Thiên Quân mới đầu công kích liên hồi chính là không muốn để cho Phùng Hào có cơ hội vận dụng ưu thế của mình, mặt khác, lấy Phùng Hào là Hỗn độn cảnh tu vi mà lại còn cần phải sử dụng đến phương thức ám sát để cùng Thiên Quân đánh sống chết thì không cần kẻ khác nói, bản thân Phùng Hào cũng cảm thấy bản thân sẽ không không làm chuyện nhục nhã như thế. Đường đường Hỗn độn cảnh đại năng lại đi ám sát một cái Hư vô cảnh thiếu niên, bản thân Hỗn độn cảnh kia cũng không thất được ánh sáng đâu.
Đương nhiên, những cái kia sự tình đó là trước khi cùng Thiên Quân giao thủ mà thôi, tại trong tay Thiên Quân liên tục bị thương như thế, Phùng Hào cũng không mù quáng như thế, Thiên Quân là cái tu giả có thực lực không dưới hắn, ở đây không có khái niệm công bằng nữa, bằng mọi giá Phùng Hào cũng phải đem Thiên Quân giết chết!
“Hừm...”. Thiên Quân nhìn Phùng Hào biến mất thì quanh thân lực lượng cũng bắt đầu trầm trọng khởi động, đơn giản nghiền ép Phùng Hào với hắn không có ý nghĩa gì, như ban nãy khi Phùng Hào còn đang trực diện cùng Thiên Quân va chạm thì Thiên Quân có chín thành nắm chắc giết chết Phùng Hào rồi, hắn muốn tại trong lúc kẻ này mạnh nhất mới đem giết chết. Đây là kẻ địch đầu tiên và cũng là cuối cùng mà Thiên Quân lưu thủ không giết lúc yếu, vì đơn giản đây chính là Hỗn độn cảnh đầu tiên mà hắn tự tay dựa vào thực lực của bản thân mình đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-thien-quan/2072157/chuong-664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.