Chương trước
Chương sau
Phượng Hoàng phong phía trên kịch chiến mang đến dư uy đáng sợ dẫn đến không có bất kỳ kẻ nào dám ở khoảng cách gần quan chiến, hai cỗ Hỗn độn cảnh khí tức càng va chạm mạnh mẽ thì hư không tan vỡ càng nhiều, cùng với đó cuồng bạo lực lượng hầu như đem hỗ đại chiến kia che lại, nếu không phải vẫn có từng tiếng vang điên cuồng va chạm truyền thì những kẻ bên dưới Phượng Hoàng phong cũng không biết được cuộc chiến trên kia vẫn đang tiếp tục.

“Uỳnh...”. Thiên không phía trên hai cái hắc động to lớn xuất hiện thì ai ai cũng nhìn thấy, sau đó bọn hắn lại càng nghe được Phượng Hoàng Thánh Vương kinh thiên thanh âm, nội dung trong đó nhưng làm để cho bọn hắn từng đạo ý niệm khác biệt.

Ngoài Phượng Hoàng ra vẫn còn một đạo Hỗn độn cảnh khí tức cho dù không phải là Thiên Quân thì cũng chắc chắn cùng Thiên Quân có liên hệ mật thiết, tuy rằng không được rõ ràng ý tứ của Phượng Hoàng Thánh Vương nhưng mà có một điều chắc chắn không thể nghi ngờ đó là Phượng Hoàng Thánh Vương đã gặp phải thương thế không nhỏ, mà kẻ địch của hắn nhưng vẫn còn ở lại bên trong Hỗn nguyên đại chiến trường này.

Một cái Hỗn độn cảnh đại năng lại như thế tồn tại bên trong Hỗn nguyên đại chiến trường này? Như vậy thì liệu có ai có thể là đối thủ của hắn? Hơn hết nữa đó là hắn làm sao lại có thể ở lại trong này, Hỗn nguyên đại chiến trường như thế nào lại không có đem hắn bài xích đi ra?

Theo Phượng Hoàng Thánh Vương thanh âm hoàn toàn biến mất thì hai cỗ Hỗn độn cảnh khí tức cũng tiêu tán, thế nhưng phía trên Phượng Hoàng phong lực lượng vẫn không hề có dấu hiện tản đi, Hộn độn cảnh đánh giết nếu không được đại năng khác xuất thủ tản đi thì rất lâu, thậm chí là không có khả năng tản đi, lâu dần thậm chí còn sinh ra hoàn cảnh đặc thù, nơi này tương lai thật có khả năng trở thành nơi tu hành cho nhiều kẻ đi vào Hỗn nguyên đại chiến trường, đương nhiên, không phải là lúc này. Phượng Hoàng Thánh Vương đã đi ra Hỗn nguyên đại chiến trường, tân đại bá chủ ở đây nhưng cũng đã xuất hiện.

“Phạm vi mười vạn dặm quanh Phượng Hoàng phong chính là lãnh địa của ta, những kẻ không được sự cho phép của ta mà dám tiến vào thì đừng trách bản tọa vô tình!”. Từ Phượng Hoàng phong chi đỉnh truyền xuống giọng nói vô cùng bá đạo cùng hữu lực của Thiên Quân. “Ta cùng Phượng Hoàng Thánh Vương hao tổn không ít, còn cần tĩnh dưỡng, các vị mau rời đi!”.

“...”. Những kẻ quan chiến vốn đã chạy xa khỏi phạm vi này đều kinh ngạc quay đầu nhìn lại, vị kia bí ẩn thiên kiêu đã lập tức muốn đuổi người rồi? Thông qua Phượng Hoàng Thánh Vương lời nói trước khi rời đi kia đã khiến cho nhiều người có ý nghĩ khác lạ, bất quá mới rồi xuất hiện Hỗn độn cảnh đại năng cùng Phượng Hoàng Thánh Vương đánh giết còn không có rời đi Hỗn nguyên đại chiến trường, lúc này Thiên Quân lời nói vang lên như thế khiến cho dù có nhiều kẻ nghi hoặc cổ quái nhưng một cái cũng không dám đi lên kiểm chứng, không tốt chính là lập tức bị giết chết ah.

“Ha ha, nếu Vũ đạo hữu đã không tiện ra mặt, đã như thế bản Thánh Vương ngày sau sẽ đến bái phỏng!”. Một vị Thánh Vương cười cười chắp tay đối với Phượng Hoàng phong chi đỉnh nói. Sau đó cũng không có lưu lại mà trực tiếp quay đầu rời đi, hắn có ý nghĩ như nào đương nhiên không ai biết, bất quá có thể chắc chắn một điều đó là hắn không có khả năng đơn giản như thế tiếp nhận.

“...”. Tiếp chân kẻ này thì cũng nhiều tu giả quay đầu dời đi, tuy rằng lúc này đều có một cái dấu chấm hỏi vô cùng lớn nhưng không có ai dám đi hỏi, chí ít tại lúc còn không có làm rõ được mấu chốt của chuyện này thì không có ai ngu mà đi hỏi, chính là Trường Thiên Thánh Vương muốn tại lúc này đi ra bỏ đá xuống giếng cũng không dám đến tìm Thiên Quân phiền phức, đã từng là Hỗn độn cảnh hắn đương nhiên biết rõ tầng thứ này khủng bố như thế nào, một cái bị thương Hỗn độn cảnh cũng dư sức chụp chết hắn lúc này.

Tại một chỗ bí ẩn gần đó, chín vị thiên kiêu Thánh Vương tại không có ai biết đã tu lại một chỗ, bọn hắn lần này đến đây chính là trợ uy cho Thiên Quân nhưng ai biết được đại chiến này lại vượt qua bọn hắn có thể đoán biết, hai vị Hỗn độn cảnh đại chiến thì cho dù là bọn hắn cũng không có khả năng nhúng tay, có thể nói là Thiên Quân đến đây khiêu chiến Phượng Hoàng Thánh Vương thì đều là dựa vào tự thân lực lượng, bọn hắn đều không giúp được cái gì.

“Các vị đối với chuyện này có ý định gì?”. Hắc Liên Thánh Vương có chút cười khổ nhìn xung quanh tám vị Thánh Vương khác nói. Hắn có nằm mơ cũng không nghĩ đến được chuyện ngày hôm nay lại có thể dẫn đến chuyện này, Phương Hoàng Thánh Vương đột phá Hỗn độn cảnh thì thôi, Thiên Quân nhưng cũng có thể điều động được cấp độ này lực lượng, mà lại còn giống như đang lưu lại bên trong Hỗn nguyên đại chiến trường này.

“Hắn đã nói rõ ràng hiện không muốn để ai đến tìm hắn quấy rầy, ta thấy vẫn nên rời đi thôi!”. Một vị Thánh Vương ngưng trọng nói. Hắn tuy không đến mức sợ hãi Thiên Quân nhưng người sau hiện tại đã không phải kẻ mà bọn hắn có thể tùy tiện sắp xếp, một cái Hỗn độn cảnh lại có thể dùng thủ đoạn đặc biệt ở lại bên trong Hỗn nguyên đại chiến trường này thì có ai có thể chống lại? Thiên Quân nếu có lực lượng kia thì cơ bản có thể một mình độc đại Hỗn nguyên đại chiến trường.

“Không được hắn còn lưu lại một tay như thế, Phượng Hoàng Thánh Vương cho dù đã khôi phục là Hỗn độn cảnh những vẫn bị thiệt lớn trong tay hắn...”.

“...”. Mấy vị Thánh Vương tại chỗ này bàn bạc chốc lát công phu thì cũng đã quay đầu rời đi, một cái Hỗn độn cảnh ý vị như nào bọn hắn hiểu rõ, chí ít tại lúc này sẽ không có bất kỳ kẻ nào ngu ngốc đến mức đi đụng đến Thiên Quân. Đây chính là hành động chịu chết.

...

Phượng Hoàng phong bên trên, Thiên Quân thành công đem một cái kim dực của Phượng Hoàng Thánh Vương gỡ xuống thì cũng không được dễ chịu, một trảo kia để hắn bị thương vô cùng nghiêm trọng, phảng phất thân thể bị cắt làm đôi, một kích này chính là cả tam thể đầu nhận đến thương tổn cực đại. Thiên Quân ước tính cho dù là dùng đến Bất hủ vật chất chữa thương thì không có năm ngày hắn khó có thể khôi phục được chiến lực đến đỉnh phong!

Tại thời khắc Phượng Hoàng Thánh Vương lộ ra Hỗn độn cảnh tu vi thì Thiên Quân đã không có hi vọng đối với Luân hồi chi lực của kẻ này, bất quá khi hắn nhìn thấy Phượng Hoàng Thánh Vương phía trên kim dực, cự trảo đều là Luân hồi chi lực thì hắn nổi lên một cái ý định cổ quái, hắn không chiếm được toàn bộ Chung cực cấp độ Luân hồi chi lực của Phượng Hoàng Thánh Vương, bất quá nếu như hắn có thể chiếm được một phần đâu? Kẻ này còn khiến Thiên Quân đao chịu đến thương tổn như kia, hai chuyện hợp lại khiến hắn càng thêm quyết tâm lấy thương đổi thương cũng phải trọng thương Phượng Hoàng Thánh Vương. Sau đó chỉ cần một phần lực lượng của Phượng Hoàng Thánh Vương thì hắn cũng có tự tin để tự thân Luân hồi chi hải hoàn toàn chuyển hoá đến Vực cấp lực lượng, ngày bát đại chi hải đạt đến Vực cấp đã không xa đi?

Bất quá cái này kế hoạch lại có chút không đúng như Thiên Quân dự đoán, khi hắn chém xuống kim dực của Phượng Hoàng Thánh Vương thì Thiên Quân hoa cũng không có xuất hiện, chớp nhoáng suy tư hắn đoán là bản thân cần đem Phượng Hoàng Thánh Vương diệt sát thì bản thân tính túy của kẻ này mới thành “vô chủ”, khi đó Thiên Quân hoa mới có thể cướp đoạt. Mắt thấy kế hoạch thành đến nơi lại thất bại hắn liền một chút cũng không có suy ngẫm lập tức đem kim dực kia ném vào Bản nguyên hải, bên trong Kim dực Luân hồi chi lực hắn bắt buộc phải có, hắn có cảm giác bản thân nhưng sắp phải đối mặt mới càng thêm đáng sợ hung hiểm rồi, chỉ có thu được lực lượng tuyệt đối thì hăn mới có thể tự tin đi đối mặt.

“Khặc...”. Thiên Quân cự nhân rơi trên Phượng Hoàng phong chi đỉnh lập tức từng ngụm, từng ngụm máu ho ra, tiếp đó tam thể tách ra, Thần Quân, Ma Quân còn đỡ một chút, Thiên Quân khí tức khi mạnh khi yếu, thương thế so với hai đạo phân thân phải nặng hơn một số, hắn nhưng chính là chịu đến bảy thành một trảo lực lượng của Phượng Hoàng Thánh Vương, cho dù dụng Vô cực chân thân giảm thiểu đi bốn thành, còn lại ba thành cũng khiến hắn suýt chút nữa nuốt hận.

“Khặc...”. Lại ho ta một ngụm máu Thiên Quân mặt mũi tái nhợt vô lực nằm xuống nhìn lên thiên không lực lượng cuồng bạo cười khổ nói. “Còn may lần trước cải tạo nhục thân hòa vào Bất hủ vật chất khiến ta thân thể lực lượng có thể không sô được với Hỗn độn cảnh nhưng khả năng chịu đựng thương tổn lại dẻo dai hơn thì thật có khả năng bị một trảo này lấy mạng!”.

“Chúng ta vì đoạt lấy một cái kim dực này nhưng đúng là đủ điên cuồng!”. Thần Quân khá hơn một chút ngồi xếp bằng tu hành chữa thương nghiêm nghị nói. Bọn hắn trước nay đều có thể xem như không có chịu đến quá nhiều hung hiểm, mấu chốt nhất đó là bọn hắn có được thực lực để chống lại nguy cơ, thế nhưng lần này vì đoạt được mục đích mà đúng là thảm, cái này thương thế có thể nói là cực nặng.

“Hắc hắc, cho dù là như thế nhưng cũng đáng!”. Thiên Quân mặt mũi tái nhợt đột nhiên ngồi dậy cười quái dị nói. Hắn tâm thần nội thị vào Bản nguyên hải vui mừng không thôi. Đúng như hắn đoán, Thiên Quân hoa không có xuất hiện đem tinh túy trong Kim dực của Phượng Hoàng Thánh Vương đoạt đi nhưng khi đem kim dực thả vào Bản nguyên hải thì bên trong đó lực lượng đang dần bị tách đi ra, từng sợi Luân hồi chi lực đang dần thành hình tụ lại một chỗ, tốc độ cho dù chậm hơn so với khi tiêu hóa lực lượng di Thiên Quân hoa mang trở lại nhưng đúng là có thể làm được, không ra mười ngày hắn liền có thể thu được một phần Chùng cực cấp độ Luân hồi chi lực này!

“Phượng Hoàng Thánh Vương ah Phượng Hoàng Thánh Vương, ngươi cuối cùng vẫn là kẻ giúp ta!”. Thiên Quân nhìn lên Thiên Quân lạnh lẽo cười nói. Đối phương đợi hắn bên ngoài Hỗn nguyên đại chiến trường thì đã sao? Đợi bát đại chi hải đều đạt Vực cấp, đến lúc đó sinh ra lực lượng dung hợp mạnh mẽ đến cấp độ nào hắn cũng không đoán được, chí ít cũng không cần e ngại Phượng Hoàng Thánh Vương đi?

“Hừm! Tính toán thời gian một chút, chúng ta chữa thương ba ngày liền rời đi nơi này!”. Thiên Quân sau đó thu liễm tâm tình cười cười nói. Khuôn mặt cho dù đang trắng bệch nhưng cũng không có che dấu được hưng phấn chi ý.

“...”. Tại Thiên Quân nhắm mắt tu hành được ba canh giờ thì trên Phượng Hoàng phong nhiều ra thêm hai người một nam một nữ, đây dĩ nhiên chính là Ám Vũ cùng Độc Cô Kiếm hai người. Cả hai đến đây nhìn thấy Thiên Quân cùng Ma Quân đang nhắm mắt tu hành, Thần Quân đang để ý xung quanh thì cũng nhẹ gật đầu, Thần Quân ý niệm khẽ động một chút truyền âm cho Ám Vũ thì cũng liền ngồi xuống đả tọa tu hành.

Phượng Hoàng phong đại chiến sau đó liền như kình thiên cự lãng quét khắp các hang cùng ngõ ngách trong Hỗn nguyên đại chiến trường, cái tên Vũ Thiên Quân chưa đến ba ngày thời gian đã được người người người biết đến, không những như thế nó còn đang được lan truyền ra bên ngoài Hỗn nguyên đại chiến trường, truyền ra bên ngoài Hỗn nguyên sơn mạch. Đương nhiên, sau đó cũng có tin tức càng thêm kinh tâm động phách truyền ngược vào Hỗn nguyên đại chiến trường, nhất thời có vô số ánh mắt hướng đến Phượng Hoàng phong, đến ngày thứ mười thì đã có kẻ to gan lớn mật đi đến Phượng Hoàng phong quan sát.

Sau đó không lâu thì có tin tức xác nhận Phượng Hoàng phong chi đỉnh không có bất kẻ nào ở lại, Vũ Thiên Quân phảng phất như là hư không tiêu thất, một chút tiếng gió cũng không có. Hắn lại như lúc trước sau khi chém giết Huyền Ưng Thiên Đế đã triệt để biến mất, ẩn mình.

Tác giả: Đế Thanh
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.