người ta có cái này suy nghĩ cũng không phải là chuyện lạ gì, một lời vừa ra liền để xung quanh nhiều người nhận đồng, Thiên Quân tuy có thể chịu được Tẩy lễ lực lượng nhưng đối mặt với Độc mục quái hung sát chi khí lại không chịu được, cứ như vậy bị chấn động đến ngất đi, mà lại càng là kỳ hoa đứng như trời chồng như thế ngất đi.

“Hừ! Ta còn tưởng là thế nào cao đồ của Thần địa, dĩ nhiên cũng chỉ là công tử bột, sợ chết khiếp!”. Nữ phụ lam đứng bên cạnh Phiêu Tuyết Lang cũng hừ lạnh theo nói.

“Hừm...”. Một đám thanh âm đối với Thiên Quân nghi ngờ vang lên, Ám Vũ đem toàn bộ thu vào tai thì hơi chút nhíu lại mũi xinh liếc nhìn xung quanh, không có sát khí nhưng lại đầy giận dữ, những kẻ kia bị ánh mắt của nàng nhìn đến đều không tự chủ được im lặng, chính là cái kia nữ phụ cũng kinh ngạc im lặng, đây giống như một loại cảm giác kỳ lạ để nàng phải im lặng. Bọn hắn im lặng thì Ám Vũ cũng vỗ vỗ vai của Thiên Quân nói nhỏ. “Thiếu gia mau tỉnh! Thời gian đã hết, chúng ta đi được rồi!”.

“...”. Xung quanh một đám tu giả kinh ngạc, bọn hắn nhìn thế nào cũng có cảm giác là Ám Vũ đang gọi tỉnh Thiên Quân sau cơn ngủ, chuyện này nhưng lại có thể như thế hoang đường? Tên kia đang ở thí luyện lại đứng như thế trực tiếp... Ngủ?!? Sẽ không cần khoa trương như thế đi?

“Huh...?”. Trước con mắt của tất cả mọi người thì Thiên Quân mí mắt khẽ nhúc nhích rồi mở ra, trong đó như có tinh huy sáng lên, con ngươi hoàn toàn thanh tịnh, dĩ nhiên là không có chút sợ hãi, nhìn về phía Độc mục quái kia lạnh nhạt không chút nào cảm tình, chỗ nào là hoảng sợ mà ngất đi?

“Hết thời gian rồi sao? Huh! Đi thôi!”. Thiên Quân sau khi mở mắt ra thì cũng liền quay đầu hỏi Ám Vũ, đạt được người sau xác nhận thì hắn lạnh nhạt gật đầu nói, nói đoạn liền đi về phía Phiêu Tuyết Lang đoàn người.

“Hai vị xin dừng bước!”. Bất quá Thiên Quân cùng Ám Vũ mới bước được hai bước thì một giọng nói truyền đến chặn lại hai người, nhìn đến thì thấy kẻ nói là một vị Bán bộ Hỗn độn cảnh mỹ phụ, khí tức trầm ổn, thực lực có lẽ cũng không thấp.

“Đạo hữu có chuyện cần tìm ta?”. Thiên Quân hơi chút nghi hoặc quay đầu hỏi. Hắn trước nay còn chưa từng nhìn thấy đối phương, nàng gọi hắn lại không biết là có chuyện gì.

“Ta là Phi Nguyệt đội đội trưởng, ngươi có hay không nguyện ý gia nhập đội của chúng ta?”. Mỹ phụ cười nhẹ đầy mỹ lệ làm ra cái thủ thế nói.

“Ah! Phi Nguyệt đạo hữu, điều này thật không tiện, Vũ tiểu huynh đệ cùng Ám Vũ cô nương đều đã muốn gia nhập vào Độc lang đội của chúng ta từ trước rồi!”. Thiên Quân còn không có nói cái gì thì Phiêu Tuyết Lang đã đứng chặn trước người Thiên Quân nói. Nói đùa gì thế, lúc này cho dù lại ngu ngốc cũng có thể thấy được Thiên Quân cùng Ám Vũ chính là hai vị yêu ngiệt thiên kiêu, bọn hắn còn không có bất kỳ tiếp xúc hay hấp thu lực lượng từ Dị thú hạch của Quái thú mà đã đơn giản như thế chống lại Tẩy lễ lực lượng, cho bọn hắn thêm chút thời gian làm quen chém giết quái thú thì khả năng chống lại Tẩy lễ lực lượng sẽ tăng mạnh, khi đó chắc chắn đều sẽ là hảo thủ giết quái thú, lúc này để người đào đi nhân tài như thế đúng là óc đất ah.

“Đã muốn... Ha, vậy vẫn còn không có gia nhập đâu? Lấy hai người bọn hắn thực lực cùng thiên phú không nên cùng Độc lang đội ngươi hỗn mới phải, các ngươi nhưng chỉ làm bọn hắn vướng tay chân thôi!”. Mỹ phụ nhưng vẫn không có từ bỏ ý đồ nhìn thẳng Phiêu Tuyết Lang nói. “Hai vị có thể suy nghĩ một chút, chúng ta đến Táng thiên chi địa này đều là muốn chém giết quái thú, đi với Phi Nguyệt đội chúng ta thì khả năng sống sót cũng như chém giết Quái thú chắc chắn sẽ nhiều hơn rất nhiều so với Độc lang đội!”. Sau đó nàng nhìn sang Thiên Quân cùng Ám Vũ nói, đây chính là nói sự thực mà thôi, đơn giản nhìn đến thì Độc lang đội không có khả năng cùng Phi Nguyệt đội so sánh.

“Này...”. Phiêu Tuyết Lang nghe vậy thì cũng á khẩu không nói được. Hắn biết Phi Nguyệt nói đúng, Phi Nguyệt đội tuy rằng thành lập sau Độc lang đội nhưng chiến tích cao hơn rất nhiều, đây nhưng là một trong mười tám tổ đội được liệt danh chém giết Quái thú nhiều nhất ah.

“Đa tạ đạo hữu đã mời!”. Thiên Quân khẽ cười nhạt gật đầu chắp tay nói. “Bất quá ta đã nói sẽ gia nhập Độc Lang đội thì sẽ không đổi ý, xin lỗi rồi!”. Hắn tại trong tổ đội nào cũng không khác biệt nhiều, chém giết Quái thú hắn cũng không có nhiều cố kị nhiều như những kẻ khác, vả lại hắn cũng không có dự định ở lại lâu trong tổ đội nào, nếu muốn hắn sẽ tự mình kiến tạo ra tổ đội cho riêng mình, hiện tại đi với tổ đội nào cũng không quan trọng.

“Ah... Thật là đáng tiếc!”. Phi Nguyệt nghe vậy thì hơi chút thất vọng nói. “Nếu đã như thế thì hữu duyên gặp lại, cáo từ!”. Nói đoạn thì có chút thở dài quay lưng rời đi, Thiên Quân cùng Ám Vũ cố nhiên là có tiềm lực chém giết Quái thú cực cao nhưng nếu đối phương đã nói như thế thì nàng cũng vô pháp thay đổi rồi.

“Đa tạ!”. Phiêu Tuyết Lang nhìn Phi Nguyệt rời đi thì mới có chút chắp tay đối với Thiên Quân nói. Thiên Quân dĩ nhiên lại cự tuyệt Phi Nguyệt như thế, điều này nhưng cho hắn mặt mũi rất lớn, cảm ơn một tiếng cũng là chuyện bình thương. Sau đó nhưng liền cười cười nói. “Hoan nghênh hai vị gia nhập Độc lang đội ta!”.

“Ha ha, sau này chúng ta đều là cùng một tổ đội, phải nhờ Phiêu đội trưởng giúp đỡ chiếu cố nhiều rồi!”. Thiên Quân cũng khẽ cười cười gật đầu nói. Trải qua ngắn ngủi sự kiện kia thì Độc lang đội mắt nhìn về phìa Thiên Quân hai người đã khác nhiều, chính là cái kia lam y nữ phụ cũng là như thế, ánh mắt bên trong đã bớt đi một chút ác liệt.

“Vậy được rồi, chúng ta chuẩn bị xuất phát đi cùng đại bộ đội đi vào Táng thiên chi địa, hai vị trước điều chỉnh trạng thái một chút đi!”. Phiêu Tuyết Lang đáy lòng có chút ái ngại khúc mắc nhưng khi nghe Thiên Quân nói như vậy thì đoán được là hắn không để tâm mấy chuyện lúc trước mới ám thở ra một hơi cười nói.

“Chúng ta đến chỗ tập kết đại bộ đội kia điều chỉnh một chút cũng được, miễn cho chậm giờ!”. Thiên Quân nghe vậy cũng khẽ gật đầu nói. Hắn cùng Ám Vũ một chút lực lượng cũng không hao tổn, đều đang ở trạng thái đỉnh phong thì nơi nào cần điểu chỉnh? Cái này nhưng chỉ là đối phó một chút mà thôi.

“Ha ha, là ta lo lắng thừa rồi. Đi thôi!”. Phiêu Tuyết Lang cười sáng khoái rồi phất tay nói, dĩ nhiên là dẫn đầu đi về phía Táng thiên chi địa chỗ biên giới kia. Đại bộ đội nhưng đang tập kết ở đó. Còn lại đội viên của Độc lang đội cũng lập tức đi theo, đương nhiên lúc này còn phải tính thêm hai thành viên mới là Thiên Quân cùng Ám Vũ.

Sau đó nửa canh giờ, Độc lang đội đi theo đại bộ đội hướng vào chỗ sâu của Táng thiên chi địa, mà Thiên Quân cũng bắt đầu viết nên trang sử cho riêng mình tại chỗ đại chiến trường này.

*********** Ta mới đi hiến máu về các bạn ạ! Nếu có điều kiện hãy tham gia thực hiện nghĩa cử cao đẹp này nha, nó vô tình nhưng có thể cứu được rất nhiều người! Ta tuyền truyền dạo thôi! Kkk

Tác giả: Đế Thanh
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.